Nữ Hoàng La Hét - Chương 581
Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:39:43
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khoảng năm sáu con, con nào con nấy to kém gì ma long, thậm chí một con cự thú sừng tê giác còn to hơn ma long cả một vòng.
Uy thế của chúng khiến nghẹt thở. Vưu Na vung kiếm c.h.é.m ngã một đám ma vệ, lạnh với Chúc Ương: "Hay lắm, cô giỏi lắm! Một thế trận ngon ăn như mà cũng cô khuấy cho nát bét. Giờ thì đừng đến thu dọn tàn cuộc, lo mà nghĩ cách sống sót thoát ngoài ."
Chúc Ương : "Em gái , đấy là thế trận ngon ăn của cưng thôi. Sao cưng tình hình hiện tại đối với chị là một thế trận tuyệt vời chứ?"
Vưu Na đang định châm chọc thì thấy cô lôi hai thứ gì đó từ .
Thoạt trông như một con rắn và một con chim, nhưng chúng xuất hiện lao thẳng lên trời.
Tốc độ kinh , hình bay lên phình to dữ dội. Chỉ trong nháy mắt, con rắn lượn lờ giữa trung, kích thước hề thua kém mấy con quái thú.
Lúc Vưu Na mới rõ diện mạo thật của nó, hóa là một con cự long phương Đông màu trắng. Còn con chim lớn với bộ lông vàng rực như mạ vàng ánh mặt trời là một con phượng hoàng thuần khiết.
Chúc Ương Phất Lãng : "Ngươi đúng đấy, thời buổi cứ điều kiện là ai chẳng nuôi vài con sủng vật? Trước đây tao ưa nổi cái thói khoe của của gã ma cà rồng , nên đè đầu xuống đất cho chà lết ."
Phe của Phất Lãng vốn chiếm ưu thế tuyệt đối về lượng, nhưng giờ thêm Long Long và Tiểu Kỉ, cộng với Bùi Cương và ma long, ưu thế đó còn.
Hơn nữa, Long Long và Tiểu Kỉ trận cho thấy chúng dạng tầm thường.
Đặc biệt là con rồng , nó dường như kinh nghiệm dày dạn trong việc đối phó với loại quái thú khổng lồ , một cân hai cũng hề nao núng, chẳng mấy chốc đè hai con quái thú đang vây quanh xuống đất mà hành.
Thỉnh thoảng nó còn phun long tức yểm trợ cho đứa em ngốc thực lực còn non kém của .
Bùi Cương và ma long vì mối liên kết chủ tớ về linh hồn nên phối hợp vô cùng ăn ý, Long Long và Tiểu Kỉ chia sẻ áp lực, nên càng đ.á.n.h càng hăng.
Thấy át chủ bài của Phất Lãng áp chế dễ dàng, Vưu Na thể giữ nổi vẻ bình tĩnh.
Nàng đột nhiên đầu : "Cô từng đến thế giới tu tiên? Vậy tại cô còn đến phó bản ?"
Trong giới chơi của Vưu Na, nàng cũng thuộc dạng kiến thức uyên bác, thể nhận lai lịch của Long Long?
Nếu ngọn lửa của con phượng hoàng còn chút tạp chất, thì con bạch long chính là huyết mạch thuần khiết hiếm ngay cả trong thế giới tu tiên cao cấp.
Đây thậm chí là thứ thể chỉ bằng một chút cơ duyên. Cái giá để thuần phục một con thần long là cực kỳ đắt, hơn nữa chúng trời sinh ngạo mạn, nhiều lúc thà c.h.ế.t chứ chịu con khống chế.
Cho nên Vưu Na ghen tị đến đỏ mắt thể tin nổi, một sở hữu thần long tại còn chạy đến đây xem náo nhiệt?
Chúc Ương liền thấy thú vị: "Tại phó bản tu tiên thì đến đây?"
"Bởi vì cần thiết—" Vưu Na buột miệng, nhưng theo bản năng thấy gì đó đúng, cảnh giác Chúc Ương: "Cô từng đến phó bản tu tiên?"
Chúc Ương nhún vai: "Từ đầu đến giờ đều là cưng tự biên tự diễn cả đấy nhé, đừng cái vẻ mặt như chị lừa gạt thế chứ. Chị đây dù mất nết đến cũng đến mức lừa con nít."
Vưu Na còn hiểu, rốt cuộc vẫn con nhỏ gài bẫy.
Chúc Ương nhếch miệng : "Khó trách, cứ tự hỏi thực lực của đủ mạnh, tại cứ loanh quanh trong mấy phó bản độ khó cao, mãi mà thăng cấp lên phó bản tu chân cao cấp nhất, hóa là cần cơ hội."
Hay đúng hơn, là cần một chiếc chìa khóa.
Chúc Ương ban đầu còn tưởng tính chất của phó bản , cùng với những kỹ năng cô thể học , chỉ là một giai đoạn quá độ, xem chuyện hề đơn giản như .
Khó trách Vưu Na sống c.h.ế.t chia sẻ thành quả thắng lợi, hóa nó liên quan đến việc thể tiến thế giới tu tiên ở màn tiếp theo .
Chỉ chơi tiến thế giới tu tiên mới cơ duyên thật sự tách khỏi phận chơi đơn thuần, cơ hội trở thành một sự tồn tại siêu việt hơn.
Ai mà nhường chứ.
Vưu Na thấy vẻ mặt của Chúc Ương liền cô hiểu, lòng tức khắc chùng xuống, sắc mặt khó coi đến cực điểm.
Là nàng xem nhẹ đối phương, con nhỏ trông thì ương ngạnh vô lý, nhưng thực tế khôn khéo và tinh tế hơn nàng tưởng nhiều.
bây giờ nhiều cũng vô ích, nếu vì cạnh tranh mà sang đối đầu trong cảnh , rõ ràng là hành động tự kéo chân của lũ trẻ trâu.
Nàng là một chơi cấp cao chín chắn, đến mức phạm sai lầm ngu ngốc như .
thái độ đặt đại cục lên của Vưu Na ngược chọc Chúc Ương: "Chị còn tưởng cưng sẽ ưu tiên xử lý chị cơ đấy."
"Ha ha ha! Quả nhiên tranh giành tài nguyên với một lý trí và thức thời như cưng là vui nhất, chẳng bao giờ lo đến chuyện cá c.h.ế.t lưới rách."
Vưu Na thiếu chút nữa cái con nhỏ hời còn khoe mẽ cho tức hộc máu.
quyết dám hành động thiếu suy nghĩ. Chưa đến việc thực lực của bản Chúc Ương mạnh hơn nàng một bậc, điều chỉ cần thông qua phạm vi bao trùm tinh thần lực của cô là thể xác nhận.
Hơn nữa, nếu cô từng đến phó bản tu chân, mà thần long sản phẩm của phó bản tu chân, thể thấy lưng cô một đồng đội quan hệ thiết đến mức chiến lực mạnh mẽ như cũng thể chia sẻ.
Một như , dù thế nào nàng cũng dám dễ dàng đắc tội. Con nhỏ đó đúng, thức thời cũng là chuyện .
Ít nhất nếu nàng xúc động một chút, bây giờ rút kiếm nhắm Chúc Ương mà c.h.é.m tới, cũng đỡ tức c.h.ế.t thế .
nàng thể, cho nên càng nhiều ma vệ biến thành bia đỡ đạn lưỡi kiếm của nàng.
Ác ma Phất Lãng thấy thực lực của hai vượt xa dự tính của , trong lòng tức giận thôi. Đôi tay da đỏ cơ bắp cuồn cuộn của nó duỗi , Chúc Ương và các cô, giọng nặng nề như sấm sét từ chín tầng trời vọng xuống—
"Lũ phù thủy đáng ghét, dám nhiều đùa giỡn với bản tôn đến mức —"
Lời còn dứt Chúc Ương cắt ngang, cô vẻ mặt như đau răng: "Thôi thôi, đổi cách chuyện . Hai chữ 'bản tôn' mà ngươi cũng ? Ta hiểu lầm với ngươi, để khác nghi ngờ khẩu vị của nặng đến mức ."
"Mẹ nó cô còn chọc giận nó, cô —" Vưu Na sợ đến hồn bay phách lạc.
Nàng c.h.ế.t chiêu một , tự nhiên lúc nào cũng đề phòng.
Thấy Phất Lãng tức đến điên cuồng lạnh, nàng vội vàng đẩy Chúc Ương .
quá muộn, một màn sương đen sền sệt lấy Phất Lãng trung tâm mà lan .
Màn sương đen giống như một lớp bùn đặc quánh lan tràn trong khí, dường như thực thể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-la-het/chuong-581.html.]
Thậm chí còn cho ảo giác rằng nếu nín thở, sẽ thứ gì đó sặc .
Vưu Na từng ăn quả đắng với thứ một , tự nhiên nó lợi hại đến .
Thấy cả Chúc Ương sương đen bao phủ, bóng cũng thấy rõ, nàng vội vàng nhảy lùi , pháp uyển chuyển nhẹ nhàng giúp nàng nháy mắt cách màn sương đen hơn mười mét.
Tuy thì muộn, Chúc Ương biến mất, nhưng nàng vẫn lớn tiếng nhắc nhở một câu: "Đừng dùng năng lực!"
lời đó, nghĩ cũng sẽ ai theo. Trong tình huống nguy hiểm cấp độ , vì một câu khó hiểu mà từ bỏ phản kháng chứ.
Vưu Na rằng, Chúc Ương trong màn sương đen khi một câu mơ hồ như , thật sự dừng bàn tay đang định phóng năng lực.
Cô tay đối đầu với Phất Lãng, kẻ đang lợi dụng màn sương đen để ẩn nấp và tấn công .
Xem gã chẳng những năng lực thần bí, sở hữu vô ma sủng mạnh mẽ, mà khả năng cận chiến cũng tương xứng với thể trạng và ngoại hình của nó.
Khi sương đen bao phủ, Chúc Ương cũng cách nào cảm nhận động tĩnh bên ngoài, giọng của Vưu Na cũng chỉ một câu đó. Sau đó lẽ nàng giải thích lý do thể dùng năng lực bên trong hoặc , nhưng dù thế nào Chúc Ương cũng thấy.
Cô tin lời Vưu Na, hơn nữa chút do dự chấp hành vì bất kỳ sự tin tưởng nào với 'đồng đội', mà là vì cô tuyệt đối dám xem thường màn sương đen lúc còn phát huy hết uy lực.
Bởi vì ngay cả tinh thần lực của cô cũng thể xuyên thấu qua lớp sương sền sệt , đây là hiện tượng mà từ đến nay năng lực nào gây , ngay cả pháp trận của gã lĩnh chủ ác ma da xanh lúc cũng .
Tuy là tranh giành tư cách, nhưng Chúc Ương cũng sẽ bỏ qua bất kỳ một câu nào của Vưu Na.
Không dùng năng lực, cô tức khắc Phất Lãng chiếm thế thượng phong. Chúc Ương lúc gần như tai thể , mắt thể thấy, tinh thần lực dò xét cũng phong ấn, chỉ thể dựa kinh nghiệm và trực giác của để đối địch.
Mà con ác ma sống hơn một ngàn năm, dù chỉ là năng lực cận chiến thuần túy, so với Chúc Ương cũng chỉ mạnh hơn chứ yếu.
Chẳng bao lâu, Chúc Ương liền ăn hai đòn, cũng may tổn thương đến nội tạng.
Phản ứng của cô cũng khủng bố, dù thể né tránh tổn thương, nhưng ngay khoảnh khắc đòn tấn công của đối phương chạm , cô liền thể trong thời gian ngắn đến đáng sợ đó mà phản kích theo quỹ đạo trở về.
Phất Lãng tung đòn trọng thương, nhưng mỗi tấn công, nếu nhanh chóng rút lui, gã tuyệt đối sẽ con nhỏ kéo xuống nước.
Bởi vì hiện tại nó thương nhẹ, m.á.u màu xanh lục dọc theo cánh tay chảy xuống.
Nếu sương đen thể ngăn cách giác quan, thậm chí mùi tanh của giọt m.á.u , cùng với âm thanh cực nhỏ khi nó rơi xuống đều sẽ bắt , Phất Lãng nghi ngờ điểm .
Con đại ác ma đang trong sương đen mất giác quan, nhưng hề hoảng loạn như ruồi đầu.
Nhìn dáng vẻ đó, thật sự thể nhận cô đang ở thế yếu tuyệt đối. Phất Lãng cảm thấy đối thủ khó nhằn.
Đối phương như , ngược đang tức giận đến m.á.u dồn lên não khôi phục lý trí. Đây nghi ngờ gì là một đối thủ cường đại.
Một nữ phù thủy khiến nó cảm nhận uy h.i.ế.p ngang hàng kể từ khi ký kết hiệp ước đến nay. Vượt xa cô bé đến đây một bước.
Xem hai nữ phù thủy cũng giống như đang hợp tác, thậm chí còn giương cung bạt kiếm vì tranh chấp lợi ích thể hòa giải.
tại con nhỏ hai lời mà theo lời cô bé ? Cô nghĩ đến việc đối phương cố ý hạn chế cô phát huy, để mượn tay diệt trừ ?
Trong nháy mắt , Phất Lãng ngược thấy bội phục sự quyết đoán của Chúc Ương khi thể chút khúc mắc tin tưởng lời của đối thủ cạnh tranh, hơn nữa còn lập tức thực thi hành động.
Cũng chính vì , bây giờ cô mới rơi cảnh khó thể xoay , chính khó giải quyết thôi.
Phất Lãng cũng vì mà mất tự tin, ngược điều chỉnh sự kiên nhẫn, hiển nhiên tự tin màn sương đen của .
Đang định triển khai một đợt tấn công mới, đột nhiên cảm giác Chúc Ương đang về hướng của nó.
Trùng hợp?
Phất Lãng trong lòng kinh hãi, đó hình chợt lóe lên ở hướng ngược , nhưng còn vững, liền thấy ánh mắt của Chúc Ương ở đó chờ nó.
Nếu ánh mắt thể hóa thành thực chất, nó phỏng chừng sẽ xuyên một lỗ ngay khi đáp xuống.
Không thể nào! Phất Lãng trong lòng hoảng sợ.
Xuất phát từ sự tự tin màn sương đen, dù dấu hiệu rõ ràng như , nó cũng tin.
do nó tin, giây tiếp theo Chúc Ương biến mất khỏi tầm mắt, chờ phản ứng , Phất Lãng chỉ cảm thấy một luồng uy h.i.ế.p bén nhọn đ.â.m thẳng thần kinh.
Nó vội vàng né tránh, nhưng đầu vẫn cảm nhận một chấn động nhỏ, thứ gì đó rơi xuống đất, phát tiếng vang lanh lảnh.
Đương nhiên âm thanh Chúc Ương , nhưng Phất Lãng, đang ở trong phạm vi năng lực của chính , rõ.
Nó thể tin nổi sờ lên đỉnh đầu , liền sờ đến một chỗ nhẵn bóng, cái sừng của nó gọt mất một mẩu.
Trong tình huống nữ phù thủy che chắn cả thị giác, thính giác và tinh thần lực, thậm chí dùng năng lực, chỉ dựa sức mạnh cơ thể để tấn công.
Màn sương đen sền sệt ngưng đọng trong chốc lát vì sự kinh ngạc và sỉ nhục của chủ nhân, tiếp theo, một cơn xoáy sâu thẳm đầy điềm gở bắt đầu khuấy động bên trong.
"Lũ phù thủy, dám—"
Theo lý thuyết Chúc Ương thấy lời Phất Lãng , nhưng sự khuất nhục và tức giận của xuyên qua màn sương truyền đến, Chúc Ương cũng khó để hiểu.
Cô , đôi mắt giảo hoạt, khóe môi ác độc: "Chỉ là cho dùng năng lực thôi, chẳng lẽ tao dùng đạo cụ ?"
Nếu xác định lúc tấn công vật lý là hiệu quả nhất, Chúc Ương tự nhiên sẽ tận dụng triệt để.
Hơn nữa, tuy cô che chắn thị giác, thính giác và tinh thần lực, nhưng cho cùng nhiều chơi mạnh về tinh thần lực, cũng thấy họ gặp tình huống tương tự là chỉ thể bó tay chịu trói.
Còn về thị giác và thính giác, càng dễ giải quyết.
Phất Lãng lập tức chú ý đến thanh kiếm trong tay cô, đó một chấm đỏ nhỏ đang lập lòe. Gã về phía , quả nhiên cũng một thứ tương tự.