Nữ Hoàng La Hét - Chương 592

Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:39:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cảnh sát tuần tra thấy nhiều vụ con gái say xỉn lôi , nhưng lẽ đây là đầu tiên họ thấy một gã đàn ông rơi tình cảnh , mà quan trọng là gã còn trai đến thế.

Vẻ mặt hai thoáng chút méo mó, nhưng vẫn giữ tác phong chuyên nghiệp mà bước tới.

Hoa tỷ nghề , nghiện ngập bệnh tật, tự nhiên là sợ cảnh sát.

hai vị cảnh sát còn kịp hỏi han, mấy bên ngoài vọng : "Đừng để ý đến , gã chạy quán bar tán gái vợ bắt quả tang đấy mà. Chuyện vợ chồng nhà , hai cũng đừng xen ."

" đúng! Ha ha ha, đàn ông mà, dám dám chịu chứ. Về nhà cùng lắm là quỳ đến mòn gối, ầm ĩ lên gì cho phiền đến mấy công an."

"Anh cảnh sát, bên một quán tụ tập đông lắm, hình như đang đ.á.n.h đấy, hai qua bên đó xem ."

Nếu gã họ Trương là phụ nữ, lẽ cảnh sát sẽ còn chần chừ, nhưng cái tướng mạo của gã, hai liếc , nhún vai, chỉ dặn gã một câu: "Nếu vợ thì ít đến mấy chỗ thôi. Đây là nơi đàn ông đàng hoàng nên đến ?"

Gã họ Trương mắt thấy hy vọng gần ngay mắt vụt tắt, kích động gào lên: "Mẹ nó chứ, với con mụ dở giống vợ chồng chỗ nào? Nhìn bà ít nhất cũng bốn mươi tuổi ."

Chú cảnh sát lạnh lùng liếc gã một cái: "Thế nghĩ trông bao nhiêu tuổi?"

Xoay , một thấp giọng với : "Ít cũng bốn hai chứ?"

"Chắc hơn đấy, ông xem cái bụng với nếp nhăn trán kìa."

Ừm! Trên đời đúng là thiếu mấy kẻ trông già tuổi.

Cô Thôi ở cửa xem hết bộ quá trình, bao giờ cô thấy hả hê như lúc . Cảnh tượng mà quen mắt đến thế?

Cô cũng từng cái thằng ngu dây dưa đến hết đường chối cãi. Mắt thấy gã họ Trương Hoa tỷ lôi , thậm chí còn về phía cô cầu cứu, cô Thôi nhếch mép lạnh, đó đầu, tâm trạng nhẹ nhõm trở quầy bar.

Cô pha cho Chúc Ương một ly rượu khác, : "Cảm ơn cô!"

Cách tuy hiệu quả tức thì, nhưng rốt cuộc tiền mới . Nghĩ đến đây, cô Thôi thoáng chút buồn bã.

phấn chấn lên, hỏi Chúc Ương: "Vậy tiền ..."

Tuy đối phương rõ chỉ là tạm ứng, nhưng cô Thôi vẫn khỏi lo lắng.

Chúc Ương : "Yên tâm , là tạm ứng thì chính là tạm ứng. thể vì loại giòi bọ mà tốn một xu?"

Cô Thôi lập tức lý do thuyết phục, đổi là cô cũng .

Rượu Chúc Ương gọi tuy nhiều, nhưng trong quán bar ít, thêm tin bao chầu liền gọi bạn bè đến, chẳng mấy chốc tiêu thụ hết rượu lúc .

Chúc Ương hài lòng với biểu hiện của trong quán, hào phóng gọi thêm một lượt nữa. Nghĩ rằng Ngô Việt chắc cũng sắp mua đồ xong, lúc cô mới dẫn cô Thôi rời khỏi quán bar.

Lúc vốn còn đến giờ tan , nhưng đối phương mà chi nhiều tiền như , nếu còn chịu thì đúng là quá điều...

Ủa? Sao cách cứ sai sai thế nào ? Cứ như sắp gái .

Cô Thôi theo Chúc Ương, trong đầu miên man suy nghĩ, đó liền thấy Ngô Việt đang ôm một túi đồ mua sắm chờ ở cửa trung tâm thương mại.

"Ngô Việt? Sao ở đây?" Cô Thôi kinh ngạc : "Hôm nay cuối tuần , còn về ngủ ?"

Ngô Việt chút ngượng ngùng tới, Chúc Ương lấy túi giấy trong tay : "Để chị xem mua gì nào."

Kết quả liền thấy bên trong chỉ một bộ đồ ngủ giảm giá 39 tệ 9, một chai dầu gội và một cục xà phòng.

Chúc Ương chép miệng hai tiếng: "Chỗ cộng còn đến năm mươi tệ nhỉ? Cố lên chứ thanh niên, tuổi còn trẻ chẳng chút tham vọng nào thế? Tiêu tiền mà cũng rụt rè thì . Cậu mà tiêu xài mạnh tay lên thì chị cũng khó xử lắm."

Lời , nếu xét đến , còn tưởng là sếp đang mắng nhân viên lười biếng, chứ tiêu tiền ít mà cũng mắng bao giờ.

Có điều Chúc Ương cũng thói quen cả đời của thể đổi trong một sớm một chiều, bèn trả túi cho Ngô Việt thêm gì nữa.

Ba về đến nhà, trừ chồng cô Khâu Chúc Ương cố ý đuổi , cả căn biệt thự bây giờ xem như đông đủ.

Chúc Ương sớm dặn ba chơi chuẩn chút đồ ăn, về đến nhà liền bảo hai qua ăn.

Cô Thôi và Ngô Việt vốn tưởng ăn cơm xong sẽ chuyện quan trọng , rốt cuộc cả đêm hai đều chịu ơn , chắc chắn sẽ đơn giản như .

ăn cơm xong, thông báo đối phương ngủ.

Ba chơi tủm tỉm với Ngô Việt và cô Thôi: "Đại lão hai cũng nghỉ ngơi , lăn lộn cả ngày đều mệt , chuyện gì ngày mai ."

Cứ úp úp mở mở thế mà ngủ ? lạ một điều là, đêm nay cả hai đều ngủ ngon.

Tắm rửa xong bộ đồ ngủ sạch sẽ, hai về phòng gần như là đặt lưng xuống liền ngủ, chỉ cảm thấy đêm nay biệt thự đặc biệt yên tĩnh.

Lúc họ còn ý thức là vì thiếu vắng gã chủ nhà, khí ở đây mới vẻ trong lành lạ thường.

Bằng tinh thần lực của Chúc Ương, ru hai giấc ngủ cũng chỉ là chuyện trong một nốt nhạc.

Thực dựa sức mạnh hiện tại của Chúc Ương, phó bản trừ vòng luân hồi , những thứ khác so về lực lượng đều chỉ như con kiến.

Những những yếu tố thực tế dồn ép cô Khâu, Ngô Việt và cô Thôi đến khổ sở, đối với cô đều là những thứ thể giải quyết trong nháy mắt.

Nếu cô , thậm chí thể cho những kẻ đáng trừng phạt lập tức sống bằng c.h.ế.t.

phó bản cách đêm mấu chốt còn mấy ngày, mấy ngày ở một ý nghĩa nào đó, là thời gian cuối cùng của cô Khâu và những khác.

Qua , họ sẽ còn mờ mịt trong vòng luân hồi nữa.

Mấy ngày cuối cùng , Chúc Ương hy vọng họ thể vui vẻ ăn ngon uống mà trải qua, để một vài chuyện thú vui cũng tồi.

Coi như là chơi cùng một chút, rốt cuộc những việc Chúc Ương thể đều , một nữa cũng cần theo đuổi ý nghĩa gì to tát, vui vẻ thoải mái là .

Sáng sớm hôm Ngô Việt tỉnh , rửa mặt chải đầu xong trong gương, trong mắt chút thể tin nổi.

Người trong gương như thể lột xác, nhớ nổi bao lâu thấy một bản sạch sẽ, vết thương. Thiếu niên trong gương tuy vẫn trắng trẻo gầy gò, nhưng còn vẻ âm u c.h.ế.t chóc nữa.

Cô Khâu đang dẫn con trai rửa mặt đ.á.n.h răng, thấy : "Ngô Việt , hôm nay trông tinh thần quá."

Ngô Việt gật đầu, thấy mặt cô chút bầm tím, trong lòng chút khó chịu.

Cô Khâu chú ý tới ánh mắt , cúi đầu, thúc giục con trai đ.á.n.h răng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-la-het/chuong-592.html.]

Lúc Chúc Ương từ trong phòng , nhét hai quả trứng gà tay Tiểu Minh: "Con với mỗi một quả."

Lần cô nhận của Tiểu Minh một quả trứng gà, khi kết thúc màn chơi đó điểm thưởng nhân đôi. Lần , trứng gà cô cho Tiểu Minh và là sản phẩm từ thế giới tu tiên.

Linh lực còn dồi dào hơn cả nước linh tuyền, càng thêm ôn hòa. Tiểu Minh vốn hảo cảm với Chúc Ương, , khi gật đầu đồng ý liền cất trứng gà túi.

Cô Khâu chút ngượng ngùng, bắt chuyện với Chúc Ương nên gì. Chúc Ương giải quyết vấn đề khó xử cho cô.

Chúc Ương : "Cô Khâu là giáo viên cấp hai đúng ạ? Gần đây công việc của cháu yêu cầu đến trường học lấy tài liệu, thể đến trường cô tham quan một chút ? Đương nhiên, sẽ phiền cô dạy học ạ."

Cô Khâu gật đầu: "Đương nhiên , cô cứ đến lúc nào cũng , gọi điện cho đón."

Chúc Ương , liền phiền họ rửa mặt đ.á.n.h răng nữa mà trở về phòng.

chờ cô Khâu và con trai rời , đối phương vẫn khỏi phòng, Ngô Việt liền chút sốt ruột.

Cậu qua, do dự một chút vẫn gõ cửa phòng Chúc Ương, thấy bên trong gọi mới mở cửa.

Kết quả liền thấy trong phòng ngủ thêm mấy thứ đồ dùng như bàn trang điểm mà vốn dĩ . Nữ quỷ tiểu thư đêm qua thấy đang hầu hạ đối phương rửa mặt chải đầu như hầu hạ tổ tông, chải tóc trang điểm, động tác nhanh nhẹn, cứ như sợ chậm một chút là đến cướp mất bát cơm của .

Ngô Việt giật giật khóe miệng, hỏi Chúc Ương: "Hôm nay cô chuyện gì với ? Không gì thì học đây."

"Học hành gì chứ!" Chúc Ương , móc quyển sách da của , từ bên trong lôi một bóng đen.

Bóng đen đó rơi xuống đất liền biến thành dáng vẻ của Ngô Việt, cũng âm trầm tái nhợt, nhưng so với bản gốc, thêm một khí thế áp đảo, trông dễ đụng chút nào.

Ngô Việt kinh ngạc đối phương, liền thấy nọ với Chúc Ương: "Chị, em đây, việc liên lạc qua sóng não nhé."

Chúc Ương từ trong gian móc một hộp cơm đưa cho : "Nhớ ăn cơm đấy."

Chúc Thiên xách theo hộp cơm vui vẻ cửa học, lúc qua lầu một thì đụng cô Thôi.

Cô Thôi còn định hỏi Chúc tiểu thư dậy , nhưng thấy đối phương tâm trạng , bộ dạng thật sự hiếm thấy, ngây một lúc thì khỏi cửa.

Cô đành tự lên lầu tìm , tiếp theo liền tận mắt thấy Ngô Việt mới khỏi cửa xuất hiện ở lầu hai trong phòng Chúc Ương.

"Ngô Việt? Cậu đây là... mới!"

Ngô Việt mặt biểu cảm : " , là ."

Sau đó hai rốt cuộc cũng ý thức một vấn đề khác: "Chủ nhà ? Từ chiều hôm qua thấy ông ."

Rốt cuộc gã đó bình thường ít khi ngoài, dù ngoài cũng sẽ với khách trọ một tiếng, bởi gã chứng hoang tưởng hại, cảm thấy ở nhà thì khách trọ sẽ bán cả căn nhà của gã mất.

Nữ quỷ tiểu thư đang trang điểm cho Chúc Ương bĩu môi chỉ chỉ về phía bồn rửa mặt: "Chẳng đang ở trong đó la hét ."

Hai liếc , nhịn bồn rửa mặt. Cô Thôi còn rõ nội tình, nhưng Ngô Việt kỹ một lúc liền hiểu .

Cậu vươn tay, cẩn thận chạm gương, mặt gương gợn sóng như mặt nước.

Tiếp theo họ thấy là cảnh vật phản chiếu, mà là bức tường xi măng lưng tấm gương. Trước đó thêm hai khuôn mặt , đều là mặt béo như cái mâm, mặt đầy nếp nhăn và mỡ thừa.

thần sắc hiện lên rõ mồn một, một cái là thể cảm nhận sự hoảng sợ và kinh hãi của đối phương.

Trong đó một đúng là mặt của gã chủ nhà.

Hai hít một lạnh, Ngô Việt còn đỡ, cô Thôi thì cố hết sức mới nhịn hét lên.

Sau lưng truyền đến tiếng cửa mở, vai cô run lên, hoảng sợ đầu Chúc Ương.

Sau đó liền thấy cô tiểu thư mới chỉ đường cho họ, hóa là khách trọ mới đến hôm qua mà họ bỏ lỡ, mà là...

Chân của đối phương là hư ảo!

Chúc Ương để ý đến vẻ mặt hoảng sợ của cô, thấy mặt hai vợ chồng gã chủ nhà hiện , chậc một tiếng: "Sáng sớm mấy thứ gì? Mất cả hứng ăn."

Sau đó giơ tay vung lên liền gương khôi phục như cũ, lúc ba chơi chuẩn xong bữa sáng.

Mấy cũng dậy từ lúc nào, ngoài mua hết các món ăn sáng ngon ở gần đây, cả món Trung lẫn món Tây đều , bày đầy một bàn trong phòng khách biệt thự.

"Đến ăn sáng ." Chúc Ương .

Ngô Việt tay mắt lanh lẹ đỡ cô Thôi một phen, lúc mới vì bất cẩn mà ngã xuống cầu thang.

Cậu thấp giọng : "Đừng nghĩ nhiều quá."

Cô Thôi chút kích động, nhưng càng nhiều sợ hãi hơn, cô thấp giọng : "Thế còn thể nghĩ nhiều thế nào nữa? Có ma đấy, còn chủ nhà đám xử lý ."

Cũng cô Thôi tình cảm gì với gã chủ nhà, thực tế cô ước gì gã chủ nhà, cái thằng đàn ông thối tha bênh vực gã họ Trương cùng nổ banh xác tại chỗ.

sự thật hiện tại vượt qua phạm vi nhận thức của cô.

Cô chất vấn Ngô Việt: "Cậu chút suy nghĩ gì ?"

Sau đó cô liền Ngô Việt, một học sinh cấp ba nhỏ hơn cô ba tuổi, trong mắt lộ vẻ tuyệt vọng c.h.ế.t chóc: "Dù , tệ hơn nữa cũng thể nào tệ hơn tình hình hiện tại ."

Cô Thôi sửng sốt, phản ứng , ngày hôm qua Ngô Việt chính là cùng Chúc tiểu thư ngoài, từ lúc đó thấy , liền cảm giác cả so với ngày thường thêm chút sức sống.

Cũng , đối phương lớn lên xinh , bản lĩnh tiền, bây giờ còn cả tà thuật.

Lại thế nào cũng thể nhắm bọn họ , bọn họ trừ một cái mạng tiện còn cái gì?

Có cái gì là bọn họ ?

Có lẽ là một cùng kinh hãi, cô Thôi lúc xuống lầu cũng trong lòng nghĩ thoáng , dù cũng chỉ là binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn.

Nghĩ thông suốt , cô Thôi cầm lấy một cốc nước gần đó uống một cạn sạch. Nào ngờ uống xong liền đau bụng.

Sau khi vệ sinh, cô thấy cả hôi hám, da còn chà một lớp chất bẩn màu đen. Cô Thôi ghê tởm c.h.ế.t, rõ ràng tối qua mới tắm xong.

 

 

Loading...