Nữ Hoàng La Hét - Chương 199

Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:20:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước , âm thanh đó vẫn cứ mơ hồ, bọn họ đều cho là ảo giác. bây giờ thì dám khẳng định, thật sự thứ gì đó cô nàng chọc cho tức hộc máu.

Khi chuyện, thang máy dừng , mấy lượt bước .

Cảnh tượng mắt xa hoa đến mức thể tưởng tượng nổi. Dù Chúc Ương quen với cuộc sống xa xỉ, từng ở những dinh thự hàng đầu thế giới, cũng kinh ngạc thán phục.

Trò chơi ở đây tuy hạn chế tự do của chơi, nhưng đãi ngộ cũng khó mà tưởng tượng nổi, xem như một loại bồi thường, bất quá tiền đề vẫn là mạnh lên.

Đang định , Từ Kiêu và Ngụy Giang Ly ngăn .

Vị thái giám cầm phất trần : "Bệ hạ và hai vị chỉ triệu kiến vị tiểu thư , hai vị xin mời ở ngoài chờ."

Từ Kiêu và Ngụy Giang Ly chần chừ một chút cũng đành theo. Ba kẻ tép riu như họ tư cách lằng nhằng địa bàn của đại lão.

Chúc Ương chẳng hề gì, thậm chí còn ấn con gà vàng óng đang định theo cạnh tiểu thế tử, móc điện thoại đưa cho nó: "Này! Tự chơi game , ngoan ngoãn chờ nhé."

Con gà vàng óng đành tình nguyện dùng đôi cánh ngày càng linh hoạt của nhận lấy điện thoại, mở Anipop chơi cùng tiểu thế tử.

Chúc Ương thái giám dẫn xuyên qua đại sảnh, men theo một hành lang dài. Chỉ riêng việc đủ cho thấy tòa nhà rộng lớn đến mức nào, huống hồ cả tầng cao nhất chỉ để phục vụ vài vị đại lão.

Cuối cùng, vị thái giám dẫn cô dừng một cánh cửa ngọc thạch khổng lồ, cửa điêu khắc những đồ đằng sống động như thật. Người thường chỉ cần cánh cửa cũng thể cảm nhận một áp lực vô tận.

Lúc , cánh cửa từ từ mở , đập mắt là ba đang vây quanh một bàn bài.

Căn phòng còn xa hoa hơn bên ngoài gấp trăm , xung quanh cũng ít , nhưng gian rộng lớn như , một khi , tầm mắt sẽ những ngoại vật đó quấy nhiễu.

Bất cứ ai cũng thể dễ dàng hiểu , ba đang ung dung bên bàn bài mới là trung tâm của bộ gian.

Chúc Ương đến nhưng cho bất kỳ ai trong họ liếc mắt, thậm chí lông mày họ cũng chẳng thèm nhướng lên.

Nói là mời cô lên, nhưng là một bộ dạng hoàng đế triệu kiến dân đen. Người thì đến, nhưng khi nào hứng nhớ tới ngươi, là chuyện .

Chúc Ương đ.á.n.h giá ba một phen.

Người lưng về phía cô thấy mặt, nhưng tóc tết thành những b.í.m dây thừng rậm rạp, trang phục cũng theo phong cách hip-hop. Chúc Ương từ lưng cũng thể thấy sợi dây chuyền vàng to thô cổ .

Một khác là một vị đại thúc hơn năm mươi tuổi, ngậm tăm xỉa răng, trông phong vị, thuộc kiểu lãng t.ử điển hình, miệng lưỡi ngọt ngào, từng trải.

Còn đối diện Chúc Ương, mặc một bộ long bào màu đen hoa văn chìm, tóc búi gọn gàng bằng kim quan, ngũ quan góc cạnh, mày kiếm mắt sắc, chỉ đó thôi cũng toát một lực áp bức mạnh mẽ. Hẳn đây chính là vị "Hoàng đế" .

Có lẽ ánh mắt của cô quá trắng trợn, vị thái giám bên cạnh chú ý thấy liền sợ hãi quát khẽ: "Chớ thẳng bệ hạ."

"Ồ!" Chúc Ương khẽ một tiếng, chẳng những thèm để ý đến ông , ngược còn tự thẳng về phía .

Thái giám cả kinh, giơ phất trần lên định ngăn , nhưng Chúc Ương, sớm đoán , nhẹ nhàng né . Giây tiếp theo, cô đến gần bàn bài.

Lúc , thái giám cũng dám ngăn cản nữa, thất thố mặt bệ hạ là trọng tội.

Trong căn phòng rộng lớn, ngoài mấy họ, phía mỗi vị đại lão cũng của , kẻ .

Chỉ là tiểu lưng vị đại thúc và gã tết b.í.m thì vẻ tùy ý hơn nhiều, còn phe của Hoàng đế thì uy phong lẫm liệt, đều răm rắp như cấm vệ quân đang dàn trận.

ngoại lệ, bất kỳ ai ở đây, chỉ cần xách riêng thì cấp bậc đều cao hơn Chúc Ương.

Tình cảnh của Chúc Ương lúc giống như một con gà con lạc bầy sói, theo lý mà thì run bần bật những ánh mắt hung tợn vây quanh.

Thân ảnh nhỏ bé, đáng thương, bất lực càng lúc càng trở nên nhỏ nhoi.

cô thì , tiếng giày cao gót "cộp cộp" cùng với bước chân dứt khoát của cô chú ý cũng khó.

Một nữ chơi mặc cung trang cách Hoàng đế xa thấy cô thì chau mày, nhưng cũng mở miệng gì.

Chúc Ương thẳng đến lưng Hoàng đế , những khác còn tưởng cô lượng sức mà định đ.á.n.h lén.

Lại thấy cô chỉ đang xem họ chơi trò gì.

Không ngờ ba họ đang chơi trò rút bài quỷ đơn giản nhất, nhưng vì cái bàn quá lớn, nên lúc rút bài của cũng cần dậy.

Đến lượt ai rút, đó chỉ cần giơ tay tại chỗ, một bóng tay ảo màu vàng kim liền xuất hiện bộ bài của đối phương, rút lá bài .

Lộ Đầu To từng thế giới hiện thực và thế giới Trò chơi của cô hạn chế quá cao, phần lớn thực lực của họ đều sẽ áp chế.

Cho nên Chúc Ương bao giờ thể kiến thức cụ thể chơi cấp bậc như họ mạnh đến mức nào.

Chỉ riêng chiêu thôi, thể sự khác biệt một trời một vực so với cấp bậc của cô.

Đến lượt vị đại thúc rút bài của Hoàng đế, ông giơ tay, một bóng tay ảo liền xuất hiện bộ bài của Hoàng đế.

Đại thúc đang định rút, Chúc Ương bên mở miệng: "Rút lá thứ hai bên trái ."

dứt lời, cả gian như hít một lạnh. Đừng là phe của Hoàng đế, ngay cả hai phe còn cũng sự hổ báo của cô nàng cho kinh ngạc.

Ngược , vị đại thúc thật sự dịch tay theo hướng Chúc Ương chỉ: "Chỗ ?"

Mọi cả kinh, gã gì cũng là một đại lão, việc mà cũng tùy tiện ?

Liền cô nàng hổ báo hùa theo : "Đừng, lúc lá bài quỷ lẻn đến lá thứ ba bên ."

Đại thúc lời cô dịch chỗ.

"Lại đến lá thứ bảy bên trái, ừm! Giờ qua lá thứ năm bên ."

Đại thúc liền bất mãn với Hoàng đế: "Đã là thuần túy đua vận may mà, đua tốc độ tay thì ngươi sớm, cứ đổi tới đổi lui thế là ngươi gian lận đấy."

Vị Hoàng đế phỏng chừng cũng từng thấy ai vô như , cuối cùng cũng chịu mở miệng vàng ngọc: "Rốt cuộc là ai gian lận?"

Lúc , mỹ nhân cung trang lưng cũng lên: "Xem cờ là chân quân tử—"

Câu còn xong, Chúc Ương vung tay lên : "Thời gian của quý giá lắm, lên đây để xem các chơi bài. lên thì tự nhiên thể tay về , đành nghĩ cách rút ngắn cái thời gian các đang lãng phí của thôi."

Lời từ miệng yếu nhất trường , quả thực là ngông cuồng hết mức. Gã hip-hop tức khắc phá lên: "Nha, cô bé nóng tính kiên nhẫn, tao thích đấy. Hắn để ý đến mày thì tao để ý, qua đây!"

Nói còn vỗ vỗ lên đùi hiệu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-la-het/chuong-199.html.]

Chúc Ương : "Cảm ơn! cái loại đến quần còn mặc nên hồn thì tư cách theo đuổi . Đũng quần của sắp tụt đến đầu gối , nếu là để che giấu chân ngắn thì dáng cũng đáng lo ngại, tiêu chuẩn cơ bản còn đạt ."

Chúc Ương mở miệng là sỉ nhục, hồn nhiên nhớ mới nhận phần thưởng của .

Bất quá lúc cô đúng là đang bực . Vốn quen vài đại lão trong Trò chơi của , cô thật sự chút kính sợ đặc biệt nào đối với mấy kẻ tự xưng là đại lão .

Hỗn Cửu thật cũng chỉ đến thế mà thôi, huống hồ cô cũng nghi ngờ một ngày nào đó thể sánh vai cùng những , thậm chí leo lên đỉnh cao vượt mặt họ.

Tuy những coi cô là một con tép riu cũng cũng chẳng , nhưng bản Chúc Ương bao giờ tự hạ thấp .

Cô liên tiếp đắc tội hai vị đại lão, tiểu của Hoàng đế và gã hip-hop tự nhiên chịu để yên.

Đừng Chúc Ương ở lầu đại sát tứ phương, nhưng ở đây ai mà trả nổi cái giá một vạn điểm để g.i.ế.c chứ?

Lập tức lên, định cho phụ nữ trời cao đất dày một bài học.

Lúc , Hoàng đế ném bộ bài trong tay xuống bàn, mặt rõ ràng là vẻ vui vì quấy rầy hứng thú.

Hắn xoay , lông mày khẽ nhướng, lúc mới liếc mắt Chúc Ương, ngay đó mở miệng : "Ai phụ trách phòng giữ?"

Lời , chỉ bên phe Hoàng đế, mà ngay cả hai phe còn cũng im bặt.

Liền thấy một tráng hán trung niên mặc khôi giáp, thần sắc nghiêm nghị . Cấp bậc của rõ ràng cao hơn Chúc Ương, khí thế nổi bật, hiển nhiên là một cường giả trong Trò chơi.

Người nghiêm giọng : "Thần thất trách, xin lấy cái c.h.ế.t tạ tội!"

Nói xong, thật sự rút bội đao, dứt khoát cứa một nhát ngang cổ. Trong khoảnh khắc, trong phòng thêm một thi thể.

Đừng là Chúc Ương, ngay cả hai phe còn ở đây cũng tức khắc một tiếng động.

Trong năm vị đại lão, Hoàng đế tuyệt đối là đặc biệt nhất. Bốn còn bất kể thế lực gây dựng lên như thế nào, những theo họ vẫn là mưu cầu điều gì đó từ thế lực khổng lồ .

Bởi vì xuất , bối cảnh và tam quan khác biệt, cho cùng điểm xuất phát của đại đa vẫn là vì bản . Nếu lão đại đột nhiên lấy mạng , thế nào cũng thể nào một lời mà dứt khoát chịu c.h.ế.t.

Hơn nữa còn là vì một lý do hề giá trị như .

Chuyện cũng chỉ ở chỗ Hoàng đế, cho nên thực lực cá nhân của Hoàng đế nhất định là mạnh nhất trong năm vị đại lão, nhưng thế lực là siêu việt nhất.

【 Người chơi vi phạm quy định, cố ý mưu sát đến c.h.ế.t, trừ chơi 10000 điểm tích lũy. 】

Giọng lạnh lùng, vô cảm truyền đến, xem cho dù là tự sát, món nợ cũng tính lên đầu Hoàng đế.

biểu cảm của Hoàng đế vẫn như lúc hỏi tội Chúc Ương, đối với chút điểm tích lũy để mắt.

Hắn ngước mắt, ghế đối diện Chúc Ương, ngẩng đầu lên, nhưng giờ phút , Chúc Ương cảm nhận sâu sắc rằng mới là kẻ đang xuống.

Hoàng đế khẽ : "Mạng của ngươi sẽ giá trị hơn ?"

Trong đầu Chúc Ương một sợi dây đàn đứt phựt, ý của gã quá rõ ràng.

Người chơi rõ ràng chơi cấp cao, nhưng vì một màn kịch nhỏ nhặt mà mất mạng, cũng chút đau lòng.

Đến lượt cô, nơi giống như lầu, nơi đám chơi đang giãy giụa ở tầng đáy. Tầng lầu nhiều kẻ điểm tích lũy nhiều đến mức tiêu hết.

Mạng của cô, cũng chỉ là một khoản tổn thất đáng để nhướng mày mà thôi.

Chúc Ương trầm mặc thật lâu, trong đại sảnh rộng lớn, ảnh cao gầy, thẳng tắp của cô lúc vẻ chút nhỏ bé.

Đang lúc cho rằng cô sắp sự nghiền ép tàn khốc của cấp bậc nuốt chửng, cô đột nhiên nhạo một tiếng.

Mở miệng : "Thật đáng buồn!"

Lời cô khí ngưng đọng, liền thấy cô đến chỗ thị vệ ngã xuống.

Lúc t.h.i t.h.ể kéo , ngay cả vết m.á.u mặt đất cũng nhanh chóng lau sạch.

Chỉ là Chúc Ương ở đó phảng phất vẫn còn thể cảm nhận ấm của sinh mệnh, cô về phía Hoàng đế—

"Ngươi kinh doanh nơi thật , ở trong Trò chơi phục dựng vương quốc của . Nắm trong tay quyền sinh sát của chơi, một tay che trời."

"À! Chỉ là ngươi cảm thấy mỗi xử t.ử khác, cái giọng thông báo đó chói tai ? Trước đây, ngươi g.i.ế.c chẳng lẽ cần những tiền đề ?"

"Mặc kệ kinh doanh thế lực khổng lồ đến , cuối cùng vẫn tuân theo quy tắc hạn định của Trò chơi, điều liên tưởng đến cái gì? Chúng thì thể nào đồng cảm , nhưng chắc chắn ngươi trải nghiệm đủ ."

Nói cô ghé sát gần , nhếch mép khẩy: "Cảnh giống một vị thái t.ử đủ lông đủ cánh, nhưng đầu luôn một ông vua sống dai đến mức tuyệt vọng, đè nặng lên ?"

Ánh mắt Hoàng đế lạnh băng, túm tóc cô ấn mạnh xuống bàn.

Chúc Ương căn bản thời gian phản ứng, đây vẫn là đầu tiên cô cảm nhận cảnh vô lực phản kháng như .

Vị mỹ nhân cung trang tới: "Bệ hạ, để thần đến , cần vì loại đê tiện mà động khí."

"Ngươi tới?" Chúc Ương lúc khống chế, nhưng ngoài sự cam lòng vì vũ lực áp chế, mặt thế mà nửa điểm khủng hoảng.

"Lão đại nhà ngươi còn dám động tay, một đứa lâu la như ngươi tài đức gì?"

"Ngươi—" Mỹ nhân cung trang hẳn là xuất cao quý, hiếm khi những lời thô tục như .

Nghe liền rút cây trâm đầu xuống, cây trâm đó đột nhiên biến thành một thanh kiếm lớn: "Chỉ là một con nhóc ở màn trung cấp, lấy ngươi tế kiếm còn là bẩn kiếm của ."

Không ngờ cô còn kịp động tác, thấy bệ hạ liếc mắt một cái, ý tứ rõ ràng, là bảo cô đừng nhiều chuyện.

Mỹ nhân cung trang chấn động, nhưng dám vi phạm ý của Hoàng đế.

Chúc Ương như thể lưng mắt, bật : "Ha ha ha... , lúc mới đúng chứ. Ở địa bàn của thì vua chúa , chân mà bước quá xa cũng sợ rách đũng quần ."

Cô gạt tay Hoàng đế , từ bàn dậy, với ba vị đại lão mặt: " còn tưởng các sẽ chiêu đãi gì đặc biệt, kết quả thật thất vọng."

"Nếu sớm các chỉ là oai phủ đầu với một học sinh trao đổi từ Trò chơi khác đến, còn chẳng thèm lên đây."

Vị đại thúc : "Lời thể như ? Thân phận của ngươi đặc biệt, chúng , nhưng bên ngoài còn hai đứa nhóc nữa đấy."

 

 

Loading...