Nữ Hoàng La Hét - Chương 605

Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:40:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn gương mặt dữ tợn mắt, đây còn là chồng bà nữa, rõ ràng là một gã sát nhân.

Nỗi căm phẫn vì con trai thương, cộng với ý nghĩ mong cho mối nguy hiểm biến mất, khiến bà nảy sinh ác ý với chính chồng . Và ngay lập tức, ý nghĩ đó trở thành hiện thực.

Không từ lúc nào, cái đầu đá đến bên chân ông bác của Ngô Việt. Trong lúc bà bác giãy giụa, ông buộc di chuyển, dẫm thẳng lên cái đầu khiến cả trượt chân ngã nhào.

Sau lưng ông là một bể cá lớn, vì trong tiệm phục vụ vài món hải sản nên nguyên liệu đều là tôm cua tươi sống.

Ông cắm đầu thẳng bể, đám tôm cua vốn chẳng thể gây nguy hiểm gì cho một trưởng thành, nhưng đúng lúc đó, một con cua đầy sức sống giơ càng lên, chọc thẳng mắt ông bác của Ngô Việt khiến m.á.u tóe .

Ông đau đớn hét lên một tiếng, nước trong bể cá lập tức ùa , thiếu chút nữa sặc c.h.ế.t. Khó khăn lắm mới giãy giụa ngóc nửa lên, nhưng lúc mắt ông thương thêm nước nên chẳng còn rõ thứ gì.

Thế là ông loạng choạng dẫm một cái ghế đổ trong lúc ẩu đả, cả mất thăng bằng chúi về phía , đúng ngay hướng cửa bếp.

Vừa bước , chân dẫm vũng m.á.u nên tiếp tục trượt , cắm thẳng đầu chảo dầu đang chiên khoai tây.

Trong khoảnh khắc hấp hối, một tiếng nhạo đầy ác ý vang lên bên tai.

Trong cơn hoảng hốt, ông dường như thấy gã côn đồ đầu đang lạnh , như thể đại thù báo.

Ông bây giờ thể nào còn thấy gì nữa, và ông nhận , đây là linh hồn của .

Bà bác và họ của Ngô Việt thấy , sợ hãi may mắn. Bà bác đang định an ủi con trai, liền thấy đột nhiên giật lấy quyển sách trong tay , cẩn thận giấu mới thời gian hỏi han :

"Mẹ, ..."

Lời còn hỏi xong, thấy thất khiếu đổ máu, ngã vật xuống đất.

Đã , những chút linh lực nào, ngay cả phản phệ của một cũng gánh nổi.

Một lúc , xe cảnh sát mới đủng đỉnh tới nơi. Người xung quanh thấy mãi ai đến nên báo cảnh sát, kỳ lạ là cảnh sát cứ một mực khẳng định đó họ hề nhận cuộc gọi báo án nào.

Thế nhưng đều tận mắt thấy ông bác của Ngô Việt lúc gọi mấy cuộc điện thoại báo án.

Anh họ của Ngô Việt đưa ngoài, trông như đả kích lớn, một cảnh sát đang bên cạnh an ủi .

Lúc , một nhóm tới, chính là Ngô Việt và bọn họ ăn xong bữa tối.

Anh họ của Ngô Việt thấy liền bật dậy, nhưng Ngô Việt bắt đầu trao đổi với cảnh sát.

Tiếp theo, những lời thể tin nổi, thấy cái thằng nghèo kiết xác : " , đây là cửa hàng của nhà , chẳng qua còn thành niên, nên mới để gia đình bác cả tạm thời kinh doanh giúp."

"Không ngờ xảy chuyện lớn như , tổn thất của cũng lớn lắm."

Anh họ của Ngô Việt mắt long lên sòng sọc, gầm lên: "Mày phét cái gì đấy?"

Ngô Việt mặt biểu cảm đầu : "Anh họ? Chuyện họ hàng trong nhà đều cả, chẳng lẽ nhà vẫn luôn ở nhà , kinh doanh tiệm của ?"

"À đúng , lấy những thứ thuộc về , chỉ một món nhỉ?"

Nói liếc cặp sách của họ.

Anh họ của Ngô Việt cả kinh, đang định che cặp , thấy Ngô Việt nở một nụ quỷ dị.

Sách da , cũng nên thu về .

Anh họ của Ngô Việt những lời tức đến nổ phổi: "Mày là cái thá gì? Nhà tao từ khi nào phần của mày?"

Nói nở một nụ lạnh: "Hôm nay tao mới mở mang tầm mắt về thói đời nóng lạnh, hóa bố tao mới xảy chuyện là đủ thứ trâu đầu ngựa mặt mò đến kiếm chác đúng ?"

"Nói cho mày , mày tính sai , tưởng ông đây dễ bắt nạt ? Cút ngay cho tao, nếu tao tha cho mày ..."

đúng, mày , thằng côn đồ c.h.ế.t bên trong chính là réo tên mày tìm đến, chắc chắn là mày ở bên ngoài gây chuyện, cảnh sát! Bắt cái thằng tạp chủng ."

Đây là cách họ của Ngô Việt vẫn luôn gọi từ nhỏ. Ngô Việt vốn là con lai, lớn lưng những lời trẻ con , lúc cha còn sống, nhà bác cả còn dựa dẫm họ nên tự nhiên dám càn.

Chờ cha bắt đầu ngoại tình, đủ thứ lời khó liền xuất hiện, mỗi khi bắt gặp, bà bác cũng sẽ lấp l.i.ế.m là trẻ con cãi . Đến lúc cha mất, tự nhiên cần che giấu nữa.

Bất kể ở nhà bên ngoài, họ của Ngô Việt đều gọi như .

Ngô Việt : "Anh họ, đây là chuyện hồi nhỏ chúng giành một hai cây kẹo mút, ai giọng to là đó thắng ."

"Tài sản hàng triệu đấy!" Giá nhà ở thành phố còn quá dọa , nhưng căn nhà và cửa hàng mà cha Ngô Việt để đều diện tích lớn, vị trí .

Tuy những tài sản khác nhà bác cả kinh doanh thua lỗ cho hao hụt gần hết, nhưng giữ mặt tiền cửa hàng để kinh doanh ăn uống vẫn thể đảm bảo một cuộc sống khá giả.

Cả nhà và cửa hàng cộng , ít nhất cũng ba bốn triệu, thật sự là một con nhỏ.

Lúc , một đàn ông mặc vest giày da bước , tự xưng là luật sư đại diện của Ngô Việt, sẽ khởi kiện cha với tội danh chiếm đoạt tài sản của vị thành niên.

Tuy cha c.h.ế.t, nhưng tự nhiên ảnh hưởng đến trình tự pháp luật.

Anh họ của Ngô Việt cả ngây dại, mặt mày đỏ bừng, nếu cảnh sát bên cạnh ngăn , chắc nhảy dựng lên đ.á.n.h Ngô Việt:

"Mày còn đằng chân lân đằng đầu đúng ? Bố tao nuôi mày bao nhiêu năm, đến con ch.ó còn cảm ơn, mày cái đồ lòng lang sói..."

"Anh họ, mời chú ý lời ." Ngô Việt mở miệng, giọng lạnh băng: "Là di sản cha để nuôi sống cả nhà các ."

"Anh họ năm đó cũng bảy tám tuổi, nhà đang ở yên ở lành, đột nhiên một ngày dọn nhà , chiếm phòng của , đuổi phòng chứa đồ, mười năm qua từng nghĩ đến nhân quả trong đó ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-la-het/chuong-605.html.]

"Nếu đó là nhà của , tại đó gia đình chúng ở đó? Chẳng lẽ bác cả còn thói quen giao nhà mới cho khác ở ấm chỗ mấy năm mới dọn ?"

Nói xong, Ngô Việt nở một nụ trào phúng, : "Người ti tiện ích kỷ đương nhiên sẽ nghĩ , lúc là bên lợi, bất kỳ điều gì hợp lý mắt cũng sẽ lựa chọn như thấy."

" thấy họ đây là từ trong lòng cảm thấy đó là tài sản của nhà , còn là một gánh nặng bám lấy gia đình các , nhưng sự thật do quyết định."

Sắc mặt họ lúc xanh lúc đỏ, những hàng xóm xem náo nhiệt rời liền nhịn : "Chứ còn gì nữa? Nhà Ngô Việt ở bảy tám năm , nó sinh ở đây, là nhà ?"

"Cái nết ham ăn biếng của vợ chồng Đại Lượng, lúc đó còn thỉnh thoảng qua cửa vay tiền tống tiền, chẳng lẽ còn thể lấy tiền từ bố Ngô Việt để mua căn hộ và cửa hàng lớn như ?"

"Cho nên thể mất lương tâm, chiếm tài sản của con nít, còn coi gì, bây giờ gặp báo ứng đấy?"

"Chính là khi dễ lúc đó c.h.ế.t đột ngột, nhưng cũng , c.h.ế.t đột ngột thế nào nữa, chẳng lẽ tiền để cho con trai , để cho gia đình em trai ? Không cái lý đó."

"Bố Ngô Việt ghét vợ chồng Đại Lượng ? Ai! Nói thì cũng chẳng , bản lĩnh thì bản lĩnh, nhưng tiền liền ngoài trăng hoa, kết quả chính c.h.ế.t t.ử tế, còn liên lụy đứa nhỏ đáng thương bao nhiêu năm."

"Thôi thôi, đứa nhỏ cũng lớn , sang năm là thành niên, tuy vợ chồng Đại Lượng tiêu xài gần hết, nhưng may mà nhà và cửa hàng vẫn còn, chắc là thể lấy ."

Những lời bàn tán của hàng xóm sắc mặt họ Ngô Việt từ đỏ chuyển sang trắng bệch. Chỉ trong một ngày, chỉ mất cha , mà còn sắp trở thành một kẻ nghèo rớt mồng tơi?

Giống như Ngô Việt ?

Một nỗi khủng hoảng tột độ bao trùm lấy họ của Ngô Việt, dữ tợn quát đám xung quanh: "Tất cả đều đang lừa tao, mấy bà tám c.h.ế.t tiệt cút hết cho tao!"

"Ai! Đứa nhỏ ..."

"Thôi! Cùng một nết với cha nó, chiếm hời đủ, mặc kệ nó ."

ngay khi họ của Ngô Việt cho rằng tình hình tuyệt vọng nhất, sự thật cho , thực vẫn xong.

Có cảnh sát từ bên trong , phận của gã côn đồ, cùng với mấy học sinh c.h.ế.t ở trường, và cả t.h.i t.h.ể trong con hẻm cách đó mấy con phố, ngoài ở nhà xưởng còn phát hiện, việc đám côn đồ là một băng nhóm tự nhiên điều tra .

Hơn nữa, họ của Ngô Việt lúc lục tục tiết lộ ít thông tin, kết hợp với lời khai bên trường học và các học sinh gần đó, việc những ngày thường hành vi bắt nạt Ngô Việt xác thực.

Hơn nữa, lúc đối phương xông tiệm, chính là réo tên Ngô Việt hại , lời cũng ít .

Thấy Ngô Việt đến, cảnh sát liền hỏi han một phen.

Ngô Việt liếc Chúc Ương, thực tế quen với việc tranh cãi với khác trong nhiều năm, bởi vì điều đó vô dụng, cho nên căn bản giỏi ăn .

Những lời vẫn là đường Chúc Ương bảo hình dung những phản ứng thể xảy xung quanh, để chuẩn sẵn, nếu cũng thể trôi chảy như .

Lúc đối mặt với cảnh sát, tuy họ thể tra sách da thì quỷ, nhưng nghi ngờ gì, những đều là vì mà c.h.ế.t.

Ngô Việt từng hối hận về quyết định , nhưng đối mặt với cảnh sát cũng khó tránh khỏi căng thẳng.

Chúc Ương hiệu cho , ý bảo cứ việc của .

sẽ trở thành đại lão tân tinh của Quỷ giới, cần sợ.

Ngô Việt lúc mới : " với họ."

"Mày láo!" Anh họ của Ngô Việt lập tức : "Đã đến nước còn trốn tránh trách nhiệm? Mày trốn ? Thằng khốn chính là đến tìm mày, mày hại c.h.ế.t bố tao, còn lấy tiền?"

Cảnh sát hiệu cho đừng chuyện: "Bạn học , đừng trở ngại chúng ghi chép, gì, đợi bình tĩnh chúng sẽ để ."

Nói về phía Ngô Việt: " căn cứ điều tra, ít đều chứng minh và họ quen , hơn nữa c.h.ế.t lúc đến tiệm cảm xúc kích động, một mực gọi tên , bạn học Ngô Việt thể giải thích về tình huống ?"

Ngô Việt chú cảnh sát, lắc đầu: "Hôm qua mới họ đ.á.n.h hội đồng ở trường, từ lúc về nhà đến bây giờ, trừ thời gian ngủ buổi tối, đều nhân chứng thể chứng thực hề tiếp xúc với họ."

"Sáng nay họ định tìm gây sự, . Sau khi trường học xảy t.a.i n.ạ.n ngoài, họ khống chế đ.á.n.h mấy cái ở cổng trường, lúc đó họ bình thường, điểm nhiều bạn học thể chứng minh."

"Sau đó liền cùng họ đến trường cấp hai XX, đến làng đại học, buổi trưa ăn cơm ở ngoài, buổi chiều dạo phố về nhà ăn tối, cho đến khi nhận điện thoại của các chú, mới xảy chuyện."

Ở đây một chữ nào là dối, cho nên cảnh sát cũng gật đầu, hỏi: "Vậy cho rằng tại gọi tên ?"

Ngô Việt nhún vai, biểu cảm chút thê lương: " , họ cứ chuyện là thích đổ cho , cũng tại ."

" bạn của họ, thậm chí còn quen họ nhiều, khi họ đường cẩn thận vấp ngã cũng sẽ đây đ.á.n.h một trận là vì xui xẻo."

Trong lòng cảnh sát trầm xuống, đứa nhỏ thường xuyên bắt nạt là còn nghi ngờ gì nữa. Tuy việc phá án đòi hỏi sự khách quan, công bằng, nhưng việc nạn nhân nhắc đến tên Ngô Việt khi c.h.ế.t là một manh mối quan trọng, và theo quy trình, họ điều tra cẩn thận theo hướng .

cảnh sát vẫn khó tránh khỏi nảy sinh lòng trắc ẩn, khỏi ảnh hưởng đến phán đoán, đành đầu với Chúc Ương: "Chúng ghi nhận cô chi một tiền lớn ở thành phố trong vòng đầy 24 giờ. Đặc biệt hôm nay, cô dẫn theo Ngô Việt và những khác chi tiêu hào phóng hàng trăm triệu đồng. Xin hỏi, cô và họ quan hệ gì?"

Theo tình hình hiện tại, bất kỳ chứng cứ trực tiếp nào chỉ hướng Ngô Việt và bọn họ, nhưng điều nghi ngờ chính là sự bất thường của bản họ.

Chúc Ương : "Cũng thường thôi, chỉ là thấy hợp gu, mà thì nay vẫn luôn hào phóng với thích."

"Mức chi tiêu lên đến hàng trăm triệu, thể dùng một câu đơn giản là thích để giải thích ?"

"Nếu thì ?" Chúc Ương kỳ quái hai vị cảnh sát: "Là một con thể nào đạt ?"

Nói cô vẫy tay với một bà bác bên cạnh, bà bác vẻ mặt ngơ ngác tới, liền thấy Chúc Ương : "Nghe bác nhiệt tình, lúc Ngô Việt còn ở đây, thường xuyên lấy đồ cho nó ăn."

Ngô Việt thường xuyên đuổi ngoài bữa tối, bà bác thấy xổm ở góc tường đáng thương, liền sẽ cho chút đồ ăn, bất kể là đồ ăn trong nhà là bánh kẹo.

 

 

Loading...