bây giờ vẫn còn kịp, chỉ là thêm mấy đứa con riêng, hai đứa con trai đó còn thể vì cô mà việc, còn cô con gái trông khá ngốc nghếch, đợi cô gả cho Phó Đình Xuyên, tìm cách xử lý nó là .
Đêm buông xuống, nhiệt độ ở vùng núi thấp, Giang Tâm Nhu cảm thấy lưng lạnh toát, khỏi bước nhanh hơn.
Trên núi tối đen như mực, chỉ chiếc đèn pin nhỏ của Giang Tâm Nhu phát ánh sáng.
Cô dò dẫm, bao lâu, cuối cùng cũng thấy một bậc thang bằng đá xanh, năm đó cô gặp tuyết lở ở đây. Đi sâu hơn nữa, quả nhiên một ngôi nhà đá.
Xung quanh tối đen rõ, cô phấn khích định tiến lên gõ cửa.
Ngay đó, cô cảm thấy ở cổ truyền đến cơn đau, đầu óc lập tức choáng váng, chân mềm nhũn ngã xuống đất.
“Thu lưới! Đã bắt !”
Giang Tâm Nhu vô cùng kinh ngạc khi đột nhiên xuất hiện một nhóm mặc đồ ngụy trang từ trong rừng, đầu là tên Nguyên Dã, cô từng gặp .
“Các gì , đến tìm Phó đoàn trưởng, thả !” Cô còng tay , mặt úp xuống đất, đám chẳng thương hoa tiếc ngọc gì cả, cô từ nhỏ cưng chiều, đến cũng vây quanh, từng đối xử như thế : “Các thả , bố là Lư Chính ủy, là của Đoàn văn công, gián điệp, các bắt gì!”
Vừa dứt lời, cô thấy cửa nhà đá mở , bố cô từ bên trong.
Cô vô cùng kinh ngạc: “Bố, bố ở đây!” Sau đó vội vàng cầu cứu: “Bố, bố bảo họ thả con , chuyện gì đang xảy ?”
Lữ Tiểu Xuyên chào Lư Chính ủy và Nguyên Dã: “Báo cáo thủ trưởng, bắt , chỉ một , bám theo đồng chí Giang đến đây, mang theo bom.”
Đồng tử Giang Tâm Nhu co : “Sao thế! Sao khác theo!”
Lư Chính ủy như rút hết tinh thần, cơ thể lảo đảo, vẫy tay bảo Lữ Tiểu Xuyên dẫn : “Dẫn thẩm vấn nghiêm ngặt, xem còn đồng bọn nào khác .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-348.html.]
Có chiến sĩ tiến lên áp giải Giang Tâm Nhu, kéo cô : “Ngoan ngoãn một chút!”
Giang Tâm Nhu thực sự sợ , đây là coi cô là gián điệp báo tin !
“Bố, bố, con oan! Con đến cứu Phó đoàn trưởng, con theo con!”
Cô cố gắng giải thích nhưng chẳng ai cô cả.
“Xoạch.” một tiếng, trong rừng rậm bên cạnh truyền đến tiếng reo hò nhỏ: “Lữ đoàn trưởng tìm thấy họ , bên một ngôi nhà nhỏ, Lữ đoàn trưởng bảo chúng thả dây thừng xuống đón họ, nhanh lên!”
Tiếp theo là giọng của một phụ nữ: “Cẩn thận một chút, xem Phó đoàn trưởng của các thương ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Là giọng của Khương Nguyệt.
Tim Giang Tâm Nhu đập thình thịch, là Khương Nguyệt, cô cũng ở đây!
Sao là cô!
Tại Khương Nguyệt cô một bước!
Dựa !
Cô nghiến răng nghiến lợi, cố gắng giãy giụa, mặt mũi nhòe nhưng giữ cô chẳng thương hoa tiếc ngọc là gì, một chưởng đánh gáy cô , mắt cô tối sầm, hận thể c.h.ế.t .
Nguyên Dã chiến sĩ tháo quả b.o.m từ gã đàn ông râu quai nón xuống, sắc mặt đen như đáy nồi.
Anh dám tưởng tượng, nếu Khương Nguyệt đến tìm , kiên quyết bắt bố trí , cử theo dõi Giang Tâm Nhu. Nếu Khương Nguyệt, hậu quả sẽ thể tưởng tượng nổi.