Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 434

Cập nhật lúc: 2025-03-23 07:23:48
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lại tìm cách mua một xe lương thực, đó mới lên đường.

Trải qua một chặng đường dài, đổi xe một giữa đường, họ mới tìm nơi Phó Cảnh Thái .

Trên thảo nguyên trọc chỉ một chiếc lều đơn sơ.

Lá thư Phó Cảnh Thái gửi vẫn đến, thì đến .

Khương Nguyệt từ xa thấy một ông lão mặc áo bông đội mũ len, vén rèm đổ nước ngoài.

Đối phương ngẩng đầu lên.

Cô đột nhiên sững sờ tại chỗ.

“Ông nội?”

Khương Nguyệt ngây .

ngờ gặp ông nội ở nơi .

Bây giờ là những năm 70, ông nội cô còn trẻ mới đúng.

đây là trong sách, chuyện đều thể suy luận theo lẽ thường.

Người cô từ xa, chăm chú một lúc lâu.

Gió lạnh như d.a.o cứa mặt, Khương Nguyệt ướt cả mặt.

Cô đột nhiên nghĩ, khuôn mặt tuy bảy tám phần giống cô nhưng rốt cuộc vẫn cô. Không ông nội nhận .

Ông lão một lúc, chống gậy bước nhanh tới, vẻ mặt thể tin nổi: “Nguyệt Nguyệt?”

Gặp ở nơi , cả hai đều mừng mừng tủi tủi.

Khương Nguyệt lo lắng cho sức khỏe của ông nội, ông ở nơi khổ hàn thế nào.

“Cháu yên tâm, ông nội đến đây ngay từ đầu, đến đây cũng là chút việc cho dân nơi , lẽ thể tích chút đức cho con.”

Sau khi xuyên , ông nghĩ, lẽ cháu gái ông cũng ở đây.

Không ngờ, ông thật sự gặp cô.

...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-434.html.]

Họ ở đây nửa tháng.

Ông nội Khương chữa khỏi mắt cho Phó Đình Xuyên.

cổ họng của Tiểu Sơn thì phiền phức, bệnh cũ lâu năm, may mà Tiểu Sơn còn nhỏ, châm cứu lâu dài kết hợp với thuốc hỗ trợ, cũng thể khỏi .

Ngược , bệnh của Khương Nguyệt thì phiền phức hơn.

Cảm giác đau bất thường của cô là bệnh di truyền, ngờ xuyên vẫn mang theo.

Ông nội Khương cũng nguyên lý là gì.

Ở đời , ông nội Khương vẫn luôn tìm cách chữa trị khiếm khuyết gen của Khương Nguyệt. Cuối cùng cũng chút manh mối nhưng thiếu một vị thuốc.

Vị thuốc ông chỉ từng thấy trong sách cổ, ở đời tuyệt tích từ lâu nhưng thời điểm lẽ vẫn còn sót .

Ông khắp nơi cứu , cũng là tìm vị thuốc .

vẫn kết quả.

Khương Nguyệt lạc quan, cô quen , cũng ảnh hưởng lớn đến cuộc sống, chỉ cần cẩn thận một chút để thương là .

thuyết phục ông nội về với cô để an hưởng tuổi già, chứ ở một nơi xa xôi hẻo lánh như thế .

Ông nội Khương: “Ông về với cháu ở vài ngày, nghỉ ngơi một thời gian đến đây, dân ở đây cần ông.”

Trước khi ông nội Khương đến, cả thảo nguyên chỉ một vị bác sĩ Mông Cổ.

Sau khi ông đến, đào tạo nhiều thế hệ bác sĩ.

Một ông cứu sống vô thảo nguyên .

lượng bác sĩ vẫn còn quá ít.

Ông tình cảm với nơi , trong lòng sự lo lắng nên thể yên tâm rời .

Khương Nguyệt: “Ít nhất cũng về với chúng cháu ăn Tết, đợi Tết trời ấm hơn hãy đên đây.”

Ông nội Khương gật đầu: “Được.”

Khương Nguyệt chia hết lương thực bọn họ mang đến cho những dân ở đây.

Vân Mộng Hạ Vũ

Trưởng thôn lái xe đưa họ khỏi thảo nguyên, tránh cho họ lạc thảo nguyên.

Loading...