Nữ Hoàng La Hét - Chương 590
Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:39:52
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Làm việc ở những nơi phức tạp, với vóc dáng bốc lửa và gương mặt quyến rũ của , cô đúng là thể kiếm tiền, nhưng cũng chẳng hề dễ dàng.
Chỉ riêng việc giữ an đủ khiến cô mệt mỏi cả về thể chất lẫn tinh thần. Ai ngờ năm học, chuyện cô thêm lộ kéo theo đủ thứ rắc rối.
Lần Chúc Ương hỏi cô Thôi, là do hai nữ sinh cùng lớp với cô nghỉ hè đến quán bar uống rượu, định quen với một trai nhưng lơ để bám riết lấy cô Thôi.
Vào năm học, họ nhận cô, thế là lòng ghen ghét và ác ý nổi lên, thêm mấy kẻ nhiều chuyện thêu dệt, mắm muối.
Thật nực , cũng là xuất hiện ở một nơi, hai kẻ tung tin đồn thì chẳng cả, đến lượt cô Thôi thì là tuổi còn trẻ qua những chốn đàng hoàng. Đứa nào đứa nấy cũng tự cho là trong sáng thuần khiết, nhưng lời khỏi miệng bẩn thỉu chịu nổi.
Ngô Việt theo Chúc Ương, thực cũng sơ sơ chuyện của cô Thôi. Gã đàn ông thường xuyên chạy đến biệt thự phiền, gã chủ nhà những ba mà còn mở cửa cho gã .
Dù Ngô Việt sớm về khuya cũng khó tránh khỏi đụng mặt vài . cả ba hộ gia đình ở đây ai cũng đang trong cảnh nước sôi lửa bỏng, gì còn sức mà lo chuyện khác.
Có lẽ đến khi biến thành quỷ , họ mới thể thấu hiểu cho , mới rằng ngay căn phòng cách vách cũng đang trải qua nỗi tuyệt vọng tương tự.
Lúc hơn mười giờ tối, phần lớn ăn tối xong và chuẩn nghỉ ngơi, nhưng cuộc sống về đêm đặc sắc thì chỉ mới bắt đầu.
Chúc Ương lấy một lọ t.h.u.ố.c hồi phục từ thế giới thực đưa cho Ngô Việt uống. Ngô Việt cứ ngỡ đó là nước đường glucose nước bùa gì đó.
Kết quả là uống xong, cả tức khắc nhẹ bẫng, cơn đau nhức như thể tan thành từng mảnh trận đòn hôm qua cũng lập tức biến mất.
Cậu thậm chí còn thấy những vết bầm tím tay tan với tốc độ mắt thường thể thấy, da thịt trở như cũ.
Không đúng, lúc nào cũng vết thương mới là bình thường. Lại thêm việc thiếu dinh dưỡng trường kỳ, da dẻ lúc nào cũng tái nhợt chút huyết sắc. Bây giờ trông còn sức sống hơn cả bản đây.
Trạng thái mệt mỏi, suy yếu kéo dài bỗng chốc tan biến, Ngô Việt bao giờ cảm thấy tràn đầy sức lực như lúc .
Cậu ngẩng đầu Chúc Ương với vẻ thể tin nổi. Dù bản lĩnh của cô đúng là từng thấy, thậm chí thể xé rách gian, nhưng lợi ích thực tế rành rành mắt vẫn khiến Ngô Việt vô cùng kinh ngạc.
Tiếp theo, Chúc Ương lấy một ít đồ ăn: "Ăn , yếu quá . Tạm thời tiện cho ăn đồ quá , đợi ngày mai nghỉ ngơi một ngày tính ."
Bình thường Ngô Việt ngại nhận lòng của khác, nhưng khi uống t.h.u.ố.c hồi phục, bản năng sinh tồn và khát khao khỏe mạnh khiến nhận lấy đồ ăn Chúc Ương đưa, ngấu nghiến nhét miệng.
Không đồ ăn từ , lẽ linh lực của cô gia trì, hoặc là một thứ quý hiếm khó tìm ở một nơi nào đó. Dù cô đây đồ quá .
ngay khi ăn , Ngô Việt thể cảm nhận một luồng linh lực thuần khiết, ngọt ngào đang chảy cơ thể .
Chúc Ương thấy liền cảm nhận , nhịn sờ đầu : " là thiên tài!"
" mà tóc bết đấy, về nhớ gội đầu ."
"Không dầu gội." Ngô Việt buột miệng xong, thiếu chút nữa tự bịt miệng .
Cậu đúng là túng quẫn đến mức mấy ngày nay đồ dùng cá nhân cứ mua là mua , nhưng thể hiểu nổi tại theo bản năng mà nũng với cô.
Chúc Ương , móc điện thoại quẹt hai cái, Ngô Việt thấy điện thoại vang lên tiếng tin nhắn.
Tiếp theo liền ngây , bởi vì màn hình rõ ràng là hai thông báo chuyển khoản, tài khoản của bỗng dưng thêm hai mươi vạn.
"Cô, cô! , cái ..." Cậu lắp bắp nửa ngày, cả nóng ran như luộc, nhưng nghĩ , hai mươi vạn là một khoản tiền lớn, nhưng lọ t.h.u.ố.c và đồ ăn cô cho mới thật sự là vô giá.
Theo lý thuyết, nhận những thứ quý giá như thì nên rối rắm nữa, nhưng một học sinh cấp ba nghèo khó gì thấy nhiều tiền như ? Lại cảm thấy nếu cứ thế mà thản nhiên nhận lòng của khác thì thật quá vô liêm sỉ.
Chúc Ương thấy đỏ mặt như con tôm luộc, xua tay : "Đây là kinh phí hoạt động mấy ngày nay cho . Muốn ăn, mua, chơi gì thì cứ việc tiêu, đủ thì hỏi , giới hạn."
", cái ..."
Lời còn dứt Chúc Ương đưa một ngón tay lên chặn miệng. Chúc Ương mắt , nghiêm túc : "Có lẽ bây giờ cảm thấy thể tin nổi, cảm thấy công mà hưởng lộc, nhưng tin , sự giúp đỡ mà dành cho , chỉ chút vật ngoài thể đong đếm ."
"Thôi, con nít nên mấy chỗ . Cậu tự trung tâm thương mại mua ít đồ , quần áo, đồ ăn, đồ dùng lặt vặt. nhớ thích đồ thủ công, tự mua cho mấy món ."
Cái hộp mà Ngô Việt coi như báu vật, ngoài việc đựng cái kẹp sách da , còn một hai mô hình Transformers cũ, xem là đồ mua lúc còn sống.
Ngô Việt hỏi tại cô với như , cái gọi là "sự giúp đỡ" mà cô , là nhận nhầm .
Một kẻ chẳng gì như , thể giúp cô? đang định mở miệng thì Chúc Ương đẩy một trung tâm thương mại mở cửa 24/24. Cô cũng xoay một con phố khác, bên đó chính là khu phố bar nổi tiếng trong thành phố.
Chúc Ương dễ dàng tìm nơi cô Thôi việc, cô là nhân viên tiếp thị rượu cho một quán bar. Cô Thôi ở những nơi lâu, cũng cách riêng để tìm những quán tương đối an và lương tâm.
Quán theo lời cô , từ chủ đến nhân viên đều khá thiện, gặp khách quá trớn cũng sẽ một mực yêu cầu nhân viên nữ nhượng bộ, cho nên cô Thôi ở đây cũng khá lâu.
Chúc Ương bước thu hút sự chú ý của xung quanh. Gương mặt và vóc dáng của cô thật sự quá nổi bật, dù chỉ mặc bộ áo sơ mi quần jean tiêu chuẩn của Trò chơi, trong quán bar đèn đóm mờ ảo, chen chúc, cô vẫn khác biệt một cách lạ thường.
Ánh mắt của xung quanh đều bất giác đổ dồn về phía cô. Còn kịp tìm chỗ , mấy gã đàn ông sốt sắng chạy đến bắt chuyện:
"Người , một ? Có qua chung với bọn ? Bọn thiếu một , con gái cần trả tiền."
"Đi ! Nhìn cái bàn đĩa trái cây với rượu rẻ tiền của chúng mày kìa, vẻ cái gì? Người , qua bên , đồ ăn thức uống cứ gọi thoải mái."
"Ha ha! Trước hết kiểm tra xem hạn mức trong thẻ đủ . Người , lên ghế VIP lầu , yên tĩnh!"
Chúc Ương lơ đám đàn ông đang xúm , thẳng đến bàn của cô Thôi.
Bàn của cô Thôi lúc chẳng ai, nguyên nhân gì khác, chính là do gã họ Trương đang đối diện cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-la-het/chuong-590.html.]
Trước đây gã từng chạy quán bar gây rối đ.á.n.h đuổi , đó mới điều hơn.
Gã gọi một ly rượu ì ở đó, chẳng gì cả. Nếu đàn ông nào vì vẻ của cô Thôi mà đến tiêu tiền mua rượu, gã liền dùng ánh mắt chằm chằm . Người bình thường chỉ thấy gã là đồ thần kinh, kẻ nào nóng tính đ.ấ.m gã thì cũng bạn bè cản , rốt cuộc gã cũng chẳng gì.
Quán bar cũng bó tay, thể nào cho khách cửa, dù đây cũng là nơi kinh doanh đàng hoàng. Cũng may gã ngày nào cũng đến, nhưng chỉ cần gã xuất hiện, nghĩa là tối hôm đó cô Thôi chẳng doanh thu gì.
Cô Thôi đang gì với gã, tóm nào cũng là cô tức đến phát run, còn gã thì vẻ sứ giả hộ hoa tự cho là , tức hộc máu.
Chúc Ương xuống đối diện cô Thôi, cô Thôi lập tức lấy tinh thần, thèm để ý đến gã nữa, đang định hỏi han thì rõ mặt Chúc Ương:
"Là cô ?" Cô Thôi kinh ngạc.
Chiều nay tuy chỉ gặp một ở sảnh biệt thự, nhưng Chúc Ương thật sự quá dễ nhận , rốt cuộc xinh đến mức quên cũng khó.
"Cô cũng đến đây chơi ?" Thế thì cũng trùng hợp quá.
Chúc Ương gì, chỉ cong môi : "Rượu đắt nhất là loại nào?"
Cô Thôi ngẩn , thật sự bất ngờ khi một cô gái trẻ hỏi một câu vẻ nhà giàu mới nổi như .
cô vẫn chuyên nghiệp báo mấy tên rượu. Quán bar quá cao cấp, rượu đắt nhất cũng chỉ hơn một ngàn tệ, nhưng đó là với tiền.
So với bên ngoài, cùng một loại rượu ở quán bar đắt hơn mấy tự nhiên hề rẻ.
Lợi nhuận từ rượu cao, nếu bán nhiều, hoa hồng tự nhiên cũng đáng kể. khách hàng hào phóng lúc nào cũng , ở những nơi bình dân tự nhiên vẫn là thường chiếm đa .
Cô Thôi nghĩ , liếc Chúc Ương, cô ở trong biệt thự của họ, chắc kinh phí du lịch cũng quá xa xỉ. cô xinh như , uống chút rượu đắt tiền, vài ngàn tệ chắc ở đây vẫn sẵn lòng trả giúp.
Lại đối phương búng tay một cái: "Thế thì rẻ quá. Thôi, rượu trong menu, mỗi loại mang một trăm chai , bia thì khỏi, trong kho bao nhiêu lấy bấy nhiêu."
"Hả?" Cô Thôi giật , nghi ngờ nhầm. Em gái ơi, em gọi nhiều rượu như , dù dùng để tắm cũng hết ?
Cái khí thế mấy quý ông đang vây quanh định phiền tức khắc hít một lạnh, nhịn lùi mấy bước.
Người thì đúng là thật, nhưng cái hóa đơn còn dọa hơn, bán thận cũng chắc trả nổi. Thôi! Không là họ tán .
màn chơi lớn như chấn động cả quán, ngay cả quản lý cũng trực tiếp mặt.
Thấy cô Thôi ngây , ông quát một tiếng: "Ngẩn gì? Lấy rượu !"
Chúc Ương liền vui: "Ông hung gì? hôm nay đến đây là tiêu tiền để mua vui cho , cần ông nhiều chuyện ? Đi ! Không cần khác phục vụ."
"Vâng ! Được ạ." Quản lý cúi đầu khom lưng, nhưng vẫn khôn khéo : "Là thế ạ, kho của chúng hạn, e là các quán khác điều thêm một ít, khoản tiền cọc , cô xem..."
Chủ yếu là Chúc Ương tuy khí chất bất phàm, nhưng nhiều đồ như cũng là lượng nhỏ, đến lúc đó nếu cô chỉ trêu cho vui, họ cũng chẳng chỗ mà .
Chúc Ương giơ tay lên, trong tay một tấm thẻ, cô thản nhiên ném qua: "Không cần đặt cọc, phiền phức! Cứ quầy tính tiền , thẻ để ở chỗ ông, tối nay chi phí gì khác cứ trừ thẳng đó, mật khẩu sáu sáu."
"Cô gì ?" Quản lý lập tức một cách chính nghĩa: "Tối nay đĩa trái cây và đồ ăn vặt đều miễn phí hết."
Tiếp theo quả nhiên ở máy POS dễ dàng quẹt tiền lớn như , đừng trong quán bar, ngay cả những xung quanh xem náo nhiệt cũng xôn xao cả lên.
Không đại gia vì theo đuổi gái mà vung tiền như rác, nhưng một mỹ nữ vì một mỹ nữ khác mà thèm chớp mắt quẹt một khoản tiền lớn như , đây vẫn là đầu tiên thấy.
Người hiểu chuyện bắt đầu cổ vũ: "Này! Người , thấy chiếu cố nghiệp vụ của cô như ? Sao còn ngây đó gì?"
Cô Thôi lúc mới phản ứng , liếc Chúc Ương, đối phương đang chống cằm , thật đúng là chút giống mấy đoạn phim truyền hình cẩu huyết, chỉ là giới tính đúng thì ?
Cô Thôi hiểu chút phát hoảng, cảm thấy đối phương xinh như , dù tìm con gái, tuyệt đối cũng nhiều nguyện ý, đến mức để ý đến chứ?
tránh khỏi hưng phấn, một tiêu phí hơn mười vạn, hoa hồng hôm nay của cô dám tưởng tượng.
Gần đây trong nhà cứ thúc giục tiền học phí của hai đứa em trai, một vài đồ điện trong nhà cũng bắt cô đổi, cô lấy nhiều tiền như ? Có khoản thu nhập , áp lực của cô cũng giảm nhiều.
Ôm cái suy nghĩ mà chính cũng thấy chút hổ, cô Thôi pha cho Chúc Ương một ly rượu, cũng hỏi: "Vậy những chai rượu đó..."
"Mời tất cả ở đây." Lại với xung quanh: "Tối nay bộ chi phí tính cho , đương nhiên công trạng đều treo hết lên vị mỹ nữ ."
Xung quanh tức khắc vang lên từng đợt hoan hô, các nhân viên phục vụ cũng , rốt cuộc trong tình huống , dù công trạng đều treo cho một , những khác cũng thưởng, còn cao hơn hoa hồng ngày thường nhiều.
Cả quán bar một làn sóng cảm xúc xa hoa, cao trào bao phủ, gã họ Trương theo dõi cuồng tự nhiên liền vui.
Gã vốn thích cô Thôi khoe mẽ ở nơi , bây giờ vẻ như bao nuôi. May mà Chúc Ương là phụ nữ, nếu là đàn ông thì gã sớm năng lung tung .
lúc , hành động vung tiền như rác của Chúc Ương vẫn kích thích đến gã. Gã tiến lên một bước, hỏi cô Thôi: "Cô là ai ? Em quen ?"
Cô Thôi mất kiên nhẫn : "Anh là ai ? quen ?"
gã họ Trương theo dõi cuồng nếu mà hiểu tiếng , thì chẳng đến mức cuối cùng c.h.ế.t.
Gã đột ngột dậy, kích động : "Viện Viện, thường xuyên đến đây là vì sợ em sự hào nhoáng xung quanh cho mờ mắt. Anh nhà em khó khăn, là chuyện bất đắc dĩ, nhưng rõ ràng thể kiếm tiền một cách đàng hoàng, tại em cứ ở nơi ?"