Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 379

Cập nhật lúc: 2025-03-21 14:20:14
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai đứa trẻ núi, chịu bao nhiêu khổ sở.

Nghe Phó Linh kể, khi Phó Đình Xuyên đầy tháng, từ bệnh viện về, thái độ của bà Phó đổi. Phó Thư Ninh suy nghĩ một lúc, chút nghi ngờ, khi đó Phó Đình Xuyên đánh tráo, Phó Đình Xuyên bây giờ là con ruột của bà Phó?

Nếu như , khả năng Phó Đình Xuyên là con riêng của bố cô khá cao.

“Nhà cô họ hàng xa , kiểu ở xa ?” Cô hỏi Phó Linh: “Bố cô chị em nào ?”

Phó Linh thắc mắc, chuyện hình như liên quan đến Phó Đình Xuyên, cô : “Bố chỉ hai chị gái, lấy chồng ở làng bên, những năm đói kém đều c.h.ế.t đói, họ hàng gần. Họ hàng xa thì nhiều, đều ở trong thôn, khác còn họ hàng gì nữa.”

Khương Nguyệt vẽ xong bản thảo, duỗi lưng, thấy Phó Thư Ninh đang kéo Phó Linh trò chuyện, trong lòng cảnh giác: “Hai gì thế?”

“Cô em câu chuyện của em và Đình Xuyên phim.” Phó Linh .

Phó Thư Ninh: “ , đồng chí Tiểu Khương giỏi như , nếu thành phim chắc chắn sẽ .”

“Ôi chao, sẽ thành ngôi lớn ?” Khương Nguyệt đáp : “Phải tả một chút đấy.”

“Nhất định .”

Sau khi chuyển chủ đề, Khương Nguyệt kéo Phó Linh: “Chị hai, giúp em một việc.”

Thấy Phó Linh mất, Phó Thư Ninh thất vọng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-379.html.]

Lúc , thợ lành nghề mà đạo diễn Vương tìm đến, bạn của đạo diễn Vương đích đưa đến. Một nam một nữ, Khương Nguyệt thấy quen, như thể gặp ở đó.

Người bước là một đàn ông hơn năm mươi tuổi, mặc bộ đồ công nhân màu xanh lam, xách một chiếc cặp da nhỏ, tóc hai bên mai bạc trắng. Giọng và cách ăn mặc của ông giống với những thợ may vest thời Dân quốc mà Khương Nguyệt từng thấy tivi, cử chỉ toát lên vẻ tao nhã.

ông trông vẻ sợ hãi, thậm chí dám ngẩng đầu lên khi chuyện, giọng nhỏ như tiếng muỗi kêu.

Theo ông là một nam một nữ, đàn ông đẩy một chiếc xe lăn tự chế, phụ nữ xe lăn, trông chỉ ba mươi tuổi, đàn ông cao gầy, trông vẻ quen quen.

Hóa đàn ông bán gạo nếp ở chợ phiên.

Vân Mộng Hạ Vũ

Anh đẩy phụ nữ , đặt chiếc túi vải trong tay lòng phụ nữ, ngại ngùng gật đầu chào Khương Nguyệt và những khác ngoài.

Khương Nguyệt : “Chồng cô đối xử với cô thật.”

Người phụ nữ ngại ngùng: “Anh chỉ lo lắng thôi, sợ lo liệu . Cô cũng đến việc ?”

Khương Nguyệt: “Vào trong .”

Khương Nguyệt tìm hiểu một chút, ông lão họ Ngô, thường gọi là lão Ngô, đây từng may vest cho nước ngoài ở Thượng Hải, đưa đến nơi để cải tạo, công nhân của nhà máy dệt nhưng nhiều nữ công nhân của nhà máy dệt đều ông dạy nghề.

Người phụ nữ tên Phương Phương, giỏi đan lát và đồ da, hiểu về nhiều loại vật liệu, đây là nhân viên nòng cốt của nhà máy dệt trong thành phố, đó vì tai nạn mà chân thương dậy , mất việc, bây giờ chỉ thể nhận trợ cấp thấp của nhà máy để duy trì cuộc sống.

Khương Nguyệt lấy những bộ quần áo may một nửa để hai thử tay nghề, hiệu quả thu hơn nhiều so với cô dự kiến.

Loading...