Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 347

Cập nhật lúc: 2025-03-20 23:05:14
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong nhà bàn và giường, mấy cái bát sứ, vò gốm, còn một cái lò nhỏ, đồ dùng sinh hoạt thể là đầy đủ.

Mười mấy năm , khi bà nội Phó định bán Phó Đình Xuyên, Phó Linh đưa Phó Đình Xuyên lên núi, trượt chân lăn xuống từ đó, mới phát hiện ngôi nhà .

Những năm đó, vỏ cây bên ngoài núi đều bóc sạch, và Phó Linh ở đây, bên ngoài thấy bên , họ dựa rau dại và vỏ cây ở một góc khe núi nhỏ để vượt qua những ngày tháng khó khăn nhất.

Chỉ cần xuất hiện, “gián điệp” sống chết, con sói đó sẽ nhịn mà nổi lên mặt nước, Nguyên Dã sẽ xử lý.

Anh chỉ cần ở đây chờ, chờ vết thương lành hẳn, hoặc chờ Nguyên Dã tìm đến.

Hôm nay tầm ở mắt trái giảm bớt màu đỏ, chuyển sang màu hồng nhạt, mơ hồ thể thấy đồ vật, tin rằng chỉ vài ngày nữa sẽ thể trở về.

Trong rừng sâu núi thẳm ban đêm, chỉ đề phòng mà còn đề phòng thú dữ.

Vào mùa đông, núi thiếu thức ăn, những con thú hoang đói bụng hung dữ.

Trong s.ú.n.g chỉ còn ba viên đạn, dùng tiết kiệm.

Đang nghĩ thì “Rắc.” một tiếng, bên ngoài vang lên tiếng cành cây bẻ gãy. Phó Đình Xuyên nắm chặt báng súng, lạnh lùng chằm chằm khe cửa, sát khí tỏa .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-347.html.]

Vân Mộng Hạ Vũ

Dưới màn đêm, đàn ông râu quai nón xổm bên vệ đường, ăn hết mấy miếng sủi cảo trong hộp cơm, miếng cuối cùng nuốt miệng nhả một mảnh giấy, những chữ đó, mặt biểu cảm nuốt mảnh giấy bụng.

Anh đạp xe đến bến xe huyện, thấy một phụ nữ quấn áo khoác dày, giày cao su, đang trả giá với xe xích lô ở bến xe.

Một lát , phụ nữ lên xe xích lô, dập tắt tàn thuốc, đạp xe đuổi theo.

Xe xích lô chạy đường đất ở nông thôn hơn một giờ, dừng ở chân núi, phụ nữ xuống xe trả tiền, xách túi con đường đất trong khe núi, xem là định leo lên núi bằng tay .

Người đàn ông râu quai nón giấu xe đạp trong bụi rậm, sờ túi vải đen trong ngực, xác nhận dây cháy nổ còn nguyên vẹn, bước chân theo.

Trong túi xách của Giang Tâm Nhu mang theo những loại thuốc thông thường như cồn, băng gạc, thuốc chống viêm, thuốc hạ sốt, cô cấp cứu nhưng băng bó vết thương đơn giản thì vẫn .

nhớ vài năm gặp tuyết lở ngọn núi , khi đó cô chôn vùi trong tuyết, khi Phó Đình Xuyên đào , trong lúc mơ màng, Phó Đình Xuyên đưa cô đến một ngôi nhà đá trong rừng, cũng thể là hang động, cô nhớ rõ.

ngôi nhà đá đó ở nhưng cô vẫn thể tìm nơi gặp tuyết lở năm đó.

Lúc đó Phó Đình Xuyên vì bộ tuyết trong thời gian dài nên mù tuyết tạm thời, sẽ đưa cô quá xa, ngôi nhà đá đó chắc chắn ở khá gần nơi gặp tuyết lở.

Năm đó cô và Phó Đình Xuyên ở trong núi hai ngày một đêm, chân cô còn thương, cô sợ Phó Đình Xuyên ý đồ với , nhân lúc Phó Đình Xuyên thấy, trang điểm đổi dung mạo, lừa tất cả .

Bây giờ nghĩ , giá như lúc đó đổi dung mạo bỏ trốn thì , như thì lúc kết hôn với Phó Đình Xuyên sẽ là Khương Nguyệt mà là Giang Tâm Nhu cô , đỡ mất công mất sức như bây giờ.

Loading...