Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 303

Cập nhật lúc: 2025-03-20 13:16:52
Lượt xem: 91

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó Thư Nhất là một tên ngốc nghếch nóng tính, cưng chiều từ nhỏ, tính tình thẳng thắn giấu lời, lẩm bẩm: “Anh cả đóng sầm cửa là ý gì, dằn mặt chúng ? Cả nhà chúng đều phù hợp với A Minh, cả trách chúng .”

Viên Mai liếc : “Ăn cơm của con , lắm lời.”

Phó Thư Nhất: “Vâng.”

Viên Mai im lặng một lát, : “Đây là chuyện cách nào, cả các con hiểu mà. Các con đừng nghĩ lung tung.” Bà suy nghĩ một chút, bổ sung: “Tình hình của A Minh , cả các con thoải mái, chúng đều nên thông cảm.”

“Biết .” Phó Thư Nhất ủ rũ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Phó Thư Ninh dùng đũa gõ đầu Phó Thư Nhất: “Bình thường cả cưng chiều chúng thế nào, em thế chẳng cả đau lòng , quản cái miệng của em .”

Ăn cơm xông, Viên Mai tìm một cái túi, đựng hết táo bàn : “Con mang chia cho các bạn cùng lớp, buổi chiều đến đài phát thanh của trường hỏi xem bạn học nào bụng phù hợp với A Minh .”

Đợi hết, trong nhà yên tĩnh trở .

Tâm trạng Viên Mai cũng , bà trở về phòng quần áo, tủ đầu giường một bức ảnh gia đình.

Trong ảnh là một gia đình bốn , bà bế đứa thứ hai, đứa cả bên chân bà .

Một đàn ông khôi ngô tuấn tú .

Lão Đại và lão Nhị vẻ ngoài tuấn tú, hồi nhỏ trông giống con gái, lớn lên dung mạo khí chất nho nhã, giống đàn ông trong ảnh chút nào.

Viên Mai thở dài, nhẹ nhàng vuốt ve đàn ông trong ảnh.

xách hộp giữ nhiệt ngoài, dặn dò bảo mẫu: “ đến viện điều dưỡng, bà ở nhà trông trẻ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-303.html.]

Viện điều dưỡng.

Hôm nay tinh thần của Phó Cảnh Thái khá , buổi sáng còn tập một bộ Ngũ cầm hí, lúc mồ hôi, thoải mái. Viên Mai mang đến cho ông món sủi cảo, là nhân thịt lợn muối chua ông thích nhất, còn mang cả nước chấm.

“Giá mà hai tép tỏi thì .” Ông cảm thán: “Ăn thịt ăn tỏi, mất một nửa hương vị.”

Viên Mai phản bác: “Bác sĩ cho ông ăn đồ cay nồng, nhịn .”

Ông ăn hỏi: “Tình hình của A Minh thế nào, tìm phù hợp ?”

“Chưa , trạng thái của Văn Tuyên tệ lắm, trưa nay Nhược Hoa gọi điện về, trong điện thoại, cũng thấy khó chịu.”

Phó Cảnh Thái nắm lấy tay bà , thở dài: “Đứa trẻ A Minh khổ, chúng chỉ thể cố gắng giúp đỡ, bà cũng khuyên nhủ Văn Tuyên nhiều , đang tích cực điều trị , liên lạc với Hội Chữ thập đỏ, rải lưới rộng tìm kiếm, tìm phù hợp.”

“Còn cách nào khác nữa.” Viên Mai sờ vết chai tay ông , nhịn hỏi: “Đứa trẻ năm đó, ông còn nhớ ?”

Phó Cảnh Thái nghi hoặc: “Đứa trẻ nào?”

Viên Mai thấy sắc mặt ông giống như giả vờ, thôi: “Không gì, ăn cơm thôi.”

Phó Cảnh Thái hỏi nhiều, cầm bát sủi cảo ăn ngấu nghiến.

Nhìn ông như , Viên Mai thở dài.

Phó Cảnh Thái từng đạn lạc b.ắ.n đầu, bác sĩ mất một phần trí nhớ.

Hơn hai mươi năm , bà và chồng mất liên lạc, bà mang theo con sâu hậu phương công tác tình báo, Phó Cảnh Thái sắp xếp giả chồng bà .

Năm đó, quê nhà Phó Cảnh Thái địch tập kích, vợ mới cưới của ông vì cứu dân mà hy sinh, chỉ để một đứa trẻ đầy tháng.

Loading...