Nữ Hoàng La Hét - Chương 608
Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:40:11
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rốt cuộc, Chúc Ương cũng chẳng thần thánh ba đầu sáu tay, mà lúc nào cũng kè kè theo dõi, đoán hành vi của một gã biến thái.
Thôi Viện lóc t.h.ả.m thiết, đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân, đúng lúc đó, điện thoại vang lên một tiếng "ting" trong trẻo.
Cô tưởng gã họ Trương giở trò gì, nhưng cảm xúc cá nhân thể ảnh hưởng đến công việc, thế là cô sụt sịt cầm điện thoại lên.
Ngay đó, cô thấy tài khoản của báo nhận năm triệu.
"Hả?" Thôi Viện sốc đến suýt ngất.
Cô cứng đờ đầu Chúc Ương, liền chị : "Còn nữa ?"
"Hay là... là em tiếp nhé?" Thôi Viện nhịn hỏi một câu mà chính cô cũng thấy ngớ ngẩn.
"Ting!" Âm thanh diệu kỳ vang lên, tài khoản báo thêm năm triệu.
Không , nữa! Mẹ kiếp, nước mắt bằng kim cương chắc? Dù diễn tả thế nào, dù cảm giác phản bội vẫn khó chịu.
lúc , cảm giác đau thương trong lòng cô vơi quá nửa, đây? Thật đấy, thậm chí bây giờ cô còn .
Xem lòng cũng dễ mua chuộc thật, vết thương lòng cũng khó chữa như vẫn tưởng.
Bị phản bội, đáng sợ nhất là lúc nghèo kiết xác tuyệt vọng mà gào . nếu là ôm một đống tiền mà gào thì...
Mẹ kiếp, một hồi cứ thế ?
Thôi Viện chỉ cảm thấy như điên, lúc lúc , hổ giấu mặt .
nhờ Chúc tiểu thư, bây giờ cô hiểu cách giải quyết hiệu quả những cảm xúc khổ sở, bất lực, bi thương và căm ghét. Tóm là cứ liều mạng kiếm tiền, đúng ?
Cuối cùng, cô quệt nước mắt: " trở thành phú bà."
Chúc Ương gật đầu: "Thế mới chứ. Lúc nào , cứ lôi mấy cọc tiền với hòm châu báu từ trong két sắt mà ngắm, đảm bảo còn hiệu quả hơn bất kỳ liều t.h.u.ố.c liệu pháp tâm lý nào."
Cô Khâu và nữ quỷ tiểu thư ngơ ngác xem hết bộ quá trình, chỉ cảm thấy cách đơn giản, thô bạo, cực kỳ hiệu quả. Bất cứ phụ nữ nào thấy cũng xắn tay áo lên mà phấn đấu.
Sáng hôm , dịch vụ phòng cao cấp mang bữa sáng đến từ sớm. Mười mấy chiếc hộp gỗ tinh xảo, mỗi hộp đều vài tầng, bên trong đủ thứ món ngon.
Nói cho đúng thì nhiệm vụ bảy ngày mới trôi qua ngày thứ hai, nhưng căn biệt thự bây giờ đổi . Trừ tối đầu tiên về quá muộn, lúc ngoài việc ngày hôm qua, Chúc Ương gọi công ty nội thất đến trang hoàng một phen.
Tuy thể đổi bộ kết cấu, nhưng chỉ cần chịu chi, trải nghiệm sống trong căn biệt thự lập tức nâng lên mấy bậc.
Trong lúc thong thả ăn sáng, Chúc Ương liền bảo xin nghỉ bảy ngày, là nhân dịp cô ở đây mấy hôm để đưa chơi cho thỏa thích.
Ngô Việt vốn thích trường học nên chẳng ý kiến gì, Thôi Viện cũng nhanh chóng đồng ý. Cô Khâu tuy kiểu vì ham chơi mà bê trễ công việc, nhưng tình hình bây giờ đặc biệt, thêm cái cớ mới ly hôn, nghĩ một lát cũng đồng ý.
Thế là ăn sáng xong, Chúc Ương dặn họ thu dọn đồ đạc, biển chơi, còn cô thì cùng Thôi Viện ngoài giải quyết chuyện.
Nơi là thành phố trong đất liền, biển chắc chắn máy bay, nên Chúc Ương mới bảo họ xin nghỉ.
Mọi ít nhiều đều phấn khích và mới mẻ. Nữ quỷ tiểu thư lúc sinh thời thích du lịch nên từng biển, còn Ngô Việt và những khác thì .
Nói đến Ngô Việt, còn một nửa dòng m.á.u Thái Lan, nhưng cũng từng đến quê , đến cái quốc gia hải đảo du lịch phát triển đó để ghé thăm một .
Trong lúc đang hưng phấn, Tiểu Minh cầm một chiếc khăn lụa của khoác lên chạy khắp nơi.
Cô Khâu mà chút chua xót. Thời buổi du lịch đảo một chuyến cũng chỉ mấy triệu, hai con cộng đến chục triệu, nhưng vì gã chồng cũ quanh năm cờ bạc, trong nhà tiền dư, nên cũng từng đưa con chơi.
Trước gì chuyện thấy Tiểu Minh vui vẻ chạy khắp nhà như ? Thằng bé ở đây lúc nào cũng im lặng, bởi vì đây chạy nhảy đụng ông bố uống rượu về, một cái tát bay đất.
Hóa tính cách của con trai vốn hoạt bát hơn cô tưởng nhiều.
Cô Khâu khẽ lau khóe mắt, tiếp tục thu dọn đồ đạc.
Đến gần trưa, Thôi Viện tới nhà hàng hẹn. Gã họ Trương chờ sẵn ở đó, thấy cô liền ân cần kéo ghế.
Thôi Viện thấy gã gọi món, ngoài dự đoán đều là mấy món rẻ tiền trong thực đơn khuyến mãi, đoán chừng gã khôn vặt sợ cô đến sẽ gọi món đắt tiền. Trong lòng khinh bỉ nhưng cô cũng vòng vo:
"Tiền ?"
Gã họ Trương : "Viện Viện, gặp mặt chuyện tiền nong? Anh em cô gái thực dụng mà."
"Thôi , chính là loại đó đấy, coi như là lời khen, cảm ơn." Thấy gã họ Trương còn định lải nhải, Thôi Viện mất kiên nhẫn ném túi lên bàn:
"Nói thẳng nhé, bây giờ thời gian đôi co với . Nếu chịu thì sớm, còn tìm mối khác. Với điều kiện của , ba mươi vạn tiền lễ hỏi thì cưới xếp hàng dài, chọn chẳng qua là vì tiện thôi."
"Viện Viện, em thể như ? Tình cảm mấy năm nay của chúng ..."
Thôi Viện suýt nữa thì nôn , vội xua tay: "Đừng chuyện tình cảm với , tình cảm tốn tiền lắm. Chẳng lẽ đến lúc còn định cò kè mặc cả ? Biết thế lãng phí thời gian."
Nói cô định xách túi bỏ .
Gã họ Trương dĩ nhiên yên : "Ấy , chúng đều đến , chẳng đủ thể hiện thành ý của ? Em đừng vội."
Thôi Viện cũng xuống, cứ thế , đối diện với cái mặt đầy mụn và vẻ nhầy nhụa của mà chỉ thấy buồn nôn.
Cô lạnh: "Cũng thôi, bây giờ ai cũng đang vội cả. Chúng vội chuyển học phí về cho em trai , lúc một đến đây cũng dễ dàng gì, đúng ?"
Gã họ Trương nghĩ đến việc khó khăn lắm mới cắt đuôi Hoa tỷ, bèn rùng một cái, đành c.ắ.n răng chuyển tiền cho Thôi Viện:
"Được , chuyển cho em đây. Lần thể bảo con mụ đừng quấn lấy nữa chứ? Chiều nay hai chúng cùng về trường, em giúp giải thích rõ ràng một chút."
Ai ngờ Thôi Viện điện thoại, xác nhận tiền về tài khoản xong, liền nở một nụ quỷ dị với .
Gã họ Trương linh tính điềm chẳng lành, liền thấy một giọng dính nhớp tê cả da đầu: "Ai da, yêu, hóa thành ý như , chịu bỏ ba mươi vạn tiền lễ hỏi để cưới em."
Theo ánh mắt hoảng sợ của , Hoa tỷ và Chúc Ương từ một vách ngăn bước .
Gã họ Trương Thôi Viện, run rẩy giơ tay: "Mày, mày lừa tao? Mày lừa tiền của tao?"
Thôi Viện lạnh: "Này! Nói cho rõ nhé, bao giờ nhận lễ hỏi là ."
Nói cô Hoa tỷ: " và chị Hoa đây gặp , cha nhận chị con gái nuôi, mấy ngày nghỉ lễ tới sẽ dắt chị về."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-la-het/chuong-608.html.]
"Đã là chị em, học phí của em trai đủ, chị tự nhiên góp một phần sức, thế là mới bàn với chuyện tự kết hôn để lấy tiền lễ hỏi."
"Sở dĩ liên lạc với là để hỏi ý kiến cả hai, dù chị cũng sẽ sống cùng mà."
"Mày hươu vượn, mày rõ ràng ..."
" , giải quyết nhanh gọn chuyện , hai kết hôn, chẳng quá rõ ràng ?"
Gã họ Trương nhớ , Thôi Viện đúng là từ đầu đến cuối đều năng mập mờ, từng nhắc đến một câu tiền lễ hỏi là cho chính cô.
loại như quen thói đổ trách nhiệm cho khác, chính cóc ké mà đòi ăn thịt thiên nga, cũng chỉ đổ thừa Thôi Viện câu dẫn , cũng cái mặt mất cả ăn uống của , lấy ảo giác Thôi Viện đang thả thính .
Người thậm chí còn chẳng thèm liếc lấy một cái.
Bởi đừng thật sự là do Chúc Ương và bọn họ gài bẫy, cho dù là do chính mắt, gã cũng sẽ khăng khăng cho rằng bọn họ lòng hiểm độc.
Gã họ Trương lập tức dậy, với cái mặt dày của cũng sợ to chuyện, đập bàn chỉ Thôi Viện : "Tao cần , tiền mày nhận, mày gả cho tao."
"Ồ, giữa thanh thiên bạch nhật, còn định buôn ?" Thôi Viện châm chọc . Tối qua nhận một khoản tiền kếch xù, tuy là định tiêu, vẫn trả cho Chúc tiểu thư, nhưng lúc lưng cô thẳng tắp.
Cái cảm giác chỗ dựa, can đảm, cần nhẫn nhịn bất cứ điều gì thật quá tuyệt.
Thôi Viện nhịn lật màn hình điện thoại khoe: "Không , nhưng giá cũng quá keo kiệt."
Gã họ Trương đối diện với ba mươi vạn của mà đau như cắt thịt, ngước mắt lên liền thấy dư trong điện thoại của Thôi Viện, đó là bao nhiêu ?
Ba mươi vạn chuyển đến lẻ cũng bằng, đời gì thấy nhiều tiền như ? Đặc biệt gã còn là loại hễ thấy gái trẻ xinh phố ăn mặc hàng hiệu, siêu xe là lẩm bẩm bao nuôi.
Lúc thấy một con lớn như , đỏ mắt ghen tị, khó chịu trong lòng, chỉ Thôi Viện : "Mày, mày b.a.o n.u.ô.i ?"
"Nếu thì mày lấy nhiều tiền như ?"
Thôi Viện đầu dựa Chúc Ương: " ! chính là bao nuôi."
"Chị Chúc nhà , chỉ cần đàn em cho chị , ăn mặc cho xinh đừng mất mặt, tiền bao nhiêu bấy nhiêu. mà một cái là chị ném cả chục triệu dỗ."
"Còn thì , bỏ ba mươi vạn, mua một sinh viên xinh về ô sin miễn phí cho cả nhà ? Đừng tưởng gọi điện đến nhà những gì."
"Cứ như đây là gia súc nhà , chậc chậc chậc! Sao mà mặt dày thế nhỉ."
"Thế giống ?" Gã họ Trương : "Nó là loại đắn gì! Anh là thật lòng sống cùng em."
"Ai da, cái thành tâm của đúng là đáng giá thật, thành tâm sống cùng là thể bù đắp chênh lệch cả chục triệu mà còn cảm thấy hời ? Anh nạm mấy viên kim cương mà quý giá thế."
"Viện Viện, em đổi , em chuyện thực dụng như ."
"Mẹ nó, mày câm mồm đấy." Lời Thôi Viện , mà là một thực khách bên cạnh nổi nữa.
Bọn họ ầm ĩ như , lẽ phục vụ nên đến đuổi , nhưng Chúc Ương giơ tay liền gọi mấy chai rượu đắt nhất, đối phương cũng chỉ thể mặc kệ.
Nghe lâu như , đầu đuôi câu chuyện, mắt đều .
Trong đó một cô gái liền : "Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga ? Vừa đến tao còn tưởng mày giàu lắm, mỹ nữ cỡ mà cũng chịu ăn cơm với mày thèm nôn, hóa là tự cho bỏ ba mươi vạn mua một cô vợ sinh viên xinh ."
"Đồ loser chiếm hời cũng tuân thủ quy tắc cơ bản chứ, tiền tài, nhan sắc, chân ái, mày chẳng cái nào, còn trách thực dụng. Người chọn mày thì là thực dụng ? Mày là cái thá gì?"
"Liên quan đéo gì đến mày, đồ bà tám!" Gã họ Trương phẫn nộ quát.
Cô gái vốn ăn cùng mấy bạn, đứa nào cũng là cao thủ cãi , tự nhiên chịu thua:
"Sáng nay ăn phân đ.á.n.h răng ? Sao mà thối thế."
"Cũng , là do cái mặt chảy mủ."
"Chẳng lẽ là mùi hôi chân thấm thẳng lên đỉnh đầu?"
"Cái loại béo , ba mươi vạn còn đủ mua t.h.u.ố.c xịt khử mùi cả đời, con trai nhà đến mức nào thì chi bao nhiêu tiền, nó chẳng lẽ ?"
Gã họ Trương một đám nữ sinh vây công, một cãi nổi, tức đến đỏ mặt tía tai.
Thôi Viện tán đồng, liền cô gái : "Mà thật, chị gái xinh như , đừng đưa tiền bao nuôi, cho cũng vui."
" cũng thế."
" cũng thế!"
"Bạn trai tao mà dám mắng đắn như , một cước đạp c.h.ế.t nó luôn. Cái thằng hoắc tưởng là ai của ? là là ai."
Chúc Ương đầu với bàn các cô gái: "Cảm ơn, vinh hạnh của ."
Lại với quản lý: "Hóa đơn bàn các cô tính cho , rượu gọi mang qua hai chai. Vừa bên ngoài thấy các ghi hôm nay hải sản tươi sống mới về ? Mang cho mấy vị mỹ nữ vài món đặc sắc ."
"Oa, ngầu quá!"
"Dáng vẻ thanh toán chất thật."
Bị mấy cho lệch chủ đề, khí ở đây cũng còn căng thẳng như , đương nhiên chỉ giới hạn phía Chúc Ương, còn cơn tức giận của gã họ Trương thì bao giờ giảm.
Mấy ngày nay xem gã xui xẻo, tuy cũng thống khoái, nhưng loại lâu cũng thấy ghê tởm.
Đặc biệt còn nguyên nhân từ cha , Thôi Viện chỉ cảm thấy vô vị.
Liền : "Yên tâm, tiền tự nhiên lấy một xu, chẳng lấy chồng, đương nhiên cái mặt đó mà chiếm hời."
Thế là cô giơ tay chuyển hai mươi lăm vạn cho Hoa tỷ, chuyển năm vạn cho cha . Ba mươi vạn mới tay cô đến mười phút, sắp xếp sạch sẽ.
Hoa tỷ thì sáng sớm rõ, tiền lấy từ tay gã , chỉ cần bà bản lĩnh giữ , thì đó là của bà .
Bà gì mà giữ ? Dù kề d.a.o cổ, bà cũng sẽ liều mạng chứ đời nào nhả tiền . Vì thế, Hoa tỷ lập tức mặt mày hớn hở, lên ôm chặt gã họ Trương, nũng nịu : "Chồng ơi, em sẽ thật lòng sống cùng ."