Nữ Hoàng La Hét - Chương 609

Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:40:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Thằng ch.ó nào là chồng bà? Trả tiền đây, nhanh lên!"

Gã họ Trương còn tưởng Hoa tỷ dễ bắt nạt hơn hội Chúc Ương, ai ngờ bà lập tức sa sầm mặt mày, tỏ thái độ đứa nào dám đòi tiền thì bà đây liều mạng với đứa đó. Lúc , gã họ Trương mới sực nhớ là một con nghiện.

Loại lên cơn nghiện thì đến cướp giật ngoài đường cũng dám , tranh tiền với bà , khi còn đ.â.m cho hai nhát chứ chẳng chơi. Nghĩ đến đây, gã lập tức co vòi.

đầu , giận dữ mắng Thôi Viện: "Mày cố ý!"

Lúc gã mới nhận , nếu tiền còn trong tay Thôi Viện thì may còn cơ hội lấy , chứ tay Hoa tỷ thì coi như mất trắng.

Nhận thức gã tối sầm mặt mũi, ba mươi vạn chứ ít gì! Gã lập tức run rẩy bấm điện thoại gọi về nhà.

cha Thôi Viện còn nhanh tay hơn, chắc là nhận thông báo chuyển khoản.

Thôi Viện bắt máy, đầu dây bên oang oang giọng cô: "Không ba mươi vạn ? Sao mày gửi về năm vạn?"

"Con ranh con , mày cũng tham lam gớm nhỉ, định nuốt trọn một khoản lớn như ?"

Không đợi Thôi Viện mở miệng, bà xả một tràng như s.ú.n.g liên thanh: "Tao cho mày , nuôi mày lớn từng , chẳng lẽ năm vạn là xong chuyện ? Tao với bố mày đều nổi nữa, mày mà lấy chồng thì mấy đứa em mày ?"

"Chúng nó cần đại học ? Không cần xây nhà cưới vợ ?"

Thôi Viện thấy lòng đau như cắt. Quả nhiên, dù cố gắng tự lừa dối thế nào, thì lúc sự thật phơi bày vẫn là một cảnh m.á.u me đầm đìa.

Cô liếc Chúc Ương, nén cơn cãi vã ầm ĩ. Có ích gì ? Để lũ quỷ hút m.á.u tham lam và con giòi bọ bẩn thỉu c.ắ.n xé mới là nhất.

Thế là cô giả vờ giọng nhẹ nhàng: "Mẹ, gì thế? Tiền lễ hỏi là của chị con mà."

"Gã họ Trương ăn với , thể chịu trách nhiệm? Hôm qua con chẳng với ? Chị Hoa cha , con cha nhận chị con gái nuôi, coi như là gả từ nhà . Người cũng điều lắm, nhận lễ hỏi hai lời, chuyển ngay cho cha năm vạn gọi là hiếu kính cha nuôi nuôi."

"Sao nào? Mẹ chê ít ?"

Về chuyện , dù cha Thôi Viện vô sỉ đến , cũng thể mở miệng bắt một quen đưa hết tiền cho , chẳng là ép liều mạng với ?

xong, cha Thôi Viện từ kinh ngạc chuyển sang mừng rỡ. Họ chẳng quan tâm đầu đuôi câu chuyện.

Chỉ năm vạn là tiền từ trời rơi xuống, tuy ba mươi vạn, nhưng con gái cũng gả .

Thôi Viện tự cũng kiếm tiền, cứ từ từ câu kéo thêm hai năm nữa, nghiệp đại học chừng còn trả lễ hỏi cao hơn, thế cũng là chuyện .

Tóm , mấy vạn bạc dỗ dành, chuyện đều dễ .

Gã họ Trương Thôi Viện thì tức đến lộn ruột, gọi điện về liền gào mặt . Kể lể xong xuôi, gã cũng tức đến suýt ngất.

đòi con trai đưa điện thoại cho Thôi Viện, nhưng Thôi Viện nào thèm dây dưa với một mụ đàn bà đanh đá?

Cô chỉ với gã họ Trương: "Ngại quá, chúng sắp du lịch nước ngoài, gần đây tiện liên lạc."

"Với , chuyện cũng liên quan đến , hai nếu đổi gì về hôn ước thì nên tự thương lượng với ."

Hoa tỷ và cha cô mà chịu nhả tiền mới là chuyện lạ.

Hai ung dung rời , gã họ Trương đuổi theo cũng thoát khỏi Hoa tỷ. Cả nhà gã tức đến tối tăm mặt mũi, ở quê nhà, cha gã họ Trương cũng lập tức tìm đến nhà họ Thôi.

nhà họ Thôi cũng cùng một giuộc, nếu lấy tiền thì đương sự đồng ý. Chỉ cần cô con gái nuôi của họ nhận cuộc hôn nhân , trả tiền, thì họ cũng níu kéo.

Nếu thì đừng trách nhà họ Thôi nể nang, tưởng họ là quả hồng mềm dễ bắt nạt chắc?

Cha Thôi Viện nổi tiếng khắp vùng là loại ham ăn biếng , đanh đá vô . Mẹ gã họ Trương lợi hại, họ còn lợi hại hơn. Không chỉ gã họ Trương Hoa tỷ quấn đến mức nhảy lầu, mà ở quê cũng gà bay ch.ó sủa.

Chẳng mấy chốc, chuyện gã sắp cưới một con nghiện gần bốn mươi tuổi, nhà gã còn chi ba mươi vạn tiền lễ hỏi đòi trở thành trò cho cả thị trấn.

Tin đồn sĩ diện của gã họ Trương tức đến ngất ngất hai .

Đương nhiên, đây đều là chuyện về , mớ gà bay ch.ó sủa đó cũng ảnh hưởng đến tâm trạng nghỉ dưỡng của nhóm Chúc Ương.

Chúc Ương khả năng xâm nhập hệ thống mạng, việc thao túng dữ liệu tự nhiên dễ như trở bàn tay. Cả nhóm tuy qua cánh cổng gian để đến bờ biển, nhưng hệ thống, thứ đều bình thường.

Ngô Việt thì , trải nghiệm cánh cổng gian một , dù chỉ là cách ngắn từ biệt thự đến nhà tên cầm đầu côn đồ.

Những khác thì là đầu tiên, cái cảm giác trời đất đổi trong nháy mắt thật quá đỗi thần kỳ.

Họ kéo vali hành lý bãi cát trắng mịn như bột mì, biển rộng xanh ngắt, hít thở gió biển trong lành, tận hưởng phong cảnh hữu tình của hòn đảo, những con sóng bạc đầu vỗ nhẹ chân.

Đầu tiên, Tiểu Minh lập tức cởi dép, chạy chân trần cát. Nơi đây là một hòn đảo du lịch còn khá hoang sơ.

Trong tầm mắt cảnh du khách chen chúc, vô cùng thanh tịnh và sạch sẽ. Đương nhiên, khách sạn đảo xa hoa, tiện nghi giải trí đầy đủ, giá cả cũng hề rẻ.

Họ khách sạn cất hành lý , phòng của mỗi đều là phòng view biển vô địch với cửa sổ kính sát đất, chỉ cần ngắm cảnh thôi cũng đủ hết một ngày.

Cất hành lý xong, ăn bữa trưa đậm chất Đông Nam Á do khách sạn chuẩn kỹ lưỡng, mấy từng thấy biển liền đồ bơi chạy vui đùa.

Ngay cả cô Khâu cũng cùng con trai xây lâu đài cát, vui vẻ vô cùng. Cả nhóm so với cái vẻ âm u, tuyệt vọng lúc mới gặp hai ngày , khí sắc quả thực đổi một trời một vực.

Đây mới là điều Chúc Ương thấy. Cô ghế xếp ở bờ biển, thong thả uống nước trái cây, sai em trai bôi kem chống nắng cho .

Bùi Cương lúc cũng ngoài. Trước đó ở trong thành phố, thích ngoài cho lắm, nhưng lúc thấy cảnh biển xinh , gã cương thi ngàn năm trạch nam cũng chịu phơi nắng.

Mọi quen với việc Chúc Ương thỉnh thoảng biến một , thậm chí còn lén lút cá cược xem Bùi Cương là giống loài gì.

Cuối cùng, mấy kẻ ranh ma sai Tiểu Minh hỏi: "Chú ơi, chú là quỷ ạ?"

Bùi Cương khẽ đẩy gọng kính râm, để lộ đôi mắt đỏ ngầu: "Cháu xem?"

Tiểu Minh đầu , với mấy đang hóng hớt: "Là đau mắt đỏ ạ!"

Này! Nhóc con, tin chú tẩn cho một trận ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-la-het/chuong-609.html.]

Chúc Ương xong thì phá lên ha hả, còn Bùi Cương thì chỉ trời đất, tuyệt nhiên dám thẳng cô.

Lúc , mấy vị khách khác ngang qua, thấy vẻ hình nóng bỏng của Chúc Ương liền huýt sáo một tiếng.

Chúc Ương còn kịp nhíu mày, Bùi Cương yên. Hắn giũ giũ chiếc áo choàng lụa băng của , mặt đưa cho Chúc Ương: "Khoác , con gái mặc thế thể thống gì, chiếm hời bây giờ."

Chúc Ương gạt tay : "Biến chỗ khác chơi, đang phơi nắng đây."

Nói cô khoe bộ bikini với những đường dây mảnh mai: " còn định phơi nắng để vệt bikini, hình trông gợi cảm ?"

Lão cương thi ngàn năm tuổi chịu nổi màn trêu chọc ? Dù Chúc Ương căn bản coi khác giới.

Nếu m.á.u của Bùi Cương sớm khô cạn, lúc chắc chảy m.á.u mũi .

Buổi tối, họ xin khách sạn nguyên liệu nấu ăn và một ít gia vị Trung Hoa, tự tổ chức tiệc nướng hải sản BBQ trong khu vườn của biệt thự.

Vừa thưởng thức gió biển, ngắm bầu trời vô địch, cách xa những chuyện phiền lòng hàng vạn dặm, thật sự như thể lo âu đều ném phía .

Cô Khâu tay nghề , thích bận rộn, hầm canh nấu nướng, sắp xếp đồ nướng, hầu hạ từng ăn đến no căng bụng.

Nữ quỷ tiểu thư gặm một con tôm hùm mà khen ngớt lời. Nàng Chúc Ương dùng bảo bối đắp nặn thực thể, đừng là chạm , ngay cả đồ ăn cũng thể nếm hương vị.

"Vui thật, vui hơn nhiều so với chuyến du lịch đảo lúc còn sống. Hồi đó chúng hướng dẫn viên lừa, thời tiết cũng , trải nghiệm tệ cực kỳ."

Chúc Ương : "Muốn chơi lúc nào cũng , phúc lợi của nhà ma , chỉ cần cô nỗ lực tu luyện, bản lĩnh, tiền chỉ là chuyện nhỏ."

Nữ quỷ tiểu thư vội vàng gật đầu: "Vậy khi nào ạ?"

Đến lúc , Chúc Ương cũng cho họ kinh doanh một công viên giải trí, chỉ điều nhân viên trung tâm phần lớn đều là quỷ.

Tiểu Minh tò mò hỏi: "Công viên giải trí ạ? Lớn đến mức nào ạ?"

" cũng rõ lắm." Chúc Ương nghĩ một lát: "Dù lúc về, giá trị thị trường của công ty vượt qua cả Disney."

"Vãi!" Mấy theo bản năng quỳ lạy.

Nhìn nữ quỷ tiểu thư, thế mà tỏ vẻ hâm mộ. Ai c.h.ế.t là hết? Người tiền đồ sáng lạn như , chỉ ngưỡng mộ mà thôi.

Thôi Viện dứt khoát : "Chị, chị xem em sắp nghiệp , thể đến chỗ chị phỏng vấn ? Yên tâm em hiểu quy củ, chắc chắn sẽ công tư phân minh, khi phấn đấu đến một vị trí nhất định, tuyệt đối nhận quen của chị."

Chúc Ương : "Chuyện , nếu năm ngày nữa cô vẫn còn nghĩ như , mà hiện thực cho phép thì thôi."

Đến mười hai giờ đêm, mấy dịch chuyển về biệt thự.

Sau khi trở về, họ dường như nhớ dịch chuyển đột ngột, chỉ nghĩ là Chúc Ương đưa họ về vì ngày mai chơi chỗ khác.

Hiển nhiên, đây chắc chắn chơi cố gắng dẫn họ rời khỏi nhà ma để trốn tránh bi kịch, nhưng đến giờ là về.

khi đến bảy ngày, trong biệt thự sẽ nhận sự bất thường trong việc đây, cho nên chuyện đều sẽ hợp lý hóa.

Đương nhiên vì Chúc Ương khả năng dịch chuyển, nên hợp lý hóa cũng cần điều chỉnh quá nhiều ký ức.

Nếu là khả năng đưa họ về trong nháy mắt, e là ký ức về chuyến nghỉ dưỡng buổi chiều cũng sẽ xóa sạch.

Bởi vì nếu còn nhớ ở nước ngoài, thì thể nào tin việc trở về trong nháy mắt là bình thường.

Chúc Ương chiếc sô pha mới mua trong đại sảnh, lượt về phòng, cong môi .

Mấy ngày tiếp theo, họ lượt đến ít danh lam thắng cảnh thế giới, chiêm ngưỡng sự phồn hoa của các siêu đô thị, trải nghiệm văn minh và phong tục của các dân tộc khác , nếm thử ẩm thực các nước, thậm chí còn đến một bộ lạc nguyên thủy bất kỳ đồ dùng hiện đại nào.

Chúc Ương cố gắng thỏa mãn tâm nguyện của họ, tuy rằng dù buổi tối cũng về biệt thự ngủ, nhưng cũng ảnh hưởng đến chất lượng chuyến .

Đến ngày thứ bảy, mấy thậm chí cảm thấy những chuyện ch.ó má dây dưa họ bấy lâu nay cứ như xảy từ kiếp .

Bởi vì ban ngày ở nước ngoài, buổi tối tắt máy ngủ, ai thể tìm họ, trong thoáng chốc ngay cả mặt mũi những kẻ đó cũng nhớ nổi.

Điều họ nhận , những áp lực mà họ từng cho là như giòi trong xương, thực căn bản ngoan cố như họ vẫn tưởng.

hôm nay Chúc tiểu thư dẫn họ ngoài, mấy cũng trở cuộc sống bình thường.

Cô Khâu tinh thần phấn chấn trường học, đồng nghiệp xung quanh cô đều khen cô trông trẻ ít nhất mười tuổi.

Ngay cả mấy vẫn luôn lải nhải phụ nữ ly hôn sẽ kết cục , khí sắc khác của cô, những lời đó cũng nổi.

Cô Khâu lấy đặc sản mua cho , đụng thầy Chu tới.

Gia đình ba họ cũng mới trở về, một chuyến du lịch xa hoa thật sự tuyệt, họ cũng mang ít đồ về cho , qua đây chia một ít.

Thấy cô Khâu cũng đang chia đặc sản, thầy : "À! Sáng nay Tiểu Minh các cô cũng chơi mấy hôm, sớm nên dắt con ngoài chơi ."

Anh chuyện cô Khâu ly hôn, nhưng chỉ lẳng lặng nhắc đến. Trong mắt , chồng của đối phương thật sự là đàn ông.

Cô Khâu vì tránh nghi ngờ nên dám chuyện nhiều với thầy Chu, bây giờ nghĩ , chỉ vì tâm địa khác bẩn thỉu mà ngay cả quan hệ đồng nghiệp quang minh chính đại cũng dám, thật quá ngu ngốc.

Vì thế cô hào phóng : "Chứ còn gì nữa, con lớn từng mà còn chơi , suốt ngày bận bận rộn rộn cũng chẳng để gì."

"Khụ khụ!" Vị lãnh đạo nam chút ưa cái bộ dạng ly hôn vui như trẩy hội của cô, còn cùng đối tượng tai tiếng của chuyện vui vẻ.

Cô Khâu ánh mắt lạnh lùng, đầu : "Ồ, chủ nhiệm ngài đau họng ? Tới tới, sớm ngài bệnh , cố ý mang về cho ngài hai hộp kẹo ngậm ho, vượt biển mang về đấy, hiếm lắm."

Bởi vì Chúc Ương cho nhiều tiền tiêu vặt, mấy tiêu còn cô ấn đầu bắt tiêu, cô Khâu mua cho các đồng nghiệp ít quà , duy chỉ ba , chỉ hai cọng cỏ cho lệ. Sự khác biệt đãi ngộ quá rõ ràng, thèm nể mặt chút nào, ba sắc mặt khó coi.

Cô Khâu chẳng thèm để ý đến họ, cầm một cái túi đưa cho thầy Chu: "Trước cứ dây dưa dứt, gây cho thầy ít phiền phức. Đây là mua cho chị dâu và cháu bé, thầy Chu mang về ."

 

 

Loading...