Nữ Hoàng La Hét - Chương 190
Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:20:41
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Tao g.i.ế.c thì ? G.i.ế.c là trời hành đạo."
Chúc Ương xong, vẻ mặt chút gì là ngạc nhiên: "Thế ? Nếu đúng là thì lão đáng c.h.ế.t thật, tiện tay cũng tiễn lão về Tây Thiên luôn."
Gã trộm ngớ : "Cô ?"
Chuyện đó thật khó đoán, dù cần suy bụng bụng , thì tấm ảnh móc khóa lên nhiều điều.
Tuy là khi ông lão c.h.ế.t, Chúc Ương mới điều tra lý lịch của , nhưng ngay từ đầu lúc tự giới thiệu, để kéo gần cách và tạo dựng lòng tin, chẳng lẽ ai cũng chỉ mỗi cái tên là xong?
Đặc biệt là ông lão, với tư cách là lớn tuổi, sức yếu, để tranh thủ sự đồng tình và bảo vệ của , từng con cái, sống một , chỉ dựa việc trông coi một nhà xưởng bỏ hoang để sống qua ngày.
Nếu chỉ đơn thuần là thích trẻ con, cho chúng kẹo bánh, thì dù tặng chút đồ chơi nhỏ để cảm ơn, liệu tặng một món trang sức khảm ảnh chụp chung với ?
Chừng đó đủ lên vấn đề, huống hồ những lời lẽ đầy ẩn ý trong cuốn sổ , thà là ghi chép chiến lợi phẩm còn hơn là nhật ký.
Gã trộm như vớ cọc cứu mạng: "Ha ha! , cô là , thế nào? Lão già đó đáng c.h.ế.t ?"
"Còn con mụ nữa, lúc các ngoài lẽ , chúng cãi , mụ liền lôi than thở chuyện nhà."
"Nào là sợ về ai chăm con trai, nào là giá mà chị nó còn sống thì mấy, trông nom nó. Rồi c.h.ử.i rủa chồng nếu lấy vợ mới sẽ đ.á.n.h con trai bà thì ? Còn hối hận nên quá xúc động."
"Hắc hắc! Các ngẫm thử xem lời ý gì? Bà là kế, các đấy? Con gái riêng của chồng c.h.ế.t, bà tự trách quá xúc động, lo lắng kế khác sẽ ngược đãi con ruột của ."
"Trong lòng quỷ mới nghĩ khác là quỷ, con gái riêng của chồng bà xảy chuyện gì, não cũng ngửi mùi , đúng ?"
Nói gã trộm kích động gào lên: "Tao g.i.ế.c hai đứa đó thì gì sai? Tao là trời hành đạo."
Vừa dứt lời giọng Chúc Ương vang lên: "Tấm tắc! Một thằng tạp chủng chuyên trộm tiền cứu mạng của khác mà giờ cũng bày đặt sứ giả chính nghĩa cơ đấy!"
Giọng gã trộm đột ngột im bặt.
Chúc Ương ngáp một cái tiếp: "Ai tao tóm mày là để thực thi công lý? Mấy các c.h.ế.t , thật sự chuyện tao quan tâm."
"Chỉ là cái chỗ ch.ó má do bà đây định đoạt. Dám vòng qua mặt tao để g.i.ế.c , mày định tạo phản ?"
Mọi xong lời , theo bản năng liếc Từ Kiêu, Từ Kiêu cũng phản bác, xem là thật sự chắp tay nhường ngôi lão đại cho khác.
Chúc Ương phất tay: "Tao cũng mệt , phá án đêm hôm ảnh hưởng giấc ngủ, chẳng cảnh sát."
"Đi, bôi ít mật ong lên nó, tẩm thêm cỏ dụ muỗi ném ngoài, tiếp theo thì phó mặc cho trời."
Mọi cũng chần chừ, Từ Kiêu tiến lên đè gã , gã trộm gào lên: "Không, đừng ném ngoài."
những khác thể quan tâm? Lúc gã thả rắn độc cũng nghĩ đến chuyện họ thể sống.
Gã quản lý cũng xảo quyệt, sợ gã chạy thoát may mắn sống sót, ẩn nấp trong bóng tối chờ thời cơ trả thù, liền cố ý bôi mật ong lên tóc gã, bôi nước cốt thảo d.ư.ợ.c lên quần áo.
Gã trộm thấy bọn họ tay tàn độc, vẻ mặt đầy căm hận, hắc hắc lớn : "Đừng tưởng trừ tao là chúng mày thể kê cao gối mà ngủ. G.i.ế.c điểm đấy, chúng mày ? Tao cũng là g.i.ế.c lão già mới nhận thông báo, điểm càng nhiều thì vốn liếng ban đầu càng cao, cơ hội sống sót cũng càng lớn."
"Bây giờ chúng mày bợ đỡ con nhỏ đó ? Hắc hắc! Cứ chờ xem nó sẽ coi mạng sống của chúng mày gì... Ha ha ha!"
Lúc Từ Kiêu mở cửa gỗ, một tay xách gã lên ném thẳng ngoài, bay xa mấy mét.
Gã trộm bò dậy, vội vàng định chạy về, nhưng cánh cửa đóng sầm .
Không ảo giác , gã phảng phất thấy tiếng muỗi vo ve xung quanh, thế là vội vàng chạy về phía bờ sông, định rửa sạch mật ong và mùi nước t.h.u.ố.c .
trời tối đường trơn, gã đột nhiên vấp một hòn đá, ngã sấp mặt, còn đau hơn cả lúc ném .
Từ Kiêu ném gã ngoài gì cũng dùng kỹ thuật, trông thì xa, nhưng thực tế lúc rơi xuống đất tính toán.
Gã trộm định dậy, nhưng cánh tay chống lên, đột nhiên từ ngón tay truyền đến một cơn đau nhói thấu tim.
Tiếp theo liền thấy một đám đen kịt, rậm rạp đang ùn ùn kéo tới—
"A—"
Tiếng kêu t.h.ả.m thiết bên ngoài kéo dài bao lâu, tốc độ gặm nhấm của kiến tuy chậm hơn gián một chút, nhưng đó cũng chỉ là do hình thể hạn chế, chứ về lượng thì hề kém cạnh.
Ngay khoảnh khắc gã trộm c.h.ế.t, trong đầu Chúc Ương liền vang lên một giọng thông báo điện tử—
【 G.i.ế.c một chơi, nhận 1000 điểm. 】
Cái khác với kiểu truyền ý niệm của Trò chơi ch.ó má, mà là một giọng thông báo rõ ràng, vang thẳng trong não.
Chúc Ương bĩu môi: "Mới một ngàn!"
Nói xong câu , cô đầu liền thấy những còn đang với vẻ mặt phức tạp.
Chúc Ương hiểu rõ, lời của gã lừa đảo nội tâm họ bắt đầu bất an, mà bản cô chứng thực việc g.i.ế.c thật sự quy tắc thưởng điểm thêm.
Như cô thể sẽ g.i.ế.c họ để đổi lấy điểm , thậm chí Từ Kiêu, nay luôn tiện tay giúp đỡ, bảo vệ , thể sẽ ngấm ngầm thỏa thuận gì đó với cô , tất cả đều khó .
Trong phút chốc, gã trộm tuy c.h.ế.t, nhưng lòng tin vốn mấy bền chắc trong hang động cũng tức khắc sụp đổ.
Chúc Ương dường như thèm để ý, đừng là cô, ngay cả Từ Kiêu, thậm chí là tiểu thế t.ử cũng mặt biến sắc, c.h.ế.t thì ai về phòng nấy ngủ tiếp.
Vừa vẻ thấy điểm mà sáng mắt, cũng quan tâm đến cái gọi là sự gắn kết của tập thể.
Ít nhất bề ngoài xem là như , cũng đang tính toán điều gì.
Chúc Ương đẩy con gà con về phòng, cái của nợ ngủ say, chỉ cần của cô ở bên cạnh là dễ tỉnh, chỉ vài bước chân, cô trực tiếp dọn cái tổ tông béo ú về mà đ.á.n.h thức nó.
Chín chơi bây giờ trừ ba, còn sáu , loại trừ chính , loại trừ dẫn đường Từ Kiêu, bốn còn là tình hình thế nào, Chúc Ương đại khái trong lòng cũng hiểu rõ.
Phải đội tân binh , nhân vật lợi hại thật đúng là ít, ví như gã trộm cô đẩy ngoài, nội tâm và bản lĩnh cũng là bất phàm.
Nếu Chúc Ương rối, loại chịu đựng qua mấy màn trưởng thành ban đầu, ở trong Trò chơi trải qua cường hóa, quan trọng nhất là bản còn một vài kỹ năng, tuyệt đối thể xa.
gã như , trong đám chơi mới , còn tính là xuất sắc nhất.
Chúc Ương ngay từ đầu đám tư chất , so với những trải qua vòng tuyển chọn của cái Trò chơi ch.ó má kém xa.
Đó chẳng qua là chỉ về khả năng thích ứng ban đầu khi đối mặt với tình huống thể lý giải mà thôi, thực tế nếu về khoản đấu đá nội bộ, chơi bên ngược còn ăn đứt bên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-la-het/chuong-190.html.]
Bất quá lẫn lộn vẫn , chỉ là đầu óc , bây giờ c.h.ế.t một nửa.
Chúc Ương Trò chơi ch.ó má đưa cô đến màn dụng ý gì, nếu chỉ là chán mấy màn kinh dị, đổi sang một màn sinh tồn mới mẻ, thì hiển nhiên là đùa.
Chỉ là những thông minh, vũ lực áp đảo của cô, cũng khó mà nổi sóng gió, Từ Kiêu tỏ thái độ phó mặc, can dự.
Anh tuy khẳng định tính toán của riêng , nhưng tuyệt đối giống với mục đích ban đầu mà Trò chơi mang cô tới đây.
Hẳn là thể nào đặc biệt đưa cô đến một nơi tạo thành bao nhiêu nguy hiểm để nghỉ mát , Chúc Ương cân nhắc một hồi, vẫn nắm manh mối, liền cũng vội, bò lên con gà con lông xù ngủ mất.
Con gà con cảm giác nó đang trở ở , thỉnh thoảng đầu dùng cái mỏ nhọn cọ một chút, cả hai đều ngủ say.
Sáng hôm thức dậy, hài cốt của gã trộm ngay bên ngoài hang động cách đó xa, ngoài là thấy ngay, còn rõ ràng.
Bất quá ngược chút đồng tình nào, chỉ gã quản lý và cô nàng trang điểm đậm cảm thấy chút rợn , rốt cuộc là của xã hội hiện đại, loại chuyện vẫn là thấy ít.
Chúc Ương đột nhiên hỏi Nhị Ngưu: "Anh sợ ?"
Nhị Ngưu vẫn giữ cái vẻ khờ khạo đó: "Chỗ bọn loạn lắm, c.h.ế.t ở ngoài nhiều, khi đang giặt quần áo bên sông một khối trôi xuống."
Chúc Ương gật đầu, sang tiểu thế tử.
Ngụy Giang Ly nhạo: "Đánh c.h.ế.t, c.h.é.m đầu, mấy thứ đó đều tận mắt thấy qua."
Cũng , thời cổ đại mạng như cỏ rác, một thuộc tầng lớp quyền quý, một thuộc tầng lớp bần cùng, thật đúng là hai thái cực dễ dàng thấy t.h.i t.h.ể nhất.
Thế là họ phân công một bên chôn cất t.h.i t.h.ể gã trộm, bên chuẩn bữa sáng.
Mấy ngày qua , đối với cá cũng còn ác cảm như , thịt cá thanh đạm, vẫn thích hợp bữa sáng hơn.
Buổi sáng liền cháo cá lát, những khác cảm thấy gì, chỉ Chúc Ương ở đó lải nhải mấy thứ ăn ngán, tìm chút nguyên liệu mới.
Nhị Ngưu liền ăn cơm xong thể dạo gần đây, xem thứ gì .
Chúc Ương tỏ ý kiến, sự chú ý của cô đặt con gà con.
Cái của nợ béo ú hôm qua mới học cách , hôm nay thể chạy nhảy linh hoạt mặt đất, hình dường như cũng to một vòng, lớn nhanh như thổi.
Cũng với tốc độ , căn phòng của Chúc Ương còn chứa nổi nó .
Lúc nó học cách mổ kiến mặt đất để ăn, một mỏ một con, tốc độ đòn nhanh hơn nhiều so với ngày đầu tiên phá vỏ.
Chúc Ương dám cam đoan cái của nợ chính là một chiến binh bẩm sinh, giống như con bọ ngựa biến dị , hai lưỡi hái vung lên cứ như bước từ tiểu thuyết võ hiệp.
Thứ tuy tạm thời chủng loại cụ thể, nhưng phỏng chừng sẽ kém. Như cũng , lớn nhanh, ít nhất lúc cô khi nào sẽ , nó thể năng lực tự bảo vệ .
Nghĩ đến chuyện , Chúc Ương nhớ cảm giác mềm mại lúc ngủ buổi tối, trong lúc nhất thời chút nỡ.
Gãi gãi đầu, cô kết luận là do gội đầu, liền dắt con gà con bờ sông.
Bờ sông một chỗ nước cạn, sâu đến một mét, sinh vật thủy sinh lớn, thích hợp để rửa mặt gội đầu ở đây.
Chúc Ương hái vài quả bồ kết to như cánh tay từ cái cây gần đó, đặt bên bờ sông bắt đầu gội đầu.
Bồ kết dùng để gội đầu, tắm rửa, giặt quần áo đều , giặt sạch, chỉ là nhiều bọt.
Bất quá cái là loại biến dị , Chúc Ương chà một cái nổi lên ít bọt, tức khắc đầu liền biến thành một búi bong bóng xù lên.
Con gà con thấy liền thấy lạ, vui vẻ chạy tới nhảy trong nước, học theo bộ dạng của nó, chúi đầu trong nước một cái, đó trồi lên.
Cái đầu vàng ươm ướt sũng cọ Chúc Ương, bắt cô tạo bọt cho .
Chúc Ương dựa nguyên tắc giữ vệ sinh cho cái nệm của , cũng liền thật sự vắt nước bồ kết lên đầu nó, bắt đầu xoa.
Bộ lông tơ ngắn, mềm, xù của con gà con kỳ thật còn dễ tạo bọt hơn, bao lâu, đầu con chim đội một đám mây trắng, cái của nợ béo ú sướng điên, quơ quơ móng vuốt bơi qua bơi trong nước—
Khoan ! Thứ bơi ?
Chúc Ương ngớ , lúc nó nhảy xuống vì hình lớn, nước ngập quá nửa , nên cô cũng phản ứng chuyện gà con thường sợ nước.
cái của nợ rõ ràng đang bơi mà!
Không chỉ , nó còn bơi khu nước sâu, thỉnh thoảng lặn xuống một vòng, lúc nổi lên trong miệng ngậm một con cá béo mẫm.
Được , xem kỹ năng săn mồi cơ bản nhất đều là thầy dạy cũng hiểu.
Bất quá Chúc Ương vẫn sợ nó đụng loại cá nheo khổng lồ như , tuy với cái hình của nó, cá nheo nuốt nổi, nhưng vạn nhất trong sông còn thứ khác thì ?
Quả nhiên chuyện gì cũng sợ nhắc, nhắc gì tới đó.
Chúc Ương mới chuẩn mở miệng gọi con về, liền thấy chân nó xuất hiện một cái bóng đen khổng lồ.
Chúc Ương giật , con d.a.o trong tay rút , mắt thấy sắp ném một d.a.o xuống nước đ.â.m cái thứ đó.
Kết quả con gà con động tác còn nhanh hơn, con cá nheo còn kịp đụng tới nó, nó một đầu chui trong nước, nhắm thẳng đầu con cá mà mổ tới tấp.
Chúc Ương chỉ thấy con cá đ.á.n.h cho tơi bời, liều mạng chạy trốn, trông chẳng khác gì diều hâu đang đuổi bắt cá con trong nước.
Cho nên , mày trêu chọc nó cái quái gì?
Con gà con dường như cảm giác, đầu nó, ưỡn n.g.ự.c vẻ oai phong trong nước.
Chúc Ương thu dao, lúc mới gọi nó trở về, bôi bồ kết lên nó, xoa cả con gà thành một cục bông trắng to sụ.
Chúc Ương còn gọi tiểu thế t.ử tới, bắt chụp cho vài tấm ảnh, ngờ tiểu thế t.ử thấy , chụp cho cô xong chính cũng chụp.
Tên nhóc còn điệu: "Chú ý góc độ nhé, tự quan sát , mặt bên trái của là ăn ảnh nhất, nhất định chụp cho ."
Chúc Ương hậm hực gật đầu: "Sau mà bạn gái thì cần lo chụp ảnh ghét bỏ."
Ngụy Giang Ly ở chỗ Chúc Ương học ít kiến thức hiện đại, thật còn mong chờ trở gian Trò chơi, kiến thức một chút về trình độ khoa học kỹ thuật vượt xa thời đại của .