Nữ Hoàng La Hét - Chương 607
Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:40:10
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thôi Viện thật sự khá tò mò về chuyện . Không cô bận lòng chuyện gã họ Trương tỏ si tình với đầu ngủ với phụ nữ khác, mà là cứ nghĩ đến gã là cô thấy ghê tởm. Cô chỉ đơn thuần tò mò, một kẻ háo sắc thể trơ trẽn đến mức nào.
Chúc Ương kinh qua bao nhiêu chuyện trong các thế giới phó bản, chứng kiến đủ loại bản tính đáng ghê tởm lẫn những phẩm chất cao của con , nên tự nhiên hiểu rõ. cô vẫn gọi điện thẳng cho Hoa tỷ, bảo bà giải thích cho Thôi Viện .
Hoa tỷ mười mấy tuổi nghề, đối với đàn ông – đặc biệt là loại thói hư tật rành rành như gã , bà hiểu rõ như lòng bàn tay.
Thấy cô gái trẻ tò mò, bà khỏi thao thao bất tuyệt:
"Trai , là , nhưng cái loại như thằng đó, chị cái vẻ nghèo hèn của nó là mặt hàng gì ."
"Mồm mép dẻo đến cũng vô dụng. Em nghĩ mà xem, nó ngoại hình, tiền, bản lĩnh thì cũng làng nhàng. Đừng tưởng đàn ông thằng nào cũng ngu, đứa nào đứa nấy khôn như ranh."
"Nó đường thẳng thì đời nào tán gái xinh như em, nên mới giở trò bẩn thỉu chứ . Em nghĩ mà xem, một thằng đàn ông thích một mà tìm cách lên để xứng với , chỉ chăm chăm kéo xuống vũng bùn, để em lấm lem, khác chướng mắt hoặc dám đụng , nó đến hớt của hời. Loại đó thể là ?"
"Cho nên loại đàn ông thì đừng đ.á.n.h giá cao giới hạn của nó. Cứ dính đến chuyện chiếm hời thì tuyệt đối là ai đến cũng từ chối."
" là chị đây thể so với mấy em gái trẻ , nhưng bao nhiêu năm trong nghề, tay nghề vẫn áp lắm. Em ánh mắt nó là trong đầu nó ngày thường nghĩ gì , chẳng mấy chuyện đó ? Nó mà nhịn mới là lạ. Chị thật, lúc nó lên cơn, cho nó khúc củi cử động chắc nó cũng chơi."
Thôi Viện mà mặt đỏ bừng, đến đoạn thì nhịn mà phì , nhưng vẫn tò mò: ", nhưng , chị..."
"Có bệnh chứ gì?" Hoa tỷ thẳng thắn. Trong khi Thôi Viện tò mò sợ hỏi sâu sẽ buồn, thì bà chẳng hề để tâm.
"Cho nó cái bao là xong." Hoa tỷ nhạo: "Lửa trong nó bốc lên, đưa cho cái chốt an , loại đàn ông ch.ó má như nó dừng ?"
Nếu thì bà vẫn còn ăn đến giờ?
Nói xong, Hoa tỷ còn với giọng điệu thấm thía: "Cho nên mấy em gái trẻ các em lanh lên, tự cứng rắn , mỗi cái mặt hàng đó mà cũng quấn lấy em tha? Phí cả cái vẻ xinh của em."
"À mà cũng chỉ riêng nó , đàn ông mà, ranh ma lắm, nhiều chuyện trong lòng chúng nó tỏng, chỉ giả ngu thôi. Dù thì phần lớn thời gian chịu thiệt cũng chẳng bọn nó."
"Sau nhớ thủ sẵn bao trong túi nhé, chị đây chính là năm đó lời thằng khốn nên mới nông nỗi . Cái gì mà đeo bao khó chịu, phì! Có chửa chẳng bụng nó mang, cứ chờ đấy, thằng nào với em câu đó, khéo đến mấy trăm nghìn tiền phá t.h.a.i nó cũng chịu chi ."
Nghe Hoa tỷ càng càng lạc đề, Chúc Ương nhận điện thoại, dặn dò vài câu : "Chị biểu hiện tồi, mới một ngày mà hiệu suất cao như , cho chị một khoản, cứ thế mà phát huy."
Vì Hoa tỷ loạn ở trường khiến gã họ Trương mất hết mặt mũi, còn quấn lấy gã, nên gã đ.á.n.h cho một trận.
Hoa tỷ cũng đạo đức nghề nghiệp, đúng hơn là một sự chấp nhất đáng nể với khoản thù lao . Gã đ.á.n.h thì đánh, bà cũng đ.á.n.h trả, nhưng dứt khỏi bà thì cửa .
Dù cũng là phụ nữ, dù Hoa tỷ đanh đá cũng gã họ Trương dễ chịu, nhưng vẫn ăn đòn ít. Chúc Ương chuyển cho bà mười mấy vạn, coi như tiền t.h.u.ố.c men riêng.
Hoa tỷ tự nhiên là ngàn cảm ơn vạn đội ơn, thấy bà chủ tay hào phóng, chừng thành nhiệm vụ xuất sắc còn khoản thưởng vượt xa thù lao thỏa thuận, vì thế càng thêm liều mạng.
Bị ép từng bước như , gã họ Trương trong thời gian ngắn dồn đến sắp phát điên, cho nên nhận tin nhắn của Thôi Viện, chẳng khác nào vớ cọng rơm cứu mạng.
Gã Hoa tỷ dồn đến mức , cũng tự ngẫm xem lúc Thôi Viện gã dây dưa, gã cho mất mặt bàn dân thiên hạ thì khác gì bây giờ .
Còn ánh mắt chằm chằm rời và sự đeo bám dai như kẹo mạch nha tê cả da đầu, gã dễ chịu, khác cũng .
Đối với loại , đừng mong thể đồng cảm tự kiểm điểm, nếu loại thật sự chút phẩm chất đó, thì trở thành một kẻ theo dõi cuồng.
Trong lòng gã bây giờ chỉ oán hận với phụ nữ và Chúc Ương, đương nhiên Thôi Viện cũng trong phạm vi giận cá c.h.é.m thớt, chẳng qua trong mắt gã, Thôi Viện là " một nhà", một nhà mà khuỷu tay chỉ ngoài, mức độ căm ghét tự nhiên giống .
Nhận tin nhắn của Thôi Viện, gã mừng như điên. Nội dung tin nhắn là, gần đây nhà cô gặp biến cố, cần gấp một khoản tiền, nhưng cô chỉ là một sinh viên nghèo, tìm một tiền lớn như .
Gã họ Trương là kẻ ranh ma, tự nhiên vẫn chút nghi ngờ, hỏi: "Con đàn bà ? Nó tiền ? Rỉ cho một chút là đủ, nó giúp cô ?"
Thôi Viện trả lời : "Chị thích giúp đỡ gia đình, cha hút máu, là quỷ hút máu, còn tiền của chị thà ném xuống sông cũng cho đưa về cho cha ."
"Ai! Ngay cả tiền kiếm tối qua cũng cho chuyển. thể mặc kệ ? Đó là cha và em trai mà."
"Nực !" Gã họ Trương đập bàn dậy: "Nó là cái thá gì mà lòng lang sói thế? Người nhà mà cũng bỏ ?"
"Cô là chị cả trong nhà, giúp đỡ một chút là chuyện đương nhiên. Cô cũng bỏ học để kiếm tiền học phí cho bố , bây giờ bố chẳng lúc nào cũng giúp đỡ ? Phụ nữ mà nhà đẻ chống lưng thì ?"
Gã cứ như thể là thấu tình đạt lý lắm, đàn ông bình thường nào vui vẻ chuyện phụ nữ giúp đỡ nhà đẻ? gã thể thấu hiểu.
Sao thấu hiểu ? Là bên hưởng lợi, từ nhỏ ở nhà cô cả, cướp tiền tiêu vặt và đồ chơi của họ, mà cô cả lúc nào cũng bênh gã.
Vì trợ cấp cho nhà họ, dượng cả còn nhiều đòi ly hôn với cô cả. Gã họ Trương vẫn luôn cảm thấy dượng cả đàn ông quá mức bủn xỉn keo kiệt.
Lúc chẳng thể hiện cái lợi của việc em trong nhà chống lưng ? Mỗi nhà cô cả cãi đòi ly hôn, bố gã liền đến cửa chống lưng, nếu bố gã, cô cả ở nhà chồng sẽ bắt nạt thế nào.
Gã lải nhải với Thôi Viện những chuyện đó, Thôi Viện xong mặt đầy vẻ lạnh, đúng là mặt dày mới .
Nếu cả nhà mày là một lũ quỷ hút m.á.u hổ, cô mày căn bản những mâu thuẫn gia đình đó, nhưng cô mày cũng đáng đời.
Sau đó Thôi Viện liền nghĩ , lẽ căn bản thể khách quan nhận bản , trong mắt khác, cũng là loại như cô của gã họ Trương ?
Giúp đỡ vô điều kiện một căn bản dậy nổi, ngược đặt địa vị của quan trọng nhất với ?
Thôi Viện nhớ kỹ mục đích, phụ họa vài câu liền mục tiêu cuối cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-la-het/chuong-607.html.]
Nói là nếu thật sự đồng ý, thì đưa ba mươi vạn tiền lễ hỏi, chuyện cũng coi như danh chính ngôn thuận.
Gã họ Trương chỉ là một sinh viên, tiền chắc chắn thể lấy . Thôi Viện liền bồi thêm một câu: "Chuyện ở trường chắc nhà cũng chứ? Anh cũng tai tiếng tiếp tục lan rộng đúng ?"
"Truyền về quê, mặt mũi nhà các còn để ?"
Gã họ Trương lập tức nhớ tới cuộc điện thoại của , bà lóc t.h.ả.m thiết mắng gã thậm tệ, mắng gã dính dáng đến phụ nữ , điện thoại của trường gọi về tận nhà, chuyện mà đồn ngoài, nhà họ Trương bọn họ coi như mất hết mặt mũi.
Thôi Viện từ đầu đến cuối đều nước đôi, nhưng từ góc độ của gã họ Trương, xong tự nhiên sẽ hiểu theo ý .
Vì thế, gã sợ Thôi Viện đổi ý, lập tức gọi điện cho để rõ chuyện .
Mẹ gã họ Trương thực Thôi Viện, dù cũng cùng quê, chẳng qua giao tình gì.
Vẫn là cái pha năm nhất đại học của gã họ Trương, trực tiếp mang đồ mời mà đến nhà Thôi Viện chúc Tết, còn nhân lúc Thôi Viện ngoài mua đồ Tết, dắt ngoài để "xem mắt con dâu".
Lúc đó Thôi Viện đang mua đồ ăn, gặp hai con , ở trường đối với gã họ Trương tuy thèm nể mặt, nhưng mặt trưởng bối dù cũng khó mà mắng , nên đành nhịn, giả vờ thấy định vòng qua.
Kết quả liền phụ nữ ghét bỏ cô chào hỏi trưởng bối, lễ phép, đó là một tràng chê bai kén chọn.
Mẹ kiếp, đừng con trai bà chỉ là một thằng biến thái, dù là hai đang xem mắt, bà mà mặt đối mặt chê bai , cũng thể hất thẳng mặt bà đấy.
Thôi Viện ghê tởm chịu nổi, lúc đó đang một hàng cá, liền vớ lấy cái xô nước nhỏ hất thẳng hai con kỳ quái, quả nhiên kỳ quái là di truyền.
Đương nhiên từ đó gã họ Trương càng thêm chán ghét Thôi Viện, thẳng nhà cần loại con dâu như .
Bà cũng thật tự tin, con trai cái dạng đó, mà cứ tưởng công chúa tiên nữ cũng xứng đôi.
Tuy ngày thường mắng con trai thích gì thích thích hồ ly tinh, nhưng lúc con trai thật sự một phụ nữ lớn tuổi quấn lấy, so sánh Thôi Viện tự nhiên là ngàn vạn hơn.
Người phụ nữ dù ngang ngược thế nào, Thôi Viện đồng ý gả cho con trai bà, tổng thể quấn lấy nữa chứ? Huống hồ chuyện một khi công khai, những lời đồn đãi tự nhiên sẽ tan biến, mặt mũi nhà họ Trương cũng coi như bảo .
ba mươi vạn dù cũng là con nhỏ, gã họ Trương liền : "Ba mươi vạn? Nhiều thế ? Tình hình nhà con Thôi đó mà, cho nó ba mươi vạn, nó thể mang về bao nhiêu? Với cái loại cha đó của nó, cho mấy cái chăn bông là lắm ."
Gã họ Trương mắt thấy hy vọng gần ngay mắt, thể để hỏng chuyện, lập tức : "Mẹ, ngốc , hai đứa con đều là sinh viên trường điểm, Thôi Viện chăm chỉ, kiếm tiền đương nhiên thành vấn đề."
"Tuy so với tiền lễ hỏi phổ biến ở quê cao hơn một chút, nhưng cũng xem chứ, mấy đứa nghiệp cấp hai, cấp ba, mỗi tháng nhà máy, ở quán ăn kiếm hai ba triệu tiền lương, cũng đều hai mươi vạn lễ hỏi."
"Thôi Viện là sinh viên đại học, sinh con chẳng thông minh hơn con của mấy đứa bao nhiêu ? Không chừng còn sinh cho một đứa cháu thiên tài chứ."
Câu xem như gãi đúng chỗ ngứa của bà , bà vui vẻ : "Hầy! Mẹ cũng yêu cầu cao như , chỉ cần lanh lợi hơn thằng cháu nhà họ Vương cách vách là ."
Nói chuyện vẻ xuôi xuôi: "Được, nhưng , nhất định sinh hai đứa, chuyện sinh một đứa thôi , lúc sinh con là do kế hoạch hóa gia đình cách nào, trong nhà vẫn là hai đứa nhỏ thì hơn."
"Con ."
"Được, gọi điện hỏi nhà họ Thôi xem."
"Mẹ đưa tiền cho con , là tiền giao tận tay cô ."
Mẹ gã họ Trương dù cũng kinh nghiệm xã hội, cảnh giác : "Nó là lừa tiền con đấy chứ? Tuy đều là cùng quê, nhưng cũng chắc nó ở bên ngoài hư hỏng."
"Không , con thấy bộ dạng của cô , chắc là tự tích cóp một ít. Mẹ! Đây chẳng cũng là chuyện ?" Gã họ Trương : "Cho cha cô , đến lúc đó nhiều nhất mang về mấy cái chăn rách, cho cô , chừng thể giữ hơn nửa đấy."
"Cũng , con đừng vội đưa tiền, hỏi cha nó ."
Gã họ Trương tự nhiên vội vàng .
Lại về phía Thôi Viện, Chúc Ương bảo cô đối phó với gã họ Trương, đồng thời cũng bỏ qua cha cô.
Chẳng qua chuyện giống, mà là với cha , cô ở bên ngoài nhận một chị, qua một thời gian sẽ dắt về nhà ăn cơm, chị đó từ nhỏ khổ, bảo cha đến lúc đó coi như con gái ruột mà đối đãi.
Cha Thôi Viện nào để ý mấy chuyện ? Lừa cô mấy câu liền hỏi cô khi nào chuyển tiền về.
Thôi Viện chỉ qua mấy ngày nữa mới lương, phỏng chừng cha cô cũng chắc mẩm cô sẽ giấu tiền riêng, liền dặn cô vài câu lương lập tức chuyển về nhà cúp máy.
Tiếp theo liền nhận điện thoại của gã họ Trương, là bằng lòng đưa ba mươi vạn lễ hỏi để cưới con gái nhà họ.
Ở nơi họ tiền lễ hỏi thường là từ năm vạn đến hai mươi vạn, cha Thôi Viện xong con tự nhiên thấy tiền sáng mắt, vội vàng đồng ý ngay, dù nhà họ Trương họ cũng sớm là một như .
Thậm chí Thôi Viện còn khuyến khích cô moi tiền tiêu vặt của gã họ Trương, mắng con gái lợi dụng ưu thế của bản vân vân.
Xong xuôi chuyện với lớn, nhà họ Trương mới yên tâm. Gã họ Trương vui vẻ hẹn Thôi Viện trưa mai ngoài, Thôi Viện dĩ nhiên cũng đồng ý.
Cúp điện thoại, Thôi Viện mặt thùng rác nôn thốc nôn tháo, nước mắt cũng chảy .
Cô Chúc Ương, cô Khâu, nữ quỷ tiểu thư và một đám nữ sinh, cuối cùng nhịn mà bật : "Em ghê tởm gã họ Trương, là loại giòi bọ gì em sớm rõ. Em ghê tởm cha , em là con gái ruột của họ cơ mà, ba mươi vạn là bán em ?"
Chúc Ương thầm nghĩ, cô còn chỉ bán hai mươi vạn thôi đấy, thì còn đau lòng hơn nữa.