Nữ Hoàng La Hét - Chương 588
Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:39:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dựa diễn biến của , cũng giữa chừng sẽ xảy chuyện gì ngoài ý .
khác với chơi, các NPC ở đây giới hạn bởi logic của vòng lặp. Vì , dù xảy chuyện ngoài ý , do mới là ngày đầu tiên, thứ vẫn sẽ theo quỹ đạo cũ.
Thực tế, với năng lực của Chúc Ương, cô cũng chẳng sợ cái gọi là hiệu ứng cánh bướm. Cùng lắm thì cô nhét hết gian của , cái nhà ma dù lợi hại đến cũng chẳng thể gì cô lúc .
Được trải nghiệm một nữa, dù chỉ là bảy ngày, Chúc Ương vẫn hy vọng họ thể vượt qua một cách vui vẻ và nhẹ nhàng.
Rốt cuộc khi vòng luân hồi giải trừ, Chúc Ương cũng tương lai của họ sẽ về . Khả năng cao là họ sẽ Trò chơi chiêu mộ quỷ sai, hoặc cũng thể sẽ đầu thai.
Nếu thì sẽ còn cơ hội gặp , thể Chúc Ương vẫn hy vọng họ thể tự lựa chọn con đường .
Những vì sự đặc thù của phó bản mà chịu quá nhiều khổ cực, Chúc Ương hy vọng họ thể sống nhẹ nhàng hơn một chút.
Vì thế, ăn xong đồ nướng, cô liền dậy: "Đi thôi, về ."
Ba chơi còn cảm ứng như , nhưng nữ quỷ tiểu thư thì thể cảm nhận , là học sinh cấp ba trở về.
Ngô Việt kéo lê cái chân đ.á.n.h đến khập khiễng, cà nhắc bước lên lầu về phòng, cả đau ê ẩm.
Cậu chắc, nếu may mắn, lẽ lúc đó đám đ.á.n.h c.h.ế.t tươi .
Cùng là con , cùng sống thế giới , hiểu tại bao giờ đối xử t.ử tế, sinh mạng của dường như thấp hơn khác một bậc, thể tùy ý chà đạp.
Cậu siết chặt thứ trong tay, dù bọc nhiều lớp, vẫn thể ngửi thấy mùi tanh hôi nồng nặc.
Ánh mắt Ngô Việt lóe lên, ẩn chứa sự u ám đồng quy vu tận.
đột nhiên, đèn hành lang sáng choang, một cô gái cao gầy xinh đang ở đầu .
Cô , cất tiếng: "Cậu em trai, qua đây tâm sự với chị ?"
Ngô Việt: "..."
Chủ nhà bây giờ khách nào cũng nhận ?
Ngô Việt cô gái xinh đang dựa cửa ở đầu hành lang.
Ngô Việt vì biến cố gia đình nên từ nhỏ âm trầm và nhạy cảm, đến cũng khác ghét bỏ.
Hơn nữa, vì vẻ ngoài lúc nào cũng lôi thôi lếch thếch, trông sa sút, nên ngoài ngoài kiếm chuyện thì chẳng ai thèm để ý đến .
Huống hồ mới chỉ là một học sinh cấp ba.
Ngô Việt vì tối nay trộm đồ, thêm chuyện sắp nên trong lòng vốn bất an, lúc càng thêm kinh ngạc Chúc Ương.
Vừa kinh hãi nghi hoặc, đây là khách trọ mới đến ? Chuyện gì thế ? Chủ nhà thật sự khách nào cũng nhận ?
Mặc kệ trong lòng nghĩ gì, vẻ mặt Ngô Việt thể nghi ngờ là cảnh giác và nhút nhát. Cậu theo bản năng siết chặt cái bọc trong tay, lờ lời Chúc Ương , bước nhanh hơn về phòng .
Cái chân khập khiễng dẫm lên sàn gỗ cũ, tiếng kẽo kẹt trong đêm tối chút quỷ dị.
Tuy Ngô Việt là trộm t.h.a.i và t.h.i t.h.ể trẻ sơ sinh, lúc cũng khỏi chút rờn rợn trong lòng.
Đặc biệt là bóng dáng của phụ nữ , ánh đèn hành lang lầu hai mờ ảo, thể phủ nhận là cô kinh diễm.
ở một nơi như thế , vẻ phù hợp đó ngược mang đến một cảm giác bất an.
Ngô Việt căng thẳng đến mức tay tìm chìa khóa cũng chút run rẩy, càng vội càng tìm , thể cảm nhận ánh mắt của đối phương đang dán lưng .
Cảm giác lưng như lửa đốt, khiến tê cả da đầu. Cuối cùng, Ngô Việt cũng lấy chìa khóa và mở cửa phòng.
"Rầm" một tiếng đóng cửa , lúc mới ngăn cách ánh mắt như thực thể .
Cậu bật đèn, nhưng giây tiếp theo, hình ảnh thấy sởn tóc gáy.
Bởi vì phụ nữ giây còn ở đầu hành lang, giờ phút chiếc ghế sofa đơn trong phòng .
"Cô..." Ngô Việt kinh hãi, theo bản năng lùi , nhưng cánh cửa chặn .
Cậu đầu, dường như xuyên qua cánh cửa để xác nhận bên ngoài còn ở đó , gian nan nuốt một ngụm nước bọt mới : "Cô, cô là ai?"
"Không, cần giả thần giả quỷ, , mấy chắc chắn là chị em sinh đôi, cạy cửa phòng đây chờ sẵn. tiền ."
Nói xong Ngô Việt liền che miệng , chính cũng ngạc nhiên vì đột nhiên nhiều như .
Cậu từ nhỏ học cách im lặng trong sự đ.á.n.h c.h.ử.i của nhà bác và sự bắt nạt của những xung quanh, dù biện giải cũng vô dụng, ngược im lặng thể khác nhanh chóng mất hứng thú.
Ở màn chơi , thực Chúc Ương cũng tiếp xúc nhiều với Ngô Việt. Trừ đêm cuối cùng khi biến thành quỷ, khí chất đổi, còn ngày thường dường như trầm mặc.
thể phủ nhận, việc Ngô Việt tự nguyện đưa cho cô cái kẹp sách da giúp cô lợi nhiều trong những Trò chơi tiếp theo, thậm chí đến bây giờ vẫn là một trong những át chủ bài hiếm .
Chúc Ương thương cảm cho đối phương, mang lòng ơn.
Lúc thấy bao nhiêu trải qua đường cùng cuối cùng lựa chọn con đường tự hủy diệt, trong lòng cô cũng nặng trĩu.
điều vẫn ảnh hưởng đến cái miệng cà khịa của cô.
Chúc Ương liếc cái bọc trong tay Ngô Việt, : "Vậy ? Cậu bảo đừng giả thần giả quỷ ư? Thế cái bọc trong tay là mang về để thí nghiệm hóa học chắc?"
Ngô Việt cả kinh, co , đột nhiên ngẩng mắt về phía Chúc Ương.
Cô ?
Ngô Việt về phía Chúc Ương, ánh mắt trở nên đầy địch ý, bởi vì trừ đám bạn học bắt nạt và gia đình bác mặc kệ sống c.h.ế.t, thể nghĩ còn ai sẽ chú ý đến một kẻ vô hình như .
Hay là bệnh viện điều tra theo dõi báo cảnh sát?
Ngô Việt rốt cuộc vẫn nhát gan. Vừa chuyện bắt quả tang khiến cảm thấy tuyệt vọng và bất lực.
Tiếp theo liền thấy phụ nữ dậy, đến mặt , duỗi tay chạm cái bọc trong tay .
Ngô Việt vội ôm chặt lấy một cách phòng , nhưng đối phương thế nào, chỉ với một động tác chậm rãi, hề thô bạo gây bất kỳ đau đớn nào, cô vẫn dễ dàng đoạt lấy cái bọc đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-la-het/chuong-588.html.]
Lúc cái bọc biến mất khỏi tay, Ngô Việt một thoáng xảy chuyện gì.
Liền thấy cô mở cái hộp giấy , lật tấm vải trắng bọc nhiều lớp nhưng bắt đầu thấm m.á.u ngoài.
Da của đối phương trắng, trắng nõn mà sáng bóng, tràn đầy sức sống vô hạn, là một sống trong nhung lụa.
Ngón tay cô sạch sẽ, dính bụi trần. lúc chạm cái bọc đựng t.h.i t.h.ể trẻ sơ sinh dơ bẩn nửa điểm do dự.
Tấm vải lật , lộ bên trong t.h.i t.h.ể trẻ sơ sinh thành hình, tím bầm, Ngô Việt còn kịp xử lý.
Cậu thể cảm nhận oán khí của đứa trẻ, định lợi dụng oán khí để cho đám súc sinh c.h.ế.t yên , nhưng cũng thương tiếc đứa trẻ đến thế gian mà thể mở mắt đời, lòng đầy cam.
Cậu định dùng chỉ đỏ phong bế mắt và miệng nó, cũng để giảm bớt một chút đau khổ cho nó.
Lúc , cảnh tượng thể chịu nổi hiện mắt phụ nữ, vì , cảm xúc đầu tiên dâng lên trong lòng Ngô Việt là sợ hãi vì chuyện bại lộ, mà là một sự hổ khó hiểu.
Liền cô : "Đêm hôm khuya khoắt mà cũng tìm một cái hình dạng chỉnh như ."
Phải t.h.i t.h.ể trẻ sơ sinh thành hình tự nhiên thể nào là do phá t.h.a.i bình thường mà , khả năng cao là lén sinh con trong bệnh viện vứt bỏ, chờ đến lúc phát hiện thì còn thở.
Ngô Việt cúi đầu: "Cô, cô rốt cuộc gì? Báo cảnh sát bắt ?"
Trong giọng lộ sự buông xuôi, dường như việc tù lưu án tích đối với mà cũng chẳng quan trọng.
Chúc Ương liền , lấy tấm vải trắng bọc đứa trẻ , tay thêm một lá bùa.
Lá bùa đó dán lên trán t.h.i t.h.ể đứa trẻ, cũng Chúc Ương lẩm bẩm niệm câu gì, sắc mặt vốn tím bầm, bất cứ ai chút linh lực đều thể cảm nhận oán khí sền sệt xung quanh nó bắt đầu dần dần nhạt và tiêu tán.
Thực , nếu một cách nghiêm túc, Ngô Việt cũng là linh lực tồi trong giới thường. Đây chỉ là một phó bản cấp thấp. Công năng nghịch thiên của cái kẹp sách da tuy liên quan đến tính đặc thù của phó bản, nhưng việc thể chịu đựng nhiều lời nguyền hơn cả , kéo theo vài cùng c.h.ế.t mới phản phệ, đủ cho thấy thiên phú của .
Nếu đặt phó bản nhà ma , chỉ sợ khi biến thành quỷ sẽ còn mạnh hơn cả đám ban đầu.
Cho nên Ngô Việt thể thấy rõ oán khí đó tiêu tán, tựa như nước trong nhỏ một giọt mực, nhưng một luồng sức mạnh thần bí đang lột bỏ sự dơ bẩn đó.
Một lát , t.h.i t.h.ể đứa trẻ tuy vẫn tím bầm đáng sợ, nhưng từ phương diện linh lực mà , toát một vẻ thuần trắng thánh khiết.
Đây mới là dáng vẻ mà mỗi một sinh mệnh mới đến thế gian nên .
Ngô Việt sợ ngây , ngẩng đầu về phía Chúc Ương, thể tin nổi đối phương chỉ giơ tay là thể tinh lọc oán niệm lớn như .
Chúc Ương mở miệng : "Cậu lợi dụng oán khí của nó để tăng sức mạnh cho lời nguyền, nó cuốn nhân quả, đời gì chuyện ngon ăn như ?"
Ngô Việt há miệng, cuối cùng vẫn nên gì.
Kết quả liền thấy t.h.i t.h.ể đứa trẻ biến mất trong tay phụ nữ, cứ như từng xuất hiện.
Ngô Việt kinh hãi, lúc nhỏ vẫn kể một vài câu chuyện, thêm gần đây liều mạng nghiên cứu tài liệu về phương diện .
Tự nhiên loại thủ đoạn vật thể biến mất khỏi trung , sự khác biệt về bản chất so với những bản lĩnh thông thường.
Chúc Ương : "Yên tâm, chôn nó ở một nơi tồi, sẽ ai quấy rầy sự yên bình của nó."
Tiếp theo như : "Thấy ? Hai là trong nghề, bây giờ chịu tâm sự chuyện đời với chị ?"
Hóa là tâm sự chuyện đời ?
Ngô Việt vì sự hiểu lầm mà chút đỏ mặt, nhưng giây tiếp theo thu thần sắc, vẫn vẻ mặt phòng Chúc Ương.
Cậu giỏi ăn , nhưng lúc vẫn mở miệng: "Cô, cô gì, vô dụng thôi. quyết tâm ."
"Chỉ cần còn một thở, nhất định sẽ đưa đám súc sinh đó xuống địa ngục. Mấy lời khuyên buông bỏ thù hận bây giờ muộn ."
Tiếp theo ngẩng đầu, đôi mắt đen thẳm một thoáng trùng khớp với hồn ma Ngô Việt thành khí hậu trong đêm đòi mạng.
Cậu bình tĩnh mở miệng : "Nếu ngăn cản , thì g.i.ế.c ! Nếu cô gì cũng vô dụng."
Vừa dứt lời, sọ não Chúc Ương gõ cho một cái.
Ngô Việt ngẩn , ánh mắt thể tin nổi, bởi vì rõ ràng cảm nhận trong hành động sự hận sắt thành thép và một chút mật.
Liền thấy phụ nữ vẻ mặt 'đồ tiền đồ': "Ai dạy mấy cái đó? với là cái phong cách đầu tư gì của kìa."
"Cứ nghĩ đến chuyện g.i.ế.c địch tám trăm, tự tổn một ngàn thì cái gì? Não để thế?"
"Làm việc gì cũng đếm xem trong tay bao nhiêu lợi thế, với át chủ bài của , còn lâu mới đến mức đền mạng vì đám đó."
"Vậy vấn đề là, tại chỉ cần chặt một ngón tay là thể đòi cái giá tương xứng, mà cứ đem cả cái mạng của thế?"
"Hả?" Đầu óc Ngô Việt ong lên, hiểu cô đang gì.
Cái mặt , là đang dạy thế nào để báo thù rửa hận với chi phí thấp nhất đúng ? Bình thường nên khuyên buông bỏ thù hận, đầu là bờ ? Cậu chuẩn sẵn tinh thần để mấy câu kiểu như oan oan tương báo bao giờ mới dứt, khổ hải vô biên đầu là bờ, là thù hận lạc lối .
Nào ngờ cạy miệng , cô đổ thẳng một bịch t.h.u.ố.c nổ vị ớt hiểm, sặc đến mức suýt hồn bay phách lạc.
"Cô... cảm thấy bọn họ tuy đáng ghét, nhưng tội đến c.h.ế.t ?" Ngô Việt lẩm bẩm .
Nào ngờ lời , sắc mặt Chúc Ương liền đổi, cô sờ sờ đầu Ngô Việt: "Nói như , đúng là như thế thật."
Chúc Ương loại vơ đũa cả nắm, việc đều xem xét tình hình cụ thể mà phân tích.
Trong hiện thực, nhiều xung đột chỉ một bên đúng một bên sai là thể kết luận, nhưng chuyện của Ngô Việt thì khác.
Chúc Ương hiểu rõ những gì trải qua, theo cô thấy, chuyện vượt qua phạm trù bắt nạt học đường.
Đó là mấy con cầm thú đang lăng nhục một con sống sờ sờ từ tinh thần đến thể xác, cho đến khi tuyệt vọng mà đến chỗ diệt vong.
"Bọn chúng đang bắt nạt ." Chúc Ương Ngô Việt : "Theo thấy, bọn chúng đang mưu sát một cách từ từ."
"Dùng một con d.a.o cùn rỉ sét mỗi ngày cắt một nhát, vết thương còn lành rạch thêm, cuối cùng vượt qua giới hạn chịu đựng của một con ."
"Đối với kẻ mưu sát , phản kích thì gì sai?"