Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 287

Cập nhật lúc: 2025-03-20 13:16:11
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Hoa đá một cước cũng tức giận, trách nó thèm, chủ yếu là nó từng ăn món gì ngon như .

Vài đứa trẻ khác cũng thèm, Phó Giang Hà bằng ánh mắt sáng rực.

Tay nghề của Phó Giang Hà quá , cá trạch đó còn thơm hơn cả thịt ba chỉ. Nếu của chúng tay nghề như thì mấy, lúc mấy đứa trẻ chỉ hận thể đổi với Phó Giang Hà.

Phó Giang Hà suy nghĩ một chút, chúng cứu Bình An về, phụ nữ nhất định sẽ nấu đồ ăn ngon để thưởng cho chúng.

Nếu nấu đồ ăn ngon, tiện mang theo, phụ nữ cũng sẽ để bé mang đến trường chia sẻ cho các bạn cùng ăn.

“Đến lúc đó sẽ mang đồ ăn cho bọn mày, chỉ là mang cái gì.” Phó Giang Hà sảng khoái : “Bình An bình an trở về, cô ... tao chắc chắn sẽ nấu đồ ăn ngon cho chúng .”

“Thế thì quá!”

“Tao chảy cả nước miếng , đói quá!”

“Sau Bình An cũng chính là em gái của tao.” Vương Đại Khánh lớn giọng hét lên: “Sau ai bắt nạt Bình An chính là bắt nạt tao, tao sẽ xử lý kẻ đó.”

Khoé miệng Vương Vinh giật giật, đá nó một cước: “Nhà mày mấy đứa em gái , còn nữa, Bình An là em gái tao!”

Vương Đại Khánh xoa xoa đầu gối đá đau, sự cám dỗ của đồ ăn ngon, lúc thấy đại ca ngày xưa cũng sợ nữa: “Dựa cái gì, cạnh tranh công bằng, ai lợi hại thì theo đó.”

“Đừng cãi nữa, Bình An là em gái của tất cả chúng .”

Mấy đứa trẻ đều lớn hơn Phó Giang Hà và Phó Tiểu Sơn hai tuổi, đúng là thể trai của Bình An.

Chúng cũng hiểu , sẽ theo em Phó Giang Hà và Phó Tiểu Sơn, thể việc , còn thể ăn đồ ngon, cuộc sống sẽ sung sướng.

Xe xích lô đến nửa đường, tài xế xuống vệ sinh, Phó Giang Hà xổm bên đường đốt chiếc áo dính m.á.u đó, thời gian đủ để đốt hết, bé nhặt những chỗ dính m.á.u châm lửa, phần còn chôn xuống đất.

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-287.html.]

“Chúng ở đằng , !”

Lúc , bé thấy phía hai chiếc xe đạp đuổi theo.

Cậu bé nhíu mày, theo bản năng hiệu cho tản chạy nhưng lúc , từ hướng huyện thành cũng một chiếc ô tô chạy tới.

“Giang Hà! Tiểu Sơn!”

“Bình An!”

Cậu bé thấy một tiếng gọi vội vàng.

Quay đầu , thấy phụ nữ đó đang thò đầu ngoài cửa sổ xe, vui mừng vẫy tay với chúng.

Cánh tay đang siết chặt của Phó Giang Hà vô thức buông lỏng .

...

Đồn cảnh sát.

Phó Linh ôm chặt Bình An, chỉ sợ ôm nhẹ một chút, con gái sẽ cướp mất.

Bình An túm chặt vạt áo của cô , đến nỗi nấc lên thở .

Bình An ngày thường năng nhẹ nhàng, cũng phát tiếng, chỉ âm thầm rơi nước mắt, bây giờ tủi quá, vùi trong lòng Phó Linh nức nở.

“Mẹ! Mẹ!——!”

“Con ngoan, ở đây, Bình An đừng sợ!” Phó Linh một trận sợ hãi, tim đập thình thịch như nhảy lên cổ họng.

Bà nội Trương một bên khoanh tay lời cay độc: “Chỉ là đưa Bình An về quê thăm họ hàng, tìm thấy , bộ dạng của cô kìa, ở đồn cảnh sát giả vờ đáng thương, khéo cảnh sát còn tưởng con trai ngược đãi Bình An thế nào chứ!”

Loading...