Khương Nguyệt hiểu , Tiểu Nhu hẳn là Giang Tâm Nhu.
Lúc đó cô cải trang, còn cố tình chạy ngoài, thể thấy là ưng Phó Đình Xuyên, những ưng mà còn coi là tên nhà quê cướp con gái nhà lành.
Giang Tâm Nhu mặt trái xoan, thể cải trang thành mặt tròn, mắt mũi đều thể đổi, còn tự dán thêm vết bớt, chẳng trách Phó Linh gặp Giang Tâm Nhu mà nhận .
Lúc đó Giang Tâm Nhu hẳn là trọng sinh.
Trước khi trọng sinh, cô ghét Phó Đình Xuyên, thấy thô tục, ấn tượng đầu tiên lắm. Sau khi Lư Chính ủy nhắc đến chuyện hôn sự, Phó Đình Xuyên tái hôn và ba đứa con, Giang Tâm Nhu càng .
Khương Nguyệt cố gắng hỏi: “Lúc đó họ đến nơi nào , nơi đặc biệt một chút, chỉ hai họ ở? Giống như căn cứ bí mật gì đó?”
Phó Linh nhíu mày suy nghĩ: “Đình Xuyên bận lắm, đưa cô về là luôn, thấy họ đến nơi nào cả.”
Khương Nguyệt hiểu nổi, nếu chỉ như thì họ lấy kỷ niệm , Giang Tâm Nhu tìm thấy Phó Đình Xuyên ở , tình cảm của họ tiến triển thế nào?
Hay là đường Phó Đình Xuyên cứu cô xảy chuyện gì?
Vân Mộng Hạ Vũ
Khương Nguyệt dựa kinh nghiệm tiểu thuyết ngôn tình nhiều năm của để tưởng tượng.
Năm đó tuyết lở, trời đất băng giá, một nam một nữ mắc kẹt núi mấy ngày, hai trốn trong hang động nào đó sưởi ấm cho , kiểu mật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-345.html.]
Phó Đình Xuyên ngây thơ thầm quyết định sẽ chịu trách nhiệm với cô gái nhưng khi Giang Tâm Nhu tỉnh thì cho rằng tên nhà quê nhục , nhốt cô ở trong núi sinh con nên nghĩ cách dụ dỗ Phó Linh dẫn cô rời khỏi núi, nhân cơ hội bỏ trốn?
Sau đó Phó Đình Xuyên thương nặng, truy đuổi, Giang Tâm Nhu tìm thấy Phó Đình Xuyên trong hang động mà họ từng trốn tuyết lở, Phó Đình Xuyên Giang Tâm Nhu chính là cô gái cùng sinh tử trong trận tuyết lở năm xưa, tình cảm bùng cháy trở , hai như củi khô gặp lửa, trong hang động mây mưa một trận, tình cảm sâu đậm.
Ngoài lý do , Khương Nguyệt nghĩ lý do nào hợp lý hơn.
nghĩ đến cảnh và Giang Tâm Nhu mây mưa trong thời tiết băng giá cũng khá thú vị, kích thích chua xót.
Khương Nguyệt chua đến đau cả răng, hít một thật sâu dậy: “Em ngoài một chuyến, chị hâm nóng đồ ăn , cứ ăn cần đợi em.”
Phó Linh: “Đã muộn thế còn , vội vàng thế?”
Khương Nguyệt xua tay: “Em mà tức, ngoài hít thở khí một lát.”
Cô cho Nguyên Dã về suy đoán , để của Nguyên Dã tìm, thể bỏ qua bất kỳ khả năng nào. Không chỉ liên quan đến sự an nguy của Phó Đình Xuyên mà còn liên quan đến tính mạng của Lữ Tiểu Xuyên. Không thể sơ suất.
Mùa đông trời tối nhanh, lúc bên ngoài đen kịt một màu.
Giang Tâm Nhu sắc mặt suy sụp của bố, thử dò hỏi: “Hôm nay chúng tập dượt chương trình chào đón chiến sĩ chiến thắng trở về, Phó Đình Xuyên sắp về ạ?”
Lư Chính ủy “Ừ.” một tiếng: “Sắp .”
Giang Tâm Nhu thấy , gần đây hễ cô nhắc đến Phó Đình Xuyên, bố cô sẽ bóng gió nhắc nhở cô đừng quá quan tâm đến nhà họ Phó, bảo cô tiếp xúc nhiều hơn với những đàn ông khác.