Nữ Hoàng La Hét - Chương 514
Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:35:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vung tay một cái, vạn thanh kiếm gỗ đào lao về phía Thi Vương: "Mày tưởng mày là gái khuê các giá đấy ? Mời ba bốn lượt thèm mặt, lòi mặt đ.â.m lén một nhát."
"Cậy bảo quản , một cục thịt cương thi mà còn màu hơn cả mấy thằng 'tiểu thịt tươi' chính hiệu."
"Làm màu đúng ? Bà đây cho mày màu !"
Kiếm gỗ đào Thi Vương chặn , thể tiến thêm. Chúc Ương cũng chẳng buồn cố, nàng niệm lực của hề yếu.
Trận giao phong ở địa ngục cối xay đá đó lên điều , Chúc Ương lười mấy chuyện tiêu hao vô ích.
Kiếm gỗ đào bay loạn xạ xung quanh Thi Vương, phong tỏa phạm vi hành động của , trong tay Chúc Ương xuất hiện một thanh trường đao. Nàng đột nhiên nhảy lên lao tới, cùng đối phương lao hỗn chiến.
Thi Vương lẽ ngờ phụ nữ vô liêm sỉ đến mức thèm chờ khỏi quan tài, buộc tự phá vỡ nó nếu gian hành động.
Nghĩ xem, cái giường ngủ hơn một nghìn năm, thể chút tình cảm?
Vì thế càng thêm hận Chúc Ương đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng gặp đối thủ như , cũng thể nào thong dong xem thường .
Ván quan tài ầm ầm nổ tung, những mảnh gỗ đen cứng như huyền thiết b.ắ.n như d.a.o găm sắc lẹm, lao về phía Chúc Ương.
Chúc Ương vung đao c.h.é.m nát chúng. Thanh đao của nàng là trường đao hợp kim Adamantium mua trong Trò chơi vô hạn, đừng là gỗ sắt, đến sắt đá cũng c.h.é.m dễ như c.h.é.m đậu hũ.
Thế nhưng khi c.h.é.m mấy mảnh quan tài hơn nghìn năm tuổi , tay nàng chấn đến tê dại, thể thấy sự gia trì công lực của Thi Vương, thứ cứng cỏi đến mức nào.
Vừa mới giao phong, trời long đất lở, hai cũng chút khách khí mà lao .
Chúc Ương đ.á.n.h cà khịa: "Ồ! Không tệ nha, cả nghìn năm mà xương cốt vẫn còn cử động ? Tao còn tưởng giòn tan thành bánh quy chứ... À mà thôi, mày gì bánh quy là cái gì, đồ nhà quê!"
Thi Vương tức đến hộc máu. Ở thời đại của , là kẻ vạn , dân đen thấy còn dám ngẩng đầu.
Bây giờ thời thế đổi, lòng còn như xưa, nó một đứa con gái của phường trộm mộ, ở thời của bọn họ cả đời cũng ngóc đầu lên nổi, mà dám chỉ mũi mắng là đồ nhà quê.
Thi Vương nổi trận lôi đình, trực tiếp dùng tay đỡ lấy lưỡi đao đang ào ạt c.h.é.m tới. Tiếng kim loại ma sát chói tai vang lên, tóe vô tia lửa.
Hợp kim Adamantium trong truyền thuyết mà thật sự tay chặn .
Thi Vương Chúc Ương, nở một nụ lạnh, vung tay tung một chưởng về phía nàng đang tỏ vẻ kinh ngạc.
Chúc Ương cũng từng chơi trò tay đỡ d.a.o sắc, nhưng ngờ còn màu hơn cả . Nàng bất mãn, khác tuyệt đối phép chiếm sân khấu trong nhạc nền của nàng.
Thế là khóe miệng nàng nhếch lên một nụ , cùng lúc lùi với Thi Vương.
Thì trong cú chưởng đó, thứ chờ đợi chính là một cây đinh gỗ đào xuất hiện mặt Chúc Ương khi gian bóp méo.
So với sự cứng rắn của hợp kim Adamantium, quả nhiên gỗ đào mới là một trong ít những khắc tinh của Thi Vương.
Hắn kịp đề phòng mà đ.â.m sầm , thể đao thương bất nhập cuối cùng cũng phá vỡ lớp phòng ngự.
Đương nhiên Chúc Ương cũng khá hơn, chiêu của nàng tương đương với việc "g.i.ế.c địch một nghìn, tự tổn hại tám trăm". đối với một đối thủ mạnh hơn , Chúc Ương tuyệt đối trông chờ may mắn.
Nàng một chưởng đ.á.n.h bay ngoài, dù phòng ngự nhưng vẫn chịu thiệt nhỏ, khóe miệng rỉ một vệt máu.
Nàng với Thi Vương: "Tao đoán mày căn bản chẳng bao nhiêu kinh nghiệm thực chiến, đúng ?"
Thi Vương bàn tay nát bét của , vết thương còn đang lan rộng, siết chặt nắm đấm, im lặng Chúc Ương.
Liền nàng : "Xuất cao quý, thiên tư trác việt, nhưng sơ suất phòng , thiếu kinh nghiệm chiến đấu."
"Chậc chậc! Chẳng trách đ.á.n.h lén, ý đồ đen tối của những kẻ xung quanh."
Chúc Ương lau vết m.á.u nơi khóe miệng, thanh trường đao hợp kim Adamantium trong tay biến mất, đó là một thanh kiếm gỗ đào.
Tiếp theo, nàng dẫm mạnh mũi chân, mặt đất nơi nàng nứt một hố lớn, cả b.ắ.n như một viên đạn, cho Thi Vương cơ hội thở dốc.
Thi Vương thể nào hiểu nổi tại đối phương thương nặng hơn , mà tỏ như đang chiếm thế thượng phong, thừa thắng xông lên.
những lời Chúc Ương như từng nhát d.a.o cứa tim .
Cương thi vốn nên cắt đứt vướng bận trần thế, giống như Chúc lão thái gia, dù lúc sống thương yêu gia đình đến , khi biến thành cương thi cũng sẽ chút do dự mà tấn công nhà.
Dù còn giữ một phần ký ức lúc sinh thời, nhưng ký ức đó thể chi phối khát vọng và tư duy khi c.h.ế.t. Theo lý mà , một con cương thi nào cảm xúc lúc sinh thời vướng bận.
Thi Vương thì khác, ngoài việc thể hô hấp và linh hồn, nó gần như là một con .
Có gu thẩm mỹ và sự cố chấp của riêng , cũng sẽ tức giận, càng dễ những lời khích tướng của Chúc Ương kích động.
Chúc Ương chọc giận nó. Cả hai đều là những kẻ năng lực cường đại và phong phú, việc so kè năng lực còn ý nghĩa, chỉ là sự lặp nhàm chán của công kích và phá giải.
Vì thế, trận chiến trở về với hình thức đấu tay đôi nguyên thủy nhất, những năng lực cường đại ngược chỉ còn là phụ trợ.
cũng , đây thường là phong thái chiến đấu của những cao thủ cùng đẳng cấp.
Chúc Ương dùng kiếm chặn lấy móng vuốt sắc bén của Thi Vương, châm chọc : "Nói thật, tao đ.á.n.h giá mày quá cao."
"Trước khi đến đây, tao mường tượng vô kịch bản chiến đấu, nhưng ngờ đến kịch bản nhàm chán nhất."
"Phản ứng của mày chậm chạp, động cơ đơn điệu, đường lối tấn công thì máy móc rập khuôn, suy xét xem bước tiếp theo là cạm bẫy của kẻ địch ."
Vừa dứt lời, thanh kiếm gỗ đào đột nhiên b.ắ.n mấy cây gai gỗ. Ở cách gần như , một cây nào trượt, tất cả đều găm trúng mục tiêu.
Thậm chí một trong đó còn đ.â.m xuyên qua vai của Thi Vương—
"Chiến đấu, chính là nghệ thuật rèn luyện phản ứng và tư duy của cơ thể lẫn ý thức đến mức cực hạn."
"Mày cảm thấy trong nhịp độ nhanh như thì ai thể phân tâm nghĩ chuyện khác, chỉ tâm ý tập trung mới là con đường dẫn đến thắng lợi ?"
" với kinh nghiệm ít ỏi đáng thương cùng bản năng và trí tuệ chiến đấu rèn luyện của mày, hiểu khoảnh khắc giữa sự sống và cái c.h.ế.t, thời gian như kéo dài vô tận?"
Thi Vương chịu đựng đau đớn rút những cây gai gỗ , bình tĩnh nàng.
Thứ , chỉ là thứ mà thôi, rõ ràng dù đối mặt với hàng tỉ cây cũng thể xử lý gọn gàng.
Thế nhưng liên tiếp những đòn tấn công xảo quyệt đùa bỡn trong lòng bàn tay. Hắn ngẩng đầu, Chúc Ương đối diện.
Thấy vẻ mặt nàng còn sự khiêu khích, trào phúng như lúc nãy, chỉ còn sự tiếc nuối khó tả, như thể thứ gì đó đang phung phí một cách vô ích.
"Tao cứ tưởng mày là một tuyệt tác mài giũa hảo, ngờ vẫn chỉ là một viên ngọc thô. Quá chói mắt, tiềm năng khủng khiếp đến mức mắt thường cũng thấy , diệt mày tao còn cảm thấy đang phạm tội."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-la-het/chuong-514.html.]
, thật lúc qua ải Chúc Ương mơ hồ nhận , đến khi đối mặt trực diện với Thi Vương thì xác nhận.
Gã lúc sinh thời lẽ là một thiên tài kịp đời rèn luyện, khi c.h.ế.t trong cổ mộ tu luyện hơn một nghìn năm cũng ai ghé thăm, bế quan tỏa cảng mà thực lực như , càng cần nếu mài giũa chính thức.
Đối phương chỉ dựa tu vi mạnh hơn Chúc Ương, nếu là chơi cao cấp bình thường, thật sự chỉ cần so kè năng lực là sẽ bại trận.
Thế nhưng, sức chiến đấu chỉ tính như .
Cho nên Chúc Ương tuy yếu hơn một bậc, nhưng thể đùa bỡn đối thủ trong lòng bàn tay.
Hiển nhiên phó bản trông thì vẻ BOSS cường đại vô cùng, khó khăn chồng chất, nhưng chỉ cần thật sự bắt tay , sẽ phát hiện cả màn chơi nhiều chỗ hời, nguy cơ thực tế cũng nhỏ hơn tình huống thông thường.
Xem cái Trò chơi ch.ó má cũng Chúc Ương đang mài d.a.o xoèn xoẹt trong lòng chuẩn xử nó, nên một bước im nhận tội, còn thể hiện thái độ nhận vô cùng thành khẩn.
Hơn nữa còn kèm theo ưu đãi thông quan, hao tổn tâm huyết chọn một thế giới phó bản độ khó như cao nhưng thực chất thấp, phần thưởng vô cùng phong phú.
Lại còn ném hai chơi quen thói phản bội đồng đội, để Chúc Ương thể ôm trọn phần thưởng mà cần chia cho ai.
Thái độ nhận sai thể là vô cùng diện, và đầy thành ý.
Nói thật, Chúc Ương cũng món hời cho chút ngơ ngác.
Thi Vương mắt đủ loại chiêu trò của cho thương tích đầy , Chúc Ương cảm thấy, nếu Trò chơi dám cho, nàng gì mà dám nhận?
Bằng hàm răng của chị đây, món hời nào là nuốt trôi.
Thế là cuối cùng, Chúc Ương một chân đạp lên n.g.ự.c Thi Vương, từ cao xuống nó, lấy một quyển sách.
là quyển sách da mà Thi Vương thấy lúc bám Chúc lão gia.
Sách lật đến một trang, chính giữa một vệt máu.
Chúc Ương : "Biển m.á.u trong địa ngục, trong đó một giọt tinh huyết của mày đúng ? Nếu là m.á.u bình thường, căn bản thể nào chịu pháp lực kéo dài của mày."
"Nhờ phúc của nó, tao cũng cần cố ý moi m.á.u từ cái đống thịt cương thi của mày."
Nói , nụ mặt Chúc Ương tắt ngấm, nàng cúi đầu đe dọa: "Bây giờ, một là tay sai cho tao, hai là c.h.ế.t ở đây."
Khói tím xuất hiện xung quanh Thi Vương, đồng t.ử co rụt . Khi thấy khói tím, hiểu , việc gã đ.á.n.h bại hề một chút may mắn nào.
Dù thủ đoạn của đối phương bẩn thỉu, giảo hoạt, nhưng nàng chính là mạnh hơn .
Chỉ là với xuất và sự kiêu ngạo của , thể chịu khuất phục khác?
Cương thi , điểm Thi Vương cũng ngoại lệ, chỉ là ý tứ trong ánh mắt rõ ràng.
Chúc Ương ban đầu chỉ tính vơ vét chút năng lực chủ đề địa ngục về là đủ lãi, nhưng bây giờ nàng phát hiện chừng thể đóng gói mang bộ, há lý nào bỏ qua?
Huống chi Thi Vương giống như cái bánh chưng thịt trong dự đoán của nàng, vẫn tướng mạo. Thời buổi , nhan sắc là tương lai.
Bằng tại nhiều cương thi như , chỉ hai tiểu cương thi mới cơm ăn?
Chúc Ương đặt ngón tay lên trán Thi Vương, thật sự đừng , chỉ là thối rữa, làn da của còn duy trì độ đàn hồi hơn cả đại đa sống.
Vô ý thức và cảnh tượng tràn đầu Thi Vương.
Từng thế giới thông quan, bối cảnh khác , thời đại khác , những kỳ tích và trải nghiệm xuyên .
Toàn bộ cổ mộ, mười tám tầng địa ngục mà lấy tự hào trở nên nhạt nhẽo, thậm chí hơn một nghìn năm thời gian ở thế giới cũng vẻ nhỏ bé, ngắn ngủi.
Thi Vương mở to hai mắt, Chúc Ương.
Chúc Ương lo lắng việc truyền nhiều như sẽ chịu nổi, rốt cuộc tu vi của ở đó.
Giấu những chi tiết về Trò chơi, chỉ là để thấy nhiều khả năng hơn.
Ở thế giới , tòa cổ mộ chính là đỉnh điểm, nhưng Chúc Ương cho thấy, thế giới bên ngoài hề nhỏ yếu, nhàm chán như tưởng.
Rào cản phía ầm ầm vỡ vụn, con đường mắt kéo dài đến vô tận.
Chúc Ương cúi đầu, với : "Là c.h.ế.t ngay trong tay tao bây giờ, là vắt kiệt tiềm năng của chính cùng tao một trận sống mái?"
Vì trận chiến , hai cách xa Anh Thúc và , cho nên nội dung cuộc chuyện của họ, nhóm Anh Thúc thể hiểu hết.
ngay đó, họ liền thấy Thi Vương đặt ngón tay của lên trang sách đang mở của Chúc Ương, hệt như đang ấn dấu tay một bản khế ước bán .
Sự thật cũng là như , khi Thi Vương ấn dấu tay xuống, cả liền hút trong sách.
Anh Thúc còn tưởng rằng đây là phong ấn nó, đối với ông mà , đây là kết quả lý tưởng nhất.
Thế là thầy trò Anh Thúc cùng Chúc lão gia, ai nấy đều vui mừng về phía Chúc Ương—
"Tốt quá , thanh kiếm treo lơ lửng đầu thế gian cuối cùng cũng gỡ xuống."
"Nhà họ Chúc cũng cần tội nhân thiên cổ nữa."
"Vẫn là con gái ngoan của ba lợi hại nhất." Chúc lão gia vui vẻ , nhận : " con gái ngoan, dọn dẹp sạch sẽ chứ? Ba sẽ bám nữa chứ?"
Chúc Ương gật đầu: "Sạch sẽ , ba yên tâm ."
Bởi vì Thi Vương Chúc Ương tiêu diệt (tuyển dụng), thế giới nhất thời cũng thể tu luyện một dị tương tự.
Cho nên Chúc Ương tin tức phó bản từ cấp cao và cấp trung cắt, bây giờ định quá độ thành phó bản cấp trung.
Sau chơi tiến chỉ đối mặt với cương thi bình thường.
đây cũng là chuyện , bằng thực lực của Anh Thúc đủ để trấn áp chơi cấp trung, cũng coi như là chút báo đáp của Chúc Ương vì Anh Thúc và Chúc lão gia chiếu cố.
Người bản địa thực lực, khí vận nơi đây, thế giới phó bản cũng bớt rung chuyển, cuộc sống vẫn nên định an khang thì hơn.
Đoàn rời khỏi cổ mộ, quả nhiên mười tám tầng địa ngục phía biến mất.
Hai chơi cao cấp lúc thông quan kết thúc, thấy Chúc Ương lên, hai vẫn hồi phục, nhưng cũng chỉ thể tiu nghỉu về.
Rốt cuộc Chúc Ương lên còn một bộ dạng hao tổn bao nhiêu, lúc mà nhân lúc cháy nhà hôi của, phỏng chừng đập cho bã cũng là bọn họ.