Nữ Hoàng La Hét - Chương 189

Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:20:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gã mặt dơi tai chuột vội cãi: " , nhân chứng đàng hoàng. Bao nhiêu chằm chằm như thế, thể qua đó nhổ cọc ?"

"Ồ! Ai nhổ cọc thì qua tận nơi? Chỉ cần một sợi dây, cách xa hai ba mét cũng ngon ơ."

Sắc mặt gã mặt dơi tai chuột cứng đờ. Một cuộn sợi gai ném xuống ngay mặt gã."Nói mới nhớ, mớ sợi vỏ cây đúng là tiện thật."

Cô lơ đãng liếc Nhị Ngưu, thấy mặt gã vẫn ngơ ngác chẳng hiểu mô tê gì, liền để ý đến gã nữa.

Rồi cô : "Hôm lúc đám sợi gai thu gom về, ngoài Nhị Ngưu dùng để bện dây thừng , cũng chỉ là mon men gần ngó nghiêng một lúc. Mấy khác lười chảy thây, căn bản chẳng thèm đụng thứ đó."

Mấy là "lười chảy thây" mặt đỏ bừng, gã mặt dơi tai chuột vội phủ nhận: "Thứ đó vứt ở góc hang, lấy thì dễ như trở bàn tay."

" dễ, nhưng lúc chúng về thì cọc tre cắm xong, lén lút động nó, sẽ là kẻ nghi ngờ đầu tiên. Cho nên từ lúc đặt bẫy xong đến khi hang, một ai đụng đến mấy thanh tre đó, huống hồ cũng chẳng ai khả năng giở trò ngay mí mắt của và Từ Kiêu."

"Khả năng duy nhất là lúc cắm cọc, buộc sẵn sợi gai thanh tre, dùng lá rụng che giấu, kéo dài mấy mét mà phát hiện."

"Mà khi xong bẫy, cắm cọc chỉ và gã quản lý."

"Anh cũng chẳng nhắm ông lão, chỉ là ông xui xẻo, nửa đêm nhịn mà mò ngoài một thôi. Nếu đổi khác, kết cục cũng y như . Mà cho dù ai tiểu đêm cũng chẳng , bẫy giăng thì sớm muộn gì cũng tác dụng."

Gã mặt dơi tai chuột gượng: "Thế theo lời cô , đáng nghi là cả hai chúng chứ?"

Gã quản lý lập tức nổi khùng: "Mày ý gì?"

"Thì ý đó thôi, dựa cái gì mà cùng một việc, chỉ nghi ngờ? Chẳng lẽ vì trông bảnh bao, còn thì nghèo kiết xác, nên các trông mặt mà bắt hình dong ?"

"Đương nhiên, đến bây giờ thì hiềm nghi của hai vẫn lớn như ." Chúc Ương : "Gã quản lý tuy dễ tiếp xúc với sợi gai như , nhưng như đấy, thứ đó vứt ngay cạnh hang, trộm một sợi cũng chẳng ai để ý."

" cái trò nhét mật ong túi, thì chỉ thôi."

"Dựa ?" Gã mặt dơi tai chuột thề sống thề c.h.ế.t chối cãi: "Từ nãy đến giờ cô cứ khăng khăng là dân trộm cắp chuyên nghiệp, lúc đầu vu khống thì chứng cứ, bây giờ định đóng đinh tội cho ?"

Nói xong liền thấy Chúc Ương như chỉ chỗ , chỉ chỗ gã quản lý .

Hai ngày nay, ngoài Chúc Ương và Từ Kiêu đào thêm hai phòng đơn dọn , tiểu thế t.ử sang ở ké phòng Từ Kiêu, những khác ngủ ở ngoài sảnh vẫn giữ nguyên vị trí, ngày đầu chiếm chỗ nào thì ngày vẫn ngủ chỗ đó.

Gã mặt dơi tai chuột ngủ ở chiếc giường gần cửa hang nhất, còn gã quản lý thì ở tít trong cùng, hơn nữa gã và cô nàng trang điểm đậm sớm gian tình, ngày nào cũng ngủ chung một chỗ.

Ông lão c.h.ế.t thì ngủ ở giữa.

Ý của Chúc Ương quá rõ ràng: "Người nửa đêm dậy tiểu, chẳng lẽ còn vòng trong cùng một lượt mới cửa ? Ông lão ngoài thì chắc chắn sẽ ngang qua chỗ ."

"Mật ong mà nhét túi ông lão từ lúc tiểu đêm thì thực tế, lá cây bọc kín đến mấy thì để lâu cũng sẽ rỉ , cảm thấy dính nhớp khó chịu. Huống hồ đều uống nhiều canh, cũng thể đảm bảo buổi tối sẽ ai một ngoài, chỉ thể tùy cơ ứng biến."

"Nói đến tốc độ tay của ... Con gà nhà ý thức tự vệ mạnh, mổ cũng nhanh, còn né . Có thể thấy, né tránh nguy hiểm là bản năng của ."

Gã mặt dơi tai chuột lúc mới để lộ một sơ hở lớn như , vội : " nhanh tay cũng thể chứng minh là , cô nhiều như , vẫn bằng chứng trực tiếp."

Gã quản lý phỉ một tiếng: "Sao ? Lúc chúng ngoài vệ sinh, chỉ mày cùng, còn xổm xuống. Tao với Nhị Ngưu hỏi mày gì, mày bảo mày buộc dây giày, chắc chắn là lúc đó mày giật dây kéo cọc tre ."

Chúc Ương gật gật đầu, lời khai lúc thẩm vấn đó , và đúng là lúc đó gã mặt dơi tai chuột tay.

Thế nhưng, chỉ cần thể chắc như đinh đóng cột, gã vẫn thể cãi chày cãi cối rằng thật sự chỉ buộc dây giày, là bọn họ đang oan uổng gã.

Chúc Ương liền : "Thôi , vụ đúng là chỉ thể chứng minh thỏa mãn điều kiện gây án, chứ bằng chứng trực tiếp là ."

"Vậy thì chúng đến c.h.ế.t thứ hai."

Người c.h.ế.t thứ hai là bà nội trợ, bà nửa đêm tiêu chảy chạy ngoài muỗi hút thành xác khô mà c.h.ế.t.

Gã mặt dơi tai chuột : "Bà c.h.ế.t là do tai nạn, tiêu chảy? Hơn nữa các cũng tra cái gì ?"

"Sao nghĩ chúng chẳng tra gì?" Chúc Ương : "Chỉ là cho các thôi, ?"

Gã mặt dơi tai chuột nghẹn lời, liền tiếp: "Còn về việc tại tiêu chảy, đương nhiên đoán , bởi vì khác với vụ của ông lão, tính ngẫu nhiên, từ đầu đến cuối đều do một tay sắp đặt."

"Nực , thể—"

"Lá phan tả diệp!" Chúc Ương ngắt lời gã, từ tốn : "Ngày đó lúc các trại, hẳn là xảy một trận cãi vã khó coi nhỉ? Lúc về chia thành hai phe, ngay cả lúc nấu cơm cũng chẳng thèm mặt ."

"Mọi ăn cùng một bữa tối đều , chỉ tiêu chảy, chứng tỏ đồ ăn trong nồi vấn đề, vấn đề chỉ là bát của riêng bà thôi."

" còn nhớ lúc đó chỉ là chạm bát của bà , thêm nước thảo d.ư.ợ.c nghiền nát bát canh nóng hổi như , đúng là tiện lợi."

Gã quản lý và cô nàng trang điểm đậm lập tức phủi sạch quan hệ: ", đúng! Lúc đó chúng cạch mặt , tuyệt đối thể đụng bát của mụ già đó, ngay cả múc cơm cũng là để bà tự ."

Gã mặt dơi tai chuột phản ứng còn mạnh hơn: "Sao cứ chuyện gì là cô đổ lên đầu ? Cô cũng , chỉ là thỏa mãn điều kiện gây án, hơn nữa đều là do cô tự tưởng tượng . Thế nhỡ chỉ là bà buổi tối lạnh bụng thoải mái thì ?"

" là cũng thể như , dù bát cũng rửa qua mấy , thể kiểm tra bát canh bà uống rốt cuộc động tay động chân ."

Thái độ dễ chuyện của cô gã mặt dơi tai chuột sửng sốt, nhưng tiếp theo cô : "Chẳng qua, kế tiếp mới là trò ."

Sau đó, Từ Kiêu vẫn luôn im lặng bên cạnh liền : " kiểm tra tạp dề của bà nội trợ và tìm thấy một mẩu cỏ màu xanh nhạt, mùi hăng, là mùi của cỏ dụ muỗi."

Chúc Ương khẩy một tiếng: "Chúng đốt cỏ đuổi muỗi ở gần đây, dụ muỗi , một mẩu cỏ nhỏ bằng móng tay là thể nào. Thứ nhất là vấn đề liều lượng, thứ hai là loại cỏ đó nước cốt đậm, dính tay khó tránh khỏi để dấu vết."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-la-het/chuong-189.html.]

"Nếu thì—, tưởng hôm qua hạ cố nấu cơm sáng chia cho các gì? Trừ , đầu ngón tay và móng tay của khác xanh lè như ."

"Đó là lúc học nhận thảo d.ư.ợ.c với Nhị Ngưu, cẩn thận nát lá cây nên dính thôi." Gã mặt dơi tai chuột vội .

Không thể , với cái tài lý sự cùn của gã, nếu theo trình tự pháp lý ngoài đời thực, cho dù đến bước , cũng thật sự thể định tội cho gã.

Chúc Ương chẳng hề vội, mắt thấy từng bằng chứng đưa đều đường chối cãi, cô một chút nao núng.

Thái độ thong dong như nắm chắc thứ của cô càng khiến gã mặt dơi tai chuột dự cảm chẳng lành.

Cái cảnh tượng mà gã mong đợi, một cô gái trẻ ngây thơ, kiêu ngạo, tin tưởng phán đoán của , nhưng nghi ngờ, bác bỏ nhiều thẹn quá hóa giận, mất bình tĩnh, xảy .

Tiếp theo, gã mặt dơi tai chuột liền câu mà gã lo lắng nhất—

"Cho nên chúng mới cố ý gài bẫy đấy chứ!"

Hóa đó thật sự là do cô một tay sắp đặt? Gã mặt dơi tai chuột trong lòng rung mạnh, đến tia may mắn cuối cùng cũng dám ôm giữ.

Chúc Ương : "Dân trong nghề các , quen thói thừa nước đục thả câu, gặp chuyện là theo bản năng vơ lòng. G.i.ế.c liền hai lộ tẩy cổ vũ cho dã tâm của , cho nên giăng bẫy là chui ngay, cũng thấy ngại."

Cô chỉ Từ Kiêu: " , cái cây treo đầy rắn đó là bảo Từ Kiêu dẫn các . Vốn dĩ định để bắt vài con rắn độc về bố trí một màn kịch giả, ngờ khu rừng hào phóng như , đến cả thứ đó cũng ."

"Một thứ vũ khí g.i.ế.c dễ dùng dễ khống chế như , thấy thể động lòng? Nếu vận may , thể xử lý trong lúc ngủ mơ. Chỉ cần xui xẻo đến mức nút thông quan chính là , thể qua ải ngay lập tức, chứ cái khu rừng vô định , chờ đợi nguy hiểm lúc nào ập đến, còn một dẫn đường chỉ bảo vệ các vì lòng nhân đạo."

Loại giang hồ , so với thường càng hiểu rõ sự hiểm ác của thế gian, cũng càng đặt hy vọng khác, chuyện hại lợi tự nhiên chút gánh nặng.

Mặc dù sự cân nhắc lợi hại trong mắt thường căn bản là tương xứng.

Đầu óc gã mặt dơi tai chuột xoay chuyển cực nhanh. Vụ con rắn là do họ gài bẫy, nhưng sơ hở ở ? Vẫn là câu lúc , chỉ cần bắt quả tang, gã liều c.h.ế.t nhận con rắn là do gã mang , chuyện vẫn tồn tại điểm đáng ngờ.

phụ nữ tự tin như , chủ đạo tất cả, tự nhiên sẽ cho gã đường chối cãi.

? Cô đặt bằng chứng quyết định ở ?

Chúc Ương rướn về phía , như thể thấy tiếng lòng điên cuồng của gã. Cô khẽ nhếch môi: "Ngửi tay xem."

Gã mặt dơi tai chuột trong lòng nhảy dựng, chần chừ nâng tay lên, đặt ở chóp mũi, sắc mặt đột nhiên biến đổi.

Bởi vì gã ngửi thấy một mùi hoa rõ rệt tay .

Ở trong rừng, điều kiện vệ sinh hạn, trừ Chúc Ương và Ngụy Giang Ly hai kẻ ưa màu, cũng ai cũng sáng tối rửa tay rửa mặt, đặc biệt là loại mấy để ý đến vệ sinh cá nhân như gã mặt dơi tai chuột.

Trên hỗn tạp mùi mồ hôi, mùi bùn đất, nhiều mùi vị trộn lẫn cũng dễ nhận , chỉ cần cố tình ngửi, dễ bỏ qua.

Mà lúc đầu óc gã sớm nghĩ tính kế thế nào, quả nhiên Chúc Ương : "Bữa tối bôi nước hoa đáy bát của , đừng nghi ngờ, đãi ngộ chỉ ."

Nói dậy, với trong hang: "Đã bảo các chú ý vệ sinh, sáng tối rửa tay, cứ , bây giờ thì , chối cũng thoát nhỉ?"

Từ Kiêu nhặt con rắn c.h.ế.t cứng mặt đất lên, đặt mũi ngửi ngửi, quả nhiên ngửi mùi hoa mà Chúc Ương .

Điều chứng tỏ thứ chính là qua tay gã mặt dơi tai chuột mà , cộng thêm những chuyện đó, gã chối đằng trời cũng .

Thấy sự việc rõ ràng, phản ứng đầu tiên chính là gã quản lý, gã xông lên túm cổ áo gã mặt dơi tai chuột định đấm: "Mẹ nó mày còn g.i.ế.c cả chúng tao đúng ?"

Kết quả nắm đ.ấ.m kịp vung lên, chính ngược m.á.u chảy đầy mặt.

Hóa là gã mặt dơi tai chuột móc một lưỡi d.a.o lam mỏng, rạch một nhát gã.

Làm nghề trộm cắp, lưỡi d.a.o thể rời ? Thứ dùng để rạch túi kiếm cơm, trong tình huống đặc biệt dùng để tự vệ cũng là chuyện thường.

Gã quản lý đau quá buông tay, lùi liên tiếp hai bước, dám đối đầu trực diện với gã nữa.

ngờ thằng cò hương lùn hơn cả một cái đầu giấu trong bản lĩnh lớn như , vội vàng với Từ Kiêu: "Anh Từ, mau, mau bắt lấy , bắt lấy thằng g.i.ế.c ."

Từ Kiêu vô ngữ, đến cả một cái liếc mắt cũng lười cho gã. Một thằng đàn ông cao to, kém cả Nhị Ngưu, còn đ.á.n.h một gã gầy như que củi? Chỉ một lưỡi d.a.o lam nhỏ xíu sợ sun vòi, đó còn là d.a.o .

Chỉ cần dùng sức đè , mặc cho gã bản lĩnh gì cũng thi triển .

Gã mặt dơi tai chuột cầm lưỡi d.a.o chĩa về phía : "Đừng tới đây, cảnh cáo chúng mày đừng tới đây."

vẫn còn tiếc mạng, hôm nay xong .

Liền định nhận thua cầu xin, cái mặt nhọn hoắt đáng khinh đột nhiên vẻ đáng thương bán thảm: "Cầu xin các , chỉ là c.h.ế.t thôi, tha cho ."

"Ba mạng đấy, tha là tha ?" Từ Kiêu .

"Bọn họ cũng ." Gã mặt dơi tai chuột lập tức c.ắ.n ngược c.h.ế.t: "Cái lão già đó, lấy kẹo bánh dụ dỗ mấy đứa con gái nhỏ. vô tình nhặt cuốn sổ của lão, bên trong còn cả ảnh chụp."

"Sau đó lão xé vứt lúc nào, đơn giản là sợ gièm pha, ghét bỏ đuổi ngoài. Cái tuổi đó của lão, ở đây chỉ một con đường c.h.ế.t."

"Hắc hắc! Dân trong nghề chúng , loại nào mà từng thấy? Lão già háo sắc tiền, một đống tuổi cũng chẳng mấy cô gái trẻ, liền hổ mà tay với trẻ con."

 

 

Loading...