Khương Nguyệt hài lòng, thế mới dáng.
Cảnh lọt mắt khác, chính là cảnh vợ chồng trẻ tình tứ khiến ghen tị.
Chồng của Triệu Thục Cầm đưa họ vội , lúc bà và cô giáo Từ đó, cảm thấy cô đơn lẻ bóng, ghen tị với Khương Nguyệt: “Tiểu Khương, đây là chồng cô ? Tình cảm vợ chồng các thật !”
Khương Nguyệt gượng hai tiếng, nhất thời nên đáp thế nào, cô liếc Phó Đình Xuyên: “Anh chê là .”
Nếu đưa cô tù thì càng .
Giọng của Khương Nguyệt nghẹn trong cổ họng, âm cuối mang theo ý , mềm mại như đang nũng. Phó Đình Xuyên cảm thấy lòng mềm nhũn, hai tai đỏ lên.
Anh vô thức trừng mắt Khương Nguyệt, bảo cô đừng bậy.
Khương Nguyệt: “Ôi, mặt đỏ thế! Có cháy nắng !”
“Bây giờ mời chiến sĩ hùng của chúng , Phó tiểu đoàn trưởng lên phát biểu!”
Trong tiếng vỗ tay như sấm, Phó Đình Xuyên xoa mặt thật mạnh, nhét chiếc khăn tay nhỏ túi, lên sân khấu phát biểu.
Khương Nguyệt rõ ràng cảm thấy bóng lưng của đàn ông mang theo chút oán giận.
Lại nữa ? Cô sai ?
Khương Nguyệt hiểu chọc giận Phó Đình Xuyên ở điểm nào, nam chính đúng là vui buồn thất thường.
cô thừa nhận, Phó Đình Xuyên thật sự , mặc một bộ quân phục bẩn thỉu sân khấu, khỏe khoắn, vạm vỡ, ngũ quan lập thể, làn da màu đồng ánh nắng mặt trời như phủ một lớp mật, đặc biệt thu hút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-65.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Phó Đình Xuyên kể từ sa mạc đầy gió cát, đến chiến trường khói lửa mịt mù, kể về tinh thần lạc quan của những đồng đội trong cảnh gian khổ, những chuyện nhỏ thú vị trong cuộc sống hàng ngày, còn sự hy sinh hết , sợ chết.
Những chiến sĩ bên xong đều sôi sục nhiệt huyết, ý chí chiến đấu hừng hực.
Hai em bên cạnh đều nghiêm chỉnh hơn nhiều, mặt lộ rõ vẻ phấn khích, ngay cả Phó Tiểu Sơn vốn biểu lộ cảm xúc cũng kích động đến mức mặt đỏ bừng.
Lòng Khương Nguyệt trong giới giải trí đầy vật dục nguội lạnh dần nóng lên, cô bàng hoàng nhận , cô đến thời đại của ông nội khi còn trẻ.
Nhìn Phó Đình Xuyên, cô cảm nhận sâu sắc sự chính trực mạnh mẽ thấm xương tủy của ông nội.
Cô nghĩ, lẽ đây chính là ý nghĩa cô xuyên đến thời đại .
Cùng với tiếng vỗ tay như sấm, Phó Đình Xuyên bước xuống sân khấu. Tiếp theo là tiết mục ca múa.
Hai em yên , cứ ngọ nguậy ghế, nhớ lúc ở nhà chị Triệu, hai em mỗi uống một bát nước đường to, Khương Nguyệt cho chúng vệ sinh: “Đi nhanh về nhanh, đừng chạy lung tung.”
Cô đàn ông kiên cường bên cạnh, trong nguyên tác nhắc đến, đơn vị đây của Phó Đình Xuyên công tác bí mật. Anh rời nhà từ năm mười mấy tuổi, cùng những đồng đội sinh tử nhiều năm, cuối cùng cũng thể ánh mặt trời để đón nhận hào quang và vinh dự.
những em sống c.h.ế.t với đều còn nữa, thậm chí còn để tên.
Cô đột nhiên hiểu tại Phó Đình Xuyên tham gia buổi lễ chào đón.
Người khác thấy công trạng, thấy sự hy sinh nặng nề.
Khương Nguyệt đột nhiên thấy thương đàn ông ít .
Chính ủy Lư công tác tư tưởng, đôi mắt từng trải, chỉ cần thoáng qua là ý nghĩa trong ánh mắt Khương Nguyệt Phó Đình Xuyên.