Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 217

Cập nhật lúc: 2025-03-19 23:01:50
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà Trương tuy coi Phó Đình Xuyên gì nhưng khi thực sự đối mặt với , bà vẫn khí thế của cho sợ hãi, bà đè nén sự căng thẳng, : “Đi thủ tục nhập viện , chiều nó còn , trưa về còn kịp ăn cơm, bận bận , chẳng nghỉ ngơi chút nào.”

Phó Đình Xuyên căn bản lải nhải, lúc bà đang , Trương Quang Lượng đẩy cửa phòng bệnh .

Phó Đình Xuyên mắt xuống, nắm tay siết chặt kêu răng rắc, túm lấy cổ áo Trương Quang Lượng, đ.ấ.m một phát, Trương Quang Lượng kêu “Á.” một tiếng, mặt lập tức bầm tím một mảng lớn, ngã xuống đất mãi dậy .

“Cậu gì mà đánh !” Bà Trương vội vàng đỡ Trương Quang Lượng dậy: “Lượng tử, con chứ!”

Trương Quang Lượng mất một lúc mới tỉnh táo , mở miệng phun một ngụm máu, trong m.á.u còn nửa cái răng cửa.

Khương Nguyệt trong lòng vỗ tay cho Phó Đình Xuyên. Cũng thầm cảm thấy may mắn, may mà sáng nay Phó Đình Xuyên đang đồ nội thất, mặc quần áo thường phục, nếu thì thể tay .

Thấy Phó Linh dấu hiệu tỉnh , cô vội vàng ấn tai Phó Linh, miệng lóc: “Chị, Trương Quang Lượng đánh chị ở , bụng , nhất định là bụng, quần áo còn vết giày, thật độc ác, đây là mạng chị và đứa bé mà!”

Trương Quang Lượng dậy, Phó Đình Xuyên đá một cước bụng , Khương Nguyệt còn thấy tiếng đế giày như thép đập da thịt, cảm thấy hả hê.

“Chị, eo chị còn vết bầm, là ai bóp chị, chúng em sẽ đòi công bằng cho chị!”

Vân Mộng Hạ Vũ

Khương Nguyệt kêu thảm thiết, những nhà ở giường bên cạnh đều yên nữa.

Nghe bà chồng diễn kịch nãy giờ, hóa một nhà mới là hành hạ con dâu.

Bà cô ở giường bên cạnh thò đầu sang , chỉ thấy Khương Nguyệt vén áo ở bụng của Phó Linh lên, lộ một mảng xanh tím.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-217.html.]

“Ôi trời, nghiêm trọng thế .” Bà cô giật , chồng , bà còn tưởng là do va chạm: “ là tạo nghiệt, cô gái còn đang mang thai, đây là cho cô sống mà!”

Lời thể là giả nhưng vết thương bệnh nhân thì thể là giả .

Rầm một tiếng!

Đòn roi của Phó Đình Xuyên mang theo sát khí cuồn cuộn, đánh thẳng hông Trương Quang Lượng.

Trương Quang Lượng to lớn như đánh bay lên trung xoay một vòng, gần như đ.â.m cửa, đập “Ầm.” một tiếng khung cửa, bụi rơi lả tả.

“Đừng đánh nữa! Bác sĩ, mau đến đây, đánh !” Bà Trương che chắn mặt con trai, thấy con trai Phó Đình Xuyên đánh đến nỗi cơ hội dậy, lo lắng đau lòng.

ôm n.g.ự.c ngã xuống đất: “Mau, mau cứu , phát bệnh tim .”

Nguyên Dã lạnh lùng vạch trần trò giả vờ của bà : “Nhịp tim 120-130, chỉ là d.a.o động bình thường do cảm xúc, môi hồng, thở mạnh, tim vấn đề gì cả.”

Phó Đình Xuyên thậm chí còn chẳng thèm .

Hôm nay đến đây là để hỏi tội.

Bất kể hôm nay Phó Linh mang thai , những ấm ức, những trận đòn cô chịu ở nhà họ Trương đây, đều đòi từng chút một.

Anh từng bước tiến đến, Trương Quang Lượng sợ hãi, hoảng sợ lùi : “Cậu đừng đây! Quân nhân đánh , sẽ đến đơn vị của tố cáo !”

Loading...