Nữ Hoàng La Hét - Chương 557

Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:38:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tính cũng sắp đến lúc thể ngoài gặp mặt, phó bản của cô cũng gì bất trắc.

Lộ Hưu Từ tức khắc sa sầm mặt, hình lóe lên biến mất mắt Chúc Vị Tân. Anh dĩ nhiên thể nào xuyên thẳng từ phó bản sang phó bản khác .

cái Trò chơi ch.ó má lượn lờ thế nào, vẫn về tuyệt đối lĩnh vực. Thế là một ngày tung tăng với Chúc Ương và thưởng một nụ hôn lên trán, về, nó chào đón bằng một trận đòn nhừ t.ử đậm chất xã hội chủ nghĩa.

Đương nhiên, lúc những chuyện xảy , Chúc Vị Tân đang một ung dung kiểm kê phần thưởng.

Độ khó của trận cao như , đ.á.n.h giá thông quan tự nhiên cần bàn.

Số bảo bối và đạo cụ cướp từ phòng thí nghiệm và ba lô của đám chơi cũng ít, chẳng qua trong trận đại chiến một chọi một trăm lúc cũng hao tổn kha khá.

thể sống sót dễ dàng .

Tiếp theo là phần thưởng từ Trò chơi, quả nhiên ba lô thể mở rộng, lượng do chính quyết định, thậm chí thể học theo gã khoa học gia để mở rộng thành một gian của riêng .

Năng lực qua vẻ chỉ là một gian chứa đồ tự do và định hơn, mà Chúc Vị Tân cả đống đạo cụ gian do chị cho, nên cũng là thứ thể thế.

thực tế , tạm đến việc phối hợp với kỹ thuật cướp đoạt từ phòng thí nghiệm để tăng tính tiện lợi trong chiến đấu.

Việc ba lô mở rộng trực tiếp thành một gian vô hạn còn kèm với một tiền đề khác, đó là tinh thần lực cũng nâng cao.

Điều cho năng lực tinh thần vốn chỉ ở mức thường thường của Chúc Vị Tân lập tức nhảy vọt lên hàng cao cấp.

Năng lực điều khiển khí của cũng đột phá giới hạn trong trận chiến . Việc đột phá trong một phó bản thăng cấp lên màn chơi cao cấp như thể mang sự tăng trưởng vượt bậc cho năng lực đó, giống như tiến hóa của đám gián nhà Chúc Ương đây, cường độ trực tiếp tiến giai đoạn lột xác.

Ngoài , từ ba lô của mấy chơi cày vàng xâm nhập và g.i.ế.c c.h.ế.t cũng liên tiếp rớt ba năng lực.

Tổng kết một hồi, thu hoạch vô cùng khả quan.

Chúc Vị Tân kiểm kê xong, vui vẻ hài lòng chờ Lộ của về, đó hai cùng đăng xuất khỏi Trò chơi.

Kết quả lẽ do đắc ý, để ý đến chuyện hội sở mà hôm qua họ ghé qua.

Bị chị hỏi một câu, cả hai đều giấu nổi vẻ mặt chột .

Mà khả năng quan sát của chị thì cả hai đều rõ, thế là để thoái thác trách nhiệm, hai bắt đầu tranh khai tuốt tuột.

"Chị, thật sự em , em nhiệm vụ vấn đề, thì đổi cái khác."

"Là !" Chúc Vị Tân chỉ Lộ của : "Hắn khuyên em rằng dù cũng đến , hơn nữa màn chắc cảnh gây khó dễ cho , nên khuyên em nhận."

"Em thấu , chị xem thái độ bình tĩnh của kìa, chắc chắn ít nhiệm vụ ở mấy chỗ đó ."

Lộ Hưu Từ suýt nữa thì thằng nhóc qua cầu rút ván chọc cho tức c.h.ế.t: "Ồ? Thế thấy hội sở , các loại giao tiếp, gọi món đều thuần thục lắm mà?"

"Không ai dắt qua thì bên trong những dịch vụ đó? À, hình như còn khoe với từng đại chiến một trận sinh t.ử với trùm ma túy ở đó, bảy bảy khu đèn đỏ."

"Mấy cô gái bên trong thấy trai còn chủ động cung cấp manh mối các kiểu đúng ?"

Chúc Vị Tân sợ đến da đầu tê rần, ngẩng đầu liếc chị một cái, sắc mặt chị khó coi đến cực điểm.

Cậu vội vàng lườm Lộ, hối hận vì lúc hai chia sẻ một vài nhiệm vụ từng ở những nơi tương tự để đảm bảo ai tố giác ai.

Lúc tai vạ đến nơi, tự nhiên là bất nhân thì bất nghĩa.

Cậu lập tức : "Chị, gã chỉ qua khu đèn đỏ, mà ngay cả thanh lâu thời cổ đại cũng nhiệm vụ chỉ một hai ."

"Kinh nghiệm phong phú lắm đấy, hơn nữa em chị , em thấy qua bao nhiêu trường hợp chứ, nhiều bằng ? Chị xem như , chắc chắn chiếm tiện nghi ."

Lộ Hưu Từ thật sự hối hận vì mới chữa khỏi cho thằng nhóc , đáng lẽ nên để nó thoi thóp về, lúc cũng chẳng còn sức mà há mồm bịa chuyện.

Sau đó hai tên liền đ.â.m chọt lẫn , sự việc càng lúc càng rối.

Chúc Ương vốn dĩ cũng để bụng lắm, cảnh phó bản do Trò chơi sắp đặt chứ chơi tự chọn .

coi em trai như trẻ con, cô cũng thể ngây thơ đến mức kẻ địch của nó là loại hàng gì mà vẫn cho rằng nó nhiều lắm cũng chỉ từng đến mấy quán net đen ngoài trường học.

bộ dạng ngốc hèn của hai tên , Chúc Ương chỉ thấy cay mắt.

"Lượn, lượn, lượn hết cho ! Cả hai ngoài quỳ gối hết ."

Làm nhiệm vụ ở những nơi đặc thù cả, nhưng dám bàn lừa cô, đặc biệt là lừa tới nơi tới chốn, vụng về đến mức chọc một cái là vỡ, thì đúng là ngốc đến thể nhịn .

Chúc Thiên, Tiểu Kỉ, Long Long và Bùi Cương từ trong gian , cả bốn cũng liếc họ với vẻ mặt khinh bỉ qua.

Rõ ràng đang ở trong nhà, mà hai cảm thấy một trận gió lạnh hiu quạnh.

tóm , chuyến bất kể là Chúc Vị Tân Chúc Ương, hai chị em đều thu hoạch vô cùng phong phú.

Chúc Vị Tân nhận quá nhiều năng lực và đạo cụ, tạm thời sẽ vội vã tiến Trò chơi.

Vốn dĩ chỉ mong lập tức vui vẻ tổ đội cùng chị , nhưng Chúc Ương lệnh tiêu hóa hết những năng lực hiện .

Trận đầu ở màn chơi cao cấp tuy là giai đoạn thích ứng, nhưng thực lực của Chúc Vị Tân lúc cũng tương đương với Chúc Ương lúc mới màn cao cấp.

Với thực lực nghiền áp tiêu chuẩn trung bình , chắc chắn trận đầu nhiệm vụ vẫn sẽ khó, Nữ vương Trùng tộc lúc chính là một ví dụ.

Cho nên Chúc Ương cho gã một chút lơ là cảnh giác nào.

Còn một vấn đề nữa, đó là tỏi lúc đúng là trồng nhiều.

Kể cả khi mạnh mẽ nhồi cho Thủy tổ nữ một bụng, gói quà tặng cho mấy thiếu niên quỷ hút m.á.u một phần, còn vẫn nhiều đếm xuể.

Chúc Ương chút đau đầu, vuốt ve bộ lông vũ của Tiểu Kỉ và sừng rồng của Long Long: "Sao hiệu suất trồng trọt của các con cao thế, tỏi thành tai họa luôn ."

Ba đứa nhỏ đống tỏi chất cao như núi cũng đau đầu, trông chẳng khác gì mấy lão nông tìm đầu cho sản phẩm.

"Hay là bán ? Nhà ăn thì đến năm nào tháng nào mới hết ạ." Chúc Thiên .

Chúc Ương lắc đầu: "Chỉ sợ ai mua nổi, tỏi tưới bằng nước linh tuyền, ăn một tép thôi là đủ để da, giữ dáng, mờ nám, trị rụng tóc, thải độc tố, còn kéo dài tuổi thọ nữa chứ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-la-het/chuong-557.html.]

Hai hôm cô tặng một ít cho họ hàng trong nhà và đám bạn chí cốt, ngày hôm ai nấy đều gọi điện đến khen nức nở.

Dì cả của cô, tám mươi tuổi, hai hôm nay ăn tỏi cô cho mang qua, mỗi bữa ăn thêm hai bát cơm, lúc còn khó ở, hai hôm nay vác cuốc đồng .

Người nhà cản cũng nổi.

Lâm Thiến và Tạ Tiểu Manh cũng nhận .

Tạ Tiểu Manh vốn là thích ăn uống, dáng cũng luôn thuộc dạng đầy đặn, gần đây áp lực công việc lớn, da dẻ cũng trở nên thô ráp, thêm tạng dễ béo, eo dính thêm mấy lạng thịt.

Ăn tỏi Chúc Ương gửi qua mấy ngày, cô nàng hưng phấn gọi điện báo, thứ đó chỉ vị cực ngon, bình thường mấy món xào tỏi cô đều đụng đến, nhưng nhịn mà ăn hết.

Mỗi bữa bất tri bất giác ăn thêm hai bát cơm, nhưng chẳng những cảm giác chướng bụng khó tiêu như , hai ngày nay da dẻ còn mắt thường thấy khôi phục vẻ trắng sứ mịn màng như xưa, mấy cân thịt mới mọc cũng biến mất.

Cả ngày tinh lực dồi dào, trạng thái việc cực kỳ .

Lâm Thiến vốn thói quen sinh hoạt tương đối tinh tế, bây giờ của công chúng, tự nhiên càng để ý đến hình tượng.

Lúc đầu nhận một giỏ tỏi, cô còn gọi điện đến oán giận Chúc Ương kiếm chuyện với :

"Gì đây? Dạo rảnh quá mà ở xa thế cũng lôi trêu hả? Tỏi hôi như thế, ăn ?"

Chúc Ương nhạo: "Thích thì ăn, thích thì thôi. xem chương trình của gần đây, mặt vấn đề đúng ? Đừng ngày nào đó việc tìm lóc là ."

Lâm Thiến vội vàng : "Ấy ! Đừng cúp máy vội. Sao ? Máy của bọn loại HD, mà ánh sáng hiện trường cũng tối om mà."

Sau đó cô cũng đoán xem Chúc Ương , tóm khôn như quỷ, lúc học cảm thấy trong hội chị em ai nghĩ gì trong đầu cũng lừa cô.

Thế là cô oán giận : "Dạo cũng , dị ứng. Thuốc kê một đống lớn, ăn bôi đủ cả, mà chẳng thấy đỡ."

"Mỗi ngày còn trang điểm dày để che , bác sĩ bảo ngưng trang điểm một thời gian để dưỡng da."

"Trời đất chứng giám, cái nghề của thế nào là thế đó? Hơn nữa nếu để cái bộ dạng của lộ ngoài, mạng còn thế nào, sớm mấy thằng ngốc nào đó suốt ngày bảo diễn."

"Diễn cái mả tổ nhà nó, chẳng lẽ bây giờ chuộng kiểu con gái sợ ma ? Có giỏi thì tự đến thử xem? Những lúc thế thật ném mặt bọn nó, cho chúng nó thế nào mới gọi là hổ."

"Hửm?"

"Không , đương nhiên chỉ là nghĩ thôi, cái loại ngốc đó cửa? À đúng , nhà gần đây đang xây nhà, đến ?"

Chúc Ương cùng cô tán gẫu một hồi lâu, lúc sắp cúp máy mới dặn dò: "Nhớ ăn tỏi đấy."

"Có mùi thì ..."

"Thì đ.á.n.h răng."

Lâm Thiến hết cách, cãi Chúc Ương. Chủ yếu là cái tính ngang ngược của cô sớm ăn sâu lòng , bảo bạn gì dù là chuyện nhỏ nhất cũng cãi .

Tuy bây giờ nghiệp mỗi một ngả, nhưng từ sự kiện nữ quỷ, Lâm Thiến chứng kiến bản lĩnh và mối quan hệ vượt xa thường của Chúc Ương, nên càng thêm kính sợ cô.

Lúc một giỏ tỏi, cô cũng sợ thật sự duyên cớ gì đó.

Thế là cô gọi dì giúp việc: "Lát nữa món dưa leo đập tỏi, dùng cái nhé."

Dì giúp việc liếc giỏ tỏi, cầm lên nắn nắn, yêu thích buông tay: "Chà, tỏi trông ngon quá, còn ngon hơn cả loại đặc cấp trong siêu thị nhập khẩu."

"Bạn cháu ở nước ngoài gửi về ?"

Lâm Thiến thầm nghĩ nếu ai nước ngoài mà cố tình gửi tỏi về cho khác, thì đúng là rảnh rỗi sinh nông nổi.

Ghi hình chương trình xong thường là giờ cơm, buổi chiều bắt đầu trang điểm, cho nên bữa tối họ thường chỉ ăn qua loa.

Cũng vì thế mà Lâm Thiến thói quen ăn sáng và ăn trưa tương đối kỹ lưỡng.

Giữa trưa bàn ăn, cô gắp một đũa dưa leo đập tỏi, vốn thích ăn tỏi nên cô cau mày nhưng vẫn nhét đồ ăn miệng.

bất ngờ , tỏi vị hăng cay như bình thường, giữ hương thơm thanh mát và vị kích thích đặc trưng, hề khó nuốt.

Thực tế là Lâm Thiến gắp một đũa chút dừng .

Dì giúp việc bưng lên một đĩa cá hấp, gần đây mặt cô dị ứng nên ăn uống thanh đạm, thấy còn : "Cháu kén ăn nữa ?"

Vì tỏi quá thơm, chẳng mấy chốc đĩa dưa leo đập tỏi hết sạch mà cô vẫn còn thòm thèm, liền với dì giúp việc: "Hay là dì thêm cho cháu món cà tím trộn tỏi ?"

Ăn cơm xong lên lầu ngủ trưa, một tiếng nữa sẽ xe đến đón cô, bình thường cô sẽ tranh thủ thời gian để nghỉ ngơi một lát.

Một tiếng tỉnh dậy, Lâm Thiến nhà vệ sinh rửa mặt sửa sang tóc, đột nhiên phát hiện những nốt mẩn đỏ dị ứng mặt biến mất sạch.

Đưa tay lên sờ, mặt chút chất bẩn, trông dơ.

Cô vội vàng rửa mặt sạch sẽ, liền thấy khuôn mặt da dẻ mềm mại non mịn, để mặt mộc chụp quảng cáo mỹ phẩm cũng .

"Aaaaaa!" Cô nàng hét lên một tiếng thất thanh lao , hỏi dì giúp việc trong phòng khách, cùng với trợ lý và tài xế đến đón : "Mọi xem mặt , còn nốt mẩn đỏ nào đúng ?"

Cô trợ lý lên, nhịn mà sờ một cái: "Đâu chỉ là còn nốt mẩn đỏ? Để mặt mộc lên hình cũng vấn đề gì ạ, hôm nay trang điểm tiết kiệm bao nhiêu công sức."

Tài xế cũng là một trai trẻ, quan điểm tương đối thẳng thắn: "Em thấy thế hơn, trang điểm che vẻ của chị Lâm gì?"

Lâm Thiến, căn nguyên của nỗi lo âu phiền muộn bấy lâu biến mất, vốn đang vui mừng khôn xiết, xong lời liền chọc chọc đầu đối phương: "Chỉ ngọt thôi ?"

Thế là đường đến công ty, cô cũng nhịn mà lấy gương soi đông soi tây, yêu thích buông tay làn da láng mịn tì vết của , chỉ mặt, mà da cũng rõ ràng trắng nõn hơn nhiều.

Trước khi cửa cô tắm một , gột ít tạp chất, giống như ghét bẩn tích tụ mười ngày tắm , tắm xong cả trắng lên một tông, mà đây là nền da vốn trắng của cô.

Cô trợ lý cũng tấm tắc lấy lạ: "Chị lấy t.h.u.ố.c ở ạ, hiệu quả quá ? Hôm qua em xem nốt mẩn mặt chị còn đỏ hơn mà."

Lâm Thiến lúc mới nhớ , chỉ lo vui mừng, vội vàng lôi điện thoại gọi cho Chúc Ương.

Chúc Ương lúc đang cùng Chúc uống chiều, nhấc máy, đầu dây bên hưng phấn la lên:

 

 

Loading...