Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 401

Cập nhật lúc: 2025-03-21 14:21:02
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người phụ nữ mập mạp tám chuyện: “Đứa con dâu cả của bà cũng dạng , nhân lúc bà liệt giường cử động , lấy hết của cải bà tích cóp nhiều năm, chỉ để cho bà già một căn nhà cũ.”

“Mỗi sáng khi , đứa con trai cả sẽ đến đưa bà một bữa cơm, tối tan thì đến đưa bà vệ sinh. Nửa cử động , ăn , uống dám uống, cứ nhịn tiểu tiện đại tiện đến tối, nhịn thì giải quyết ngay giường. Ôi, thật là tội nghiệp.”

“Nghe hồi trẻ bà già đó nổi tiếng là sạch sẽ, đến lúc già , ngay cả chuyện đại tiện tiểu tiện cũng giải quyết .” Có thở dài.

Người phụ nữ mập mạp khinh thường: “Còn do bà tự chuốc lấy , cô , bà già nổi tiếng khó tính trong thôn, hành hạ con dâu, ngược đãi cháu gái. Đã thế , còn với đón cháu gái về chăm sóc , , loại ích kỷ như , rơi tình cảnh là đáng đời!”

“Bà kể thế là gì, còn chuyện hơn nữa.”

Khương Nguyệt xe bàn tán từ chuyện gia đình đến chuyện chương trình biểu diễn ngày Quốc Khánh, nhiều từng thấy mặt nạ và áo choàng Lân sống động, chân thực như .

Lại từ trang phục Lân đến quần bò đang thịnh hành ở huyện gần đây.

Những xe thời điểm đều là những trung niên bốn năm mươi tuổi trở lên, họ quan điểm truyền thống, cho rằng quần bò là quần của đàn ông mặc, con gái mặc quần bò là gì.

Hoàn hiểu nổi giới trẻ bây giờ phát cuồng cướp một chiếc quần bò giống như cây lau nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-401.html.]

“Hai mươi lăm đồng một chiếc, đủ cho cả nhà sống một tháng , thật hoang phí!”

“Kẻ gian thương, kẻ gian thương, loại như nên sớm bắt , tránh để lừa đảo khác.”

“Giới trẻ bây giờ càng ngày càng xuống, bằng thời chúng còn trẻ, hồi đó cả nước đều sản xuất lớn, ai cũng trải qua những ngày tháng gian khổ, ai mà chẳng dốc lòng dốc sức sản xuất xây dựng, rảnh mà nghĩ đến chuyện mặc gì.”

Phó Cảnh Thái ha hả: “Hồi đó điều kiện cho phép, còn nhớ hồi còn trẻ, cho một bộ quần áo kiểu Trung Sơn, cất trong tủ ngày nào cũng lấy ngắm, nỡ mặc.”

, ông đúng, hồi đó chúng điều kiện để ăn diện, bây giờ điều kiện , giới trẻ ăn diện một chút cũng chẳng .”

Phó Cảnh Thái suy nghĩ miên man, hồi đó ông vùng, ngày nào cũng như băng mỏng, bộ quần áo đó đối với ông ý nghĩa phi thường, là niềm tin và lý tưởng của ông , đáng tiếc trong chiến loạn thất lạc, ông cũng quên mất nhiều chuyện.

Xe buýt chạy huyện, qua ngôi nhà mới ở phía đông thành phố, Khương Nguyệt đến cửa hàng , cô gọi tài xế dừng xe, cô xuống ở phía đông thành phố, thật trùng hợp, ông lão đó cũng xuống cùng cô.

Vân Mộng Hạ Vũ

Phó Cảnh Thái: “Con gái cho địa chỉ là khu nhà mới ở phía đông thành phố. Cô gái cũng ở đây ?”

Khương Nguyệt trong lòng khẽ động, ông tìm Phó Thư Ninh đấy chứ? đó cô phủ nhận ý nghĩ , trùng hợp như .

Cô tự giễu , mấy ngày nay nghĩ đến vị danh y đến mức nhập tâm , giờ gặp ai cũng tưởng liên quan đến đó.

Loading...