Nữ Hoàng La Hét - Chương 616

Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:40:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ thông , Chúc Ương bỗng gào ầm ĩ. Phản ứng y hệt một đứa trẻ con bất ngờ dọa hết hồn, khi hồn thì kiềm chế nổi, trông hề chút giả trân nào.

Gã áo đen thấy liền lắc lắc cổ áo Chúc Ương: "Ồn ào cái gì mà ồn ào? Khóc nữa tao xiên mày bây giờ!"

Vừa , gã sợ thanh niên áo trắng nhân cơ hội tấn công, bèn chĩa d.a.o về phía : "Hắc hắc! Hay cho một Huyền Vân Tông vẻ đạo mạo, thế mà chẳng thèm đếm xỉa đến sống c.h.ế.t của một con nhóc."

"Hôm nay tao mà qua , con nhóc xinh đệm lưng cũng mãn nguyện ." Gã : "Con nhóc, trách thì đừng trách tao, chỉ thể trách—"

Ý đồ của gã là kéo dài thời gian để dụ dân làng xung quanh tới. Dù đối phương coi mạng phàm nhân gì, nhưng vì danh tiếng tông môn, cũng thể mặt bao .

Đến lúc đó, gã mới cơ hội tẩu thoát.

Gã áo đen từ đầu đến cuối hề đề phòng Chúc Ương. Cũng , một tu sĩ thể nghĩ một con nhóc nhà quê vài tuổi chút uy h.i.ế.p nào chứ?

gã còn hết câu, cánh tay đang vung loạn xạ trong lúc gào của cô bé vô tình vung trúng mắt . Một vốc tro nóng hổi từ đống lửa nướng cá bay thẳng mắt gã áo đen.

"A—" Vừa đau tức, gã đàn ông phản ứng cũng chậm. Hắn ném Chúc Ương xuống đất mà ngược còn giữ chặt hơn.

Bởi vì một khi buông con nhóc , lá bùa hộ mệnh cuối cùng cũng mất.

Chúc Ương còn nhanh hơn. Mũi chân cô đạp bụng đối phương, lợi dụng hình nhỏ nhắn và dẻo dai, cô dùng chính cánh tay của gã đòn bẩy, lộn một vòng lưng nhanh như chớp bám chặt lấy cổ .

Thanh niên áo trắng bỏ lỡ thời cơ, lập tức rút kiếm tấn công. Gã áo đen tiếng kiếm rít, nào còn sức mà để ý đến Chúc Ương.

Chỉ là lúc ném Chúc Ương , Chúc Ương cho.

Cô túm lấy tóc gã. May mà tóc gã đủ dài, Chúc Ương liền dùng nó như một sợi dây thừng, giật mạnh xuống. Lợi dụng nguyên lý đòn bẩy, dù cơ thể cô nặng đến hai mươi lăm ký, cũng đủ sức kéo cổ gã ngửa , khiến cả mất thăng bằng.

Trong một trận chiến, điều đủ để chí mạng, huống hồ mắt còn đang tro bay , dù đối phương là kẻ thực lực yếu hơn cũng thể nhân cơ hội mà c.ắ.t c.ổ .

Và thanh niên áo trắng phụ lòng cô.

Khi t.h.i t.h.ể của gã áo đen với cổ họng phun m.á.u ngã xuống đất, thanh niên áo trắng cũng chịu nổi nữa mà khuỵu xuống.

Hắn ngẩng đầu cô bé, đối phương quả thật thông minh vô cùng, chỉ là lúc còn sức để khen ngợi.

Bốn lượt la liệt giữa đường, Chúc Ương lúc mới dậy.

Động tác của gã áo đen thô bạo, da dẻ trẻ con non nớt, cổ cô hằn lên một vệt đỏ.

Đám nhóc con chạy trốn lẽ gọi , Chúc Ương liền tranh thủ vơ vét sạch sẽ những thứ thể dùng mấy gã .

Triển Dao, với tư cách là một xuyên , tuy lúc đầu chí khí ngút trời, nhưng suy nghĩ viển vông qua con chữ thể so với sự tàn khốc ngoài đời thực.

Một cô gái bình thường đột nhiên đối mặt với ba cái xác, hai cái còn nguyên vẹn đành, cái xác cuối cùng với cái lỗ thủng to bằng miệng chén cổ họng vẫn còn đang rỉ m.á.u ngay mặt cô.

Điều Triển Dao theo bản năng hét lên một tiếng chói tai: "A————".

Chúc Ương nhún vai, thấy ! Thời buổi chẳng gì là dễ dàng cả.

Cô hành động cực nhanh, loáng một cái vơ vét sạch sẽ những thứ thể lấy từ ba cái xác, ngay cả thanh niên áo trắng cũng tha.

Triển Dao vốn đang chìm trong sợ hãi, thấy thì ngây cả : "Chị, chị ?"

Chúc Ương đáp: "Còn hỏi ? cứu một mạng, trả công chứ."

rõ ràng là chị đang cướp trắng trợn mà, Triển Dao thầm nghĩ, nhận gì đó đúng.

Đây mà là hình tượng nữ chính á? Còn gã , tuy do thanh niên áo trắng g.i.ế.c, nhưng góp công lớn nhất rõ ràng là Ương tỷ mà?

Chị ... cũng là xuyên ? Vậy chị xuyên ai ? Có phận tiếp theo sẽ ? Kế hoạch của còn thành công ? Chẳng lẽ vẫn theo con đường cũ Ma môn?

Không , đừng tự dọa , dù chị xuyên , chẳng lẽ nhận mệnh ? Cùng lắm thì con đường sẽ gập ghềnh hơn một chút.

Hơn nữa bộ dạng của chị , chắc là cốt truyện. Nếu , thể đối xử như với nắm giữ chìa khóa tiên môn của chứ.

Thanh niên áo trắng tuy tu vi vô dụng, nhưng là cháu cưng của một trưởng lão Huyền Vân Tông, địa vị trong tông môn hề tầm thường. Nếu thì khi ngôi làng tàn sát, đám tông môn chính phái cũng sẽ vì một tín vật mà mang cô về.

Phải cô nhi như nhiều vô kể, thật sự tưởng tông môn tu chân là trại trẻ mồ côi chắc? Nếu tu vi cao thâm, hoặc pháp khí chuyên dụng, thì mấy t.ử ngoại môn thể liếc mắt một cái mà tư chất của một đứa trẻ?

Thấy Chúc Ương lôi túi Càn Khôn của thanh niên áo trắng lục lọi, Triển Dao liền nửa thử nửa tranh thủ : "Anh ... còn c.h.ế.t, vết thương bây giờ?"

"Mặc xác . Lột sạch đồ vứt ở đầu làng là ." Chúc Ương nghịch túi Càn Khôn , may mà loại cần thần hồn nhận chủ.

Cô nhanh chóng thò tay , cũng chẳng mong bảo vật tiền bạc gì, lúc lòng cướp bóc nhưng thực lực.

cũng cô thất vọng, quả nhiên bên trong sờ một quyển sách, là phương pháp luyện khí nhập môn của giới Tu chân.

Thứ cũng giống như sách vỡ lòng Tam Tự Kinh ở nhân gian, gì hiếm lạ, những điển tịch quan trọng thật sự chắc chắn mang theo dạng sách vở.

Có lẽ đây là vật trưởng bối tặng lúc mới tu hành nên mới mang theo bên . Đối với thanh niên lẽ chỉ là vật kỷ niệm, nhưng đối với Chúc Ương lúc vô cùng hữu dụng.

Chúc Ương liếc cô em gái nhập cư lậu, thấy cô mừng thầm khi cứu , xem đây chính là mấu chốt.

Là cứu xong sẽ thanh niên áo trắng ban thưởng mang về tông môn? Nhìn bộ dạng của , dù là phe chính phái, chắc cũng chẳng lành gì.

Chúc Ương đoán đây chỉ là một cơ hội quan trọng nào đó, phần lớn thể nào nhận lợi ích ngay lập tức.

Cô tự nhiên thể lãng phí thời gian chờ đợi, nhanh chóng ghi nhớ nội dung trong sách. Với tinh thần lực mạnh mẽ của Chúc Ương hiện tại, việc nhớ kỹ một quyển sách mỏng trong thời gian ngắn khó, dù nội dung trong đó cô nhất thời thể hiểu hết.

Nhớ xong, cô mới đặt quyển sách như cũ. Thấy cô em gái nhập cư lậu chuẩn đưa về, cô hì hì : "Cha cho dẫn về ?"

Triển Dao cứng , kiếp, chỉ lo cướp cơ duyên của nữ chính mà quên mất tình hình thực tế.

Nữ chính nguyên tác chỉ là một đứa trẻ, dù cứu cũng thể một , chắc chắn nhà giúp đỡ.

Triển Dao đến đây lâu, nhưng cô cái "nhà" của là loại gì. Với tính cách khôn lỏi keo kiệt của bà , chịu lãng phí đồ ăn để cứu lạ mới là quỷ.

Ngược , nhà của Ương tỷ, nữ chính nguyên tác, giúp đỡ khác, cả nhà cưng chiều con gái, nấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-la-het/chuong-616.html.]

Quả nhiên, cha của Ương tỷ lo lắng nên chạy đến , thấy còn c.h.ế.t liền đưa về nhà .

Triển Dao cũng khuyên cha cứu , nhưng lời còn kịp tát cho một cái, mắng nhà còn ăn đủ no mà còn rảnh cứu .

Triển Dao chỉ cảm thấy cái thứ vai cha tiện nghi chắc đầu heo chứ, quần áo mặc xem, chữa khỏi thể thiếu phần cảm ơn ?

Cô cũng khuyên, nhưng bất đắc dĩ chút tiếng nào.

Thực chỉ cô nghĩ đến điểm , nhưng thanh niên áo trắng trông như thương nặng qua khỏi, nhỡ mang về chữa mà c.h.ế.t trong nhà thì rước họa . Dân thường đối với tiên nhân kính sợ, nên họ nhiều băn khoăn.

Lúc Triển Dao mới phát hiện, hóa cơ duyên cứ nhặt là nhặt , nhận thức khiến cảm giác nguy cơ trong lòng cô tăng lên gấp bội.

Những ngày đó, khi thanh niên áo trắng dưỡng thương, Triển Dao ngày nào cũng chạy sang nhà Chúc Ương, lúc nào cũng túc trực bên giường, còn tưởng đây là nhà cô .

đối phương thích việc, Chúc Ương cũng mặc kệ, bản cô còn lo xong việc của .

Chúc Ương chép quyển sách luyện khí đó cẩn thận nghiên cứu, cố gắng lý giải và sắp xếp ý tứ. May mà tuy cô từng tu luyện, nhưng nhận bí kíp của Vạn Độc Lão Tổ, đám yêu tinh trướng nên cũng hiểu nguyên lý trong đó.

Cẩn thận tìm tòi, ít nhiều cũng hiểu , nhưng cô vội luyện, vì chắc quán tính của cốt truyện sẽ cho cô bao nhiêu thời gian.

Cũng bước tiếp theo sẽ ở lập trường nào, thể hành động thiếu suy nghĩ.

Chẳng mấy chốc, thanh niên áo trắng hồi phục. Đối với hai cô bé cứu mạng , ít nhiều cũng tỏ lòng ơn.

Thế là lấy một đôi ngọc bội trong túi Càn Khôn tặng cho hai định cáo từ. Chúc Ương liếc miếng ngọc, thật thì chất lượng cũng tàm tạm.

Đương nhiên cái "tàm tạm" là Chúc Ương dựa phận của đối phương mà phỏng đoán, lẽ chỉ là mấy món đồ nhỏ tiện tay mang theo để tán gái hoặc đổi lấy tiền bạc.

nếu đặt ở thế giới phàm nhân, tự nhiên là ngọc quý hiếm .

Chúc Ương chắc chắn đối phương ý định gì tiếp theo với họ, nhưng Triển Dao mừng như điên khi nhận ngọc bội.

Xem thứ đúng là vật mấu chốt, chẳng qua hiệu quả cụ thể thế nào còn xem về .

Lúc Chúc Ương túi trữ vật của ba gã áo đen, chỉ là đồ bên trong tạm thời dùng , quỷ mới mang ngoài rước họa sát .

Xem miếng ngọc bội vẫn an hơn. Cô chắc cái bản đồ sơn thôn bao lâu, thể cứ duy trì mức sống mãi .

Thế là cô thử dò xét cô em gái nhập cư lậu, vui vẻ : "Đẹp quá , mang cho xem."

Triển Dao suýt nữa thì sợ đến hồn bay phách tán. Lúc lớn đều đang ở ngoài đồng, Ương tỷ mà mang khoe, chắc chắn sẽ nghi ngờ đòi lấy.

Miếng ngọc bội chất lượng tồi, đủ để đảm bảo cả nhà cả đời cơm no áo ấm. Nếu cầm , thì còn cơ duyên cái con khỉ gì nữa, đến lúc đó cũng kịp.

Thế là Triển Dao vội vàng ngăn Chúc Ương : "Đừng, đừng! Cậu tối nay lén với ? Mẹ sẽ lấy mất ngọc bội của , đưa cho bà ."

Trời mới cô vì để đối phương nghi ngờ mà giả một đứa trẻ con vất vả đến mức nào. Khi nữ chính nguyên tác thể cũng là xuyên , cô luôn cẩn thận từng li từng tí, sợ đối phương phát hiện manh mối.

Chúc Ương : "Được thôi, nhưng giúp giữ bí mật, lời ."

"Trong ba năm tới, giúp cắt cỏ cho lợn."

"..." Triển Dao ngờ cô nhân cơ hội tống tiền, nhưng cũng đành nén giận: "Được!"

"Ủa? Dứt khoát thế? Mình vốn định chỉ một năm thôi." Chúc Ương trêu chọc cô : "Vậy năm năm nhé?"

Triển Dao chỉ cảm thấy nữ chính đúng là một tên thổ phỉ, mệt cho cô cốt truyện, nếu thì còn sẽ tham lam khó coi đến mức nào, chuyện chừa cho chút canh?

Thế là cô lệ : "Được , năm năm!"

Chúc Ương lúc mới hì hì cửa, xoay , nụ mặt đầy vẻ thâm ý.

Nhìn phản ứng và biểu cảm của cô , ba năm chắc chắn là thời gian thực, nhưng khi đến năm năm thì phản ứng lệ và qua loa.

Điều cho thấy, thời gian bản đồ là từ ba đến năm năm.

Trong ba đến năm năm, theo cốt truyện, họ sẽ chính thức bước tiên môn, nguyên nhân là gì? Theo kịch bản truyền thống, một là tiên môn tuyển tử, hai là cả làng tàn sát.

Tuy phó bản thể dựa cốt truyện để phán đoán, nhưng phận nhân vật của Chúc Ương hiện tại rõ ràng là nhân vật trong một tác phẩm nào đó.

Tiên môn tuyển t.ử thì nơi quá hẻo lánh, Chúc Ương hỏi thăm, từng tông môn nào đưa nơi đây phạm vi, như khả năng thứ hai hề nhỏ.

Đương nhiên lẽ còn nguyên nhân khác, nhưng Chúc Ương nay vẫn quen tính đến trường hợp nhất để chuẩn .

Ba năm, vẫn thể ít chuyện.

Thanh niên áo trắng cũng , cô thể bắt đầu luyện khí, một khi tiến bộ, ba lô và năng lực của cô mới thể dần dần giải khóa.

Nói thật, cái cảnh một con cá tạp cũng thể uy h.i.ế.p đến tính mạng, đối với một quen với sự cường đại như cô mà cũng dễ chịu chút nào.

Chúc Ương bên tính toán một phen tạm thời nhắc đến, nhưng Triển Dao ngày hôm thì ngây cả .

Bởi vì ngay ngày hôm , cả nhà Chúc Ương lên trấn, tiện tay đem miếng ngọc bội đó cầm cố.

Tấm vé cửa tiên môn, ... đem cầm.

Cầm cố!

Kịch bản thế ?

Chúc Ương thầm nghĩ: Ôm mỏ vàng mà ăn cám mới là đồ ngốc.

Là cầm thật, hơn nữa còn là cầm c.h.ế.t.

Mấy thứ lục soát mấy gã áo đen cũng ít, nhưng trong giới Tu chân hình như ít khi mang theo vàng bạc?

Lục tung ba cái túi Càn Khôn, cũng chỉ gom vài mẩu vàng vụn. Đương nhiên đối với một gia đình nông dân bình thường, đây tự nhiên là một khoản tiền từ trời rơi xuống.

 

 

Loading...