Có thể tưởng tượng, nếu xong nửa khuôn mặt , sẽ giống đến mức nào!
Tạ Ái Bình khi xem bản vẽ Khương Nguyệt đưa, còn tưởng Khương Nguyệt ít nhiều phóng đại, dù vẽ là một chuyện, là một chuyện khác, trong lòng bà nghĩ nếu thể thành sáu mươi phần trăm là , ngờ Khương Nguyệt thể chép.
“ thấy cái đầu báo còn tinh xảo hơn cái nãy.” Tạ Ái Bình khỏi cảm thán.
Đạo diễn Vương: “ , lúc xem bản vẽ, còn tưởng sẽ nóng, định lấy hình dáng chuẩn, hy sinh sự thoải mái, ngờ hề nóng.”
“Chất liệu thoáng khí, độ đàn hồi, thể kéo dài theo khuôn mặt, kén diễn viên.” Khương Nguyệt .
“Phù hợp, quá phù hợp .”
Khương Nguyệt: “ bây giờ như , thời gian đan lông dài, giá cũng tương đối cao.”
Đạo diễn Vương trong lòng căng thẳng: “Bao lâu, bao nhiêu tiền?”
Khương Nguyệt suy nghĩ một chút, lông thể dùng lông rụng của mèo và chó, giặt sạch phơi khô, đó theo đường vân đan từng sợi một, ít nhất cần một thợ lành nghề ngừng nghỉ đan trong hai tuần, cộng thêm thời gian nhuộm màu và phơi khô.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Ít nhất ba tuần.” Khương Nguyệt , cô biểu cảm lo lắng của Đạo diễn Vương, thăm dò: “Giá thì, con .” Cô giơ một ngón tay.
Một nghìn đồng hẳn là sai biệt lắm, trừ chi phí và tiền công, lãi ròng bảy tám trăm. Chủ yếu là phí bản quyền. Cô tự vẽ mẫu, từng chút một dạy khác , những thợ đan lành nghề như cũng dễ tìm.
Nếu đối phương còn trả giá, bảy tám trăm cô cũng .
Xây nhà xưởng ở nhà mới, còn thiếu hơn một nghìn đồng, nếu thể nhận đơn hàng , kiếm đồng nào đồng đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-367.html.]
Đạo diễn Vương sợ đến trợn tròn mắt: “Đắt thế! Trời ơi!”
Bà tổng cộng chỉ kéo vài triệu tiền tài trợ, một cái mặt nạ mất một vạn, đắt quá, một bộ phim mười mấy vai quan trọng, thể ném mười mấy vạn đây .
“Không đủ tiền.” Bà luyến tiếc tháo mặt nạ xuống, thực sự nỡ từ bỏ, mặt dày hỏi: “Hai nghìn ?”
Thấy biểu cảm cẩn thận của bà , Khương Nguyệt hiểu , bà hiểu lầm ý cô .
“Hay là, hai nghìn hai?”
Ngân sách tổng cộng chi một vạn, đầu báo cho năm vai chính, những vai khác , để chuyên gia trang điểm hóa trang.
Nhiều nhất bà tự bỏ tiền túi, mỗi vai thêm hai trăm.
Khương Nguyệt : “Chị hiểu lầm , ý là một nghìn.”
“Cái gì?”
Đạo diễn Vương lúc đầu còn tưởng nhầm, nhận Khương Nguyệt thật sự như , vui mừng đến mức , nắm tay Khương Nguyệt nhiệt tình đến mức hôn cô một cái.
“Cô gái, năm cái, đưa yêu cầu cho cô, cô vẽ mẫu, theo phong cách bản vẽ mẫu cô vẽ cho chủ nhiệm Tạ đó, ngoài còn trang phục của các nhân vật khác trong đoàn phim, về sẽ gửi đơn yêu cầu cho cô, cô báo giá cho , nếu phù hợp thì sẽ đặt hàng ở đây.”
Phó Thư Ninh nhắc nhở bà : “Đạo diễn Vương, một cái mặt nạ mất một tháng, năm cái là nửa năm, chúng đủ thời gian.”
Đạo diễn Vương tỉnh táo , lịch trình của diễn viên bắt đầu sắp xếp, mỗi ngày chậm trễ đều tốn tiền.
bà thực sự nỡ từ bỏ, hỏi Khương Nguyệt: “Có thể rút ngắn thời gian Tết ?” Khai máy đầu xuân, khi khai máy còn điều chỉnh kiểu dáng, những việc đều mất thời gian.