Nữ Hoàng La Hét - Chương 619

Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:40:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cầm tiên duyên đổi lấy mấy năm gấm vóc lụa là chốn phàm trần ư? Mình đúng là đồ ngốc mới thương hại khác, hóa con nhỏ tính toán cả , nắm chắc thời cơ, chịu từ bỏ lợi ích mắt.

Ba năm qua ăn cỏ ăn trấu khổ sở như rốt cuộc là vì cái gì? Triển Dao một nữa tự vấn lương tâm.

Một khi đ.â.m đầu ngõ cụt, sẽ chỉ tin cái logic méo mó do chính vẽ , tự diễn giải chuyện theo ý .

Triển Dao chắc đối phương nhốt ở đây là đơn thuần coi cô như một dân làng bình thường, là dứt khoát cho "nữ phụ" như cô cơ hội xuất hiện.

Nếu con nhỏ đó thật sự cốt truyện, với cái tâm thánh mẫu tự cho là đúng của nó, cảm thấy nữ phụ sẽ Ma môn chịu khổ, chừng thật sự sẽ cô quyết định, cắt đứt luôn tiên duyên của cô.

Thế nên cô mới ghét cay ghét đắng loại nữ chính , mồm thì vẻ vì khác, nhưng thực chất chỗ nào cũng lộ sự ích kỷ tinh vi, cuối cùng còn đóng vai .

Cũng may khóa thời xưa cấu tạo đơn giản. Triển Dao viện một cái cớ, lẻn cửa hầm, rút cây trâm đầu xuống cạy mở ổ khóa.

May mà hầm nhà họ Chúc đủ rộng, còn chia mấy gian để chứa đồ khác , còn một lối riêng, nên việc cô rời nhất thời sẽ ai chú ý.

Cũng may mắn là lúc con nhỏ ngoài tự khóa cửa từ bên ngoài, mà là sai bà v.ú già khóa trái từ bên trong.

Lúc bà v.ú cũng đang mải chọn đậu kiếm tiền, chẳng ai để ý đến cô.

Ra khỏi hầm, Triển Dao lập tức chạy khỏi nhà họ Chúc. Màn đêm buông xuống, ráng chiều đỏ như m.á.u nơi chân trời, phảng phất tượng trưng cho vận mệnh vốn của dân làng nơi đây.

Triển Dao tìm thấy Chúc Ương một cây đa ở đầu làng. Cô bé mặc một bộ quần áo xinh , vắt vẻo cành cây to rộng, mắt về một hướng xa xăm.

Thấy cô đến, Chúc Ương cũng tỏ vẻ gì là ngạc nhiên, chỉ bâng quơ hỏi một câu: "Sao đây?"

Vốn chỉ là một câu hỏi bâng quơ, ngờ Triển Dao lạnh đáp: "Sao thể đây? Chẳng lợn rừng ?"

Chúc Ương với ánh mắt kỳ quái, dễ dàng nhận sự hả hê xen lẫn oán hận trong đó. Cái biểu cảm , y hệt như đang một đứa bạn cùng phòng, đứa mà hôm phỏng vấn cho vị trí quan trọng lén tắt chuông báo thức của một chuồn .

Chúc Ương liền cảm thấy thật thần kỳ: " cứ tưởng tuy thông minh, nhưng ít nhất cũng trí tuệ của một bình thường. Nếu phát hiện gì đó , tại chọn chạy ngoài lúc ?"

Triển Dao trực tiếp ngả bài, châm chọc : "Cậu nhốt cùng đám dân làng đó, định một độc chiếm cơ duyên ? Chờ Ma môn tàn sát cả làng xong, Huyền Vân Tông tìm đến nơi thì chỉ còn một thôi đúng ?"

"Cậu tính thật, đến ba năm sống khổ cũng chịu nổi, mà từ bỏ cơ duyên của . Cho nên mới cố tình tỏ khác biệt với đám trẻ nhà quê, để đến lúc đó một giữa làng, liếc mắt một cái là sẽ chú ý mà mang về—"

Triển Dao đang thì bỗng im bặt. Ban đầu cô đinh ninh Chúc Ương ý đồ riêng, nên mới màng tất cả mà chạy .

đến đây, một cơn gió lạnh thổi qua mới đột nhiên hiểu ý của Chúc Ương.

, tạm con nhỏ tính toán thế nào, cục diện hiện tại khác với cốt truyện .

Nơi một dân làng nào, của Ma môn đến đây tàn sát cái gì? Kể cả Ma môn vì tức giận mà đốt làng, chờ của Huyền Vân Tông đến để mở cốt truyện, thì nếu cô thật sự thông minh cũng nên trốn đến lúc đó mới ngoài.

Bây giờ chỉ hai cô bé ở đây, của Ma môn đến sẽ phản ứng gì?

Triển Dao kinh ngạc bất định, thể? Sao thể nhất thời xúc động mà chuyện ngu xuẩn như ?

Nếu Ma môn hai lời mà bắt cả hai , việc tàn sát làng để trì hoãn thời gian, chẳng sẽ lướt qua Huyền Vân Tông luôn ?

Chúc Ương : "Nhận ? Xem cũng ngốc đến mức hết t.h.u.ố.c chữa."

Triển Dao rơi một cái logic ngu xuẩn đến mức nào, liền thẹn quá hóa giận trừng mắt Chúc Ương: "Đều tại tự ý bóp méo cốt truyện, rốt cuộc đang ý đồ gì?"

Chúc Ương : "Chỉ một chút đổi nhỏ như phản ứng kịp ? Xem trông chờ quán tính của cốt truyện kiên cố thể phá vỡ , nếu với cái phản ứng chậm chạp của , e là chịu nổi ."

"Cậu—" Triển Dao tức đến đỏ cả mắt, cô bây giờ nên về hầm, chờ của Ma môn rời .

thể hiểu nổi tại Chúc Ương một ở đây, chẳng lẽ cô gia nhập Ma môn? Nếu thật sự cốt truyện, cô điên chắc?

Tuy những kẻ não tàn so với tiên môn thích Ma môn tự do tùy ý hơn, nhưng nữ phụ nguyên tác ở Ma môn trải qua những ngày tháng thế nào? Thật sự cho rằng Ma giáo dễ sống lắm ? Những vẻ ngoài hào nhoáng tùy ý đó, bên chôn vùi bao nhiêu xương m.á.u và nước mắt?

Xem cái cách bọn chúng động một tí là tàn sát cả làng thì thái độ của môn phái đối với trẻ con thế nào . Thật sự cho rằng mệnh nữ chính nên sợ gì cả ?

Triển Dao thật sự hiểu ý đồ của đối phương, đột nhiên phát hiện đối phương cũng cốt truyện, tự nhiên càng dám trốn hầm, đem vận mệnh của giao cho cô .

Thế là lúc , mắt thấy nguy hiểm sắp ập đến, cô rơi thế cũng , ở cũng xong.

Lúc , cô thấy Chúc Ương mở miệng: "Sao ? Không lựa chọn thế nào ? Lạ thật, cứ tưởng tính cách của quyết đoán hơn chứ."

"Cậu ý gì?" Triển Dao cảnh giác .

Chúc Ương nhún vai, thản nhiên mở miệng: "Rốt cuộc, cha nuôi nuôi ba năm, còn đám dân làng sớm chiều chung đụng lâu như cũng bao giờ chần chừ, bây giờ chỉ một lựa chọn nhỏ nhoi do dự thế?"

"—" Triển Dao tức khắc đỏ bừng mặt, bộ dạng kẻ cả của Chúc Ương, trong lòng bốc hỏa: "Ha hả! Phải, vĩ đại, cao thượng."

"Cậu xuyên vai nữ chính đương nhiên là ngon lành , đỉnh cao đạo đức khác phong cảnh cũng thật tồi đúng ? Giả tạo thể tả."

"Cậu thánh mẫu là chuyện của , dựa cái gì mà yêu cầu ? với bọn họ quan hệ gì ? Có định lôi cái bài chiếm xác con gái để ? Nhà thế nào, nhà thế nào ?"

"Nguyên của là bảo bối trong tay cả nhà, nên cứ cho rằng ai cũng may mắn như ? Cha của cái xác là loại gì ? Ích kỷ, tham lam, keo kiệt, trọng nam khinh nữ, bọn họ bao giờ nghĩ cho nguyên chút nào ? Loại đó mà bắt coi như cha để chấp nhận ? Đứng vị thế của mà rao giảng đạo đức, sai đúng ?"

Chúc Ương , đột nhiên : " cha nuôi ích kỷ, tham lam, keo kiệt, trọng nam khinh nữ của , chuyện tự ăn ngon mà để ăn dở, cũng chuyện trai em trai việc mà đẩy hết cho . Ngược , đứa em trai chín tuổi tiện nghi của xuống đồng cấy mạ đỉa cắn, còn mỗi ngày vẫn chỉ cần cắt cỏ cho lợn."

"Năm ngoái cảm lạnh mà ốm nặng một trận, chính là cha keo kiệt của cõng bộ năm tiếng đồng hồ trong đêm để lên trấn, mà ngày thường moi một đồng cũng như cắt thịt bỏ mấy lạng bạc để chữa khỏi cho ."

"Bà tiện nghi của đúng là con buôn, lắm mồm, thô lỗ, ham lợi nhỏ, ngày thường đối với cũng chẳng gì, động một tí là gào toáng lên. Một đàn bà nhà quê đanh đá ngu căn bản khái niệm giao tiếp t.ử tế với con cái, ở chung đúng là mệt cả thể xác lẫn tinh thần."

những chút ấm áp và quan tâm đó, đủ để đối với vận mệnh đột t.ử định của họ chút xúc động nào ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-la-het/chuong-619.html.]

Thậm chí còn ngày đêm mong ngóng ngày đó đến, lúc nhận bát cơm họ đưa qua, trong lòng nghĩ gì?

Chúc Ương : "Đừng hiểu lầm, ý chỉ trích , bởi vì là một đứa ngu xuẩn độc ác, chuyện sớm rõ."

"Chỉ là nhất thời thấy kỳ lạ, nếu thể mặt đổi sắc đối mặt với cái c.h.ế.t tương lai của nhiều như , thể hiện sự quyết đoán trong nháy mắt cân nhắc việc."

"Thôi, khách đến , chuyện đến đây là hết."

Nói Chúc Ương thèm để ý đến cô nữa, tầm mắt rơi về phía . Điều Triển Dao cảm thấy ngột ngạt khó chịu, con nhỏ dựa cái gì? Rõ ràng bây giờ khởi điểm vẫn như , ngược trong tay còn nắm ngọc bội, cô càng lợi thế hơn.

Nó dựa cái gì mà tỏ vẻ cao cao tại thượng như ?

Không đúng, khách đến? Là—

Triển Dao hoảng sợ đầu , liền phát hiện từ lúc nào, cách đây trăm mét xuất hiện vài bóng .

Đến ? Là của Ma môn. Cô sợ đến dựng cả tóc gáy, tuy những chuyên bắt trẻ con, hẳn sẽ tay g.i.ế.c một đứa trẻ như .

vẫn sợ hãi theo bản năng. Đối phương thấy họ, nên tăng tốc, trong nháy mắt đến cách họ hơn mười mét.

Triển Dao trong lòng căm hận, con nhỏ lừa tròng, lúc chạy cũng , bây giờ?

Trong lúc cô đang hoảng hốt, bốn của Ma môn thấy hai đứa trẻ liền .

Đặc biệt là khi thấy Chúc Ương: "Nha, vận khí tồi, đến thấy hàng như . Cứ tưởng cái nơi khỉ ho cò gáy đào bảo bối ."

Mấy càng Chúc Ương càng vui vẻ: "Còn nhỏ thế , lớn lên sẽ , loại tuyệt đối thể xếp hạng Giáp chứ?"

"Mấy em lập công lớn ."

Bốn cứ như chốn mà bàn tán về hai đứa trẻ. Ma môn bắt trẻ con tự nhiên cũng dựa tư chất của chúng để tính thưởng.

Trong chỉ tiêu quy định, vượt mức sẽ thưởng, thành sẽ phạt. Hàng cực phẩm như thế , mang một đứa về là quá đủ.

Chỉ cô bé cây, một khí độ thậm chí còn hơn cả con gái cưng của trưởng lão mà họ thỉnh thoảng liếc thấy trong tông môn, tướng mạo thì càng cần , việc bao nhiêu năm nay còn từng thấy đứa trẻ nào xinh như .

Một gã tu sĩ Ma môn nhịn đưa tay , định sờ khuôn mặt non nớt của Chúc Ương: "Nhóc con, trong làng các ngươi đông ?"

Triển Dao bao giờ cảm thấy may mắn như lúc vì Chúc Ương xinh hơn . Có cô thu hút sự chú ý của mấy , lúc thế mà ai thèm để ý đến cô.

cố gắng thu nhỏ sự tồn tại của , trong lòng liều mạng tính toán để kéo dài thời gian, ít nhất kéo đến lúc của Huyền Vân Tông đến.

Lại đột ngột thấy một tiếng hét t.h.ả.m thiết, âm thanh đó lũ chim cây giật bay toán loạn.

Triển Dao đột ngột ngẩng đầu, liền thấy cánh tay của gã tu sĩ gần Chúc Ương nhất đứt lìa tận gốc, m.á.u tươi phun xối xả.

đó là tất cả. Ngón tay của Chúc Ương lúc đang cắm sâu hốc mắt của gã, khuấy tung như khuấy tào phớ, giọng lười biếng vang lên: "Đã trai thì tự giác một chút, đừng lân la gần trẻ con chứ."

"Thật là, một gã chú biến thái gần một cô bé xinh , đây là một cảnh tượng bi t.h.ả.m đến mức nào, phận thế nhỉ?"

"A—, a————"

Gã tu sĩ kêu la dứt. Biến cố đến quá nhanh, đừng là Triển Dao, ngay cả mấy đồng bọn của gã cũng nhất thời ngây , thể hiểu nổi cảnh tượng mắt.

Bọn họ chỉ là những tên tép riu cấp thấp nhất, nhưng thực lực dù vô dụng cũng là Luyện Khí hậu kỳ và Trúc Cơ kỳ.

Tu vi ở giới Tu chân là con kiến, nhưng đối với dân làng phàm tục mà , là thượng tiên xa xôi thể với tới, thể một đứa trẻ dễ dàng phế bỏ như ?

Mọi thậm chí thấy rõ cô bé thế nào, chỉ chớp mắt một cái, giây tiếp theo gã tu sĩ đầu nông nỗi .

Ba còn lập tức lấy pháp khí , nhưng quá muộn. Cô bé một động tác búng tay, liền ba đạo pháp quyết đ.á.n.h họ, tức khắc cả như đ.â.m mạnh, bộ bay ngoài, đau đớn như tim phổi vỡ nát.

Chúc Ương từ cây nhảy xuống, sờ sờ đầu, chút bất đắc dĩ: "Làm còn chuẩn sẵn sàng nghênh đón đại địch, thật là—"

Cô bây giờ sắp kết đan, chỉ riêng tu vi đủ để treo lên đ.á.n.h tất cả ở đây, huống hồ cô cũng là một tu luyện từ con .

kinh nghiệm chiến đấu phong phú, dung hợp thực lực bản và năng lực tu hành một cách nhuần nhuyễn, tồn tại tình trạng chỉ tu vi mà ý thức chiến đấu.

Thực nghĩ cũng bình thường, tuy Ma môn bắt trẻ con, tàn sát làng mạc vẻ đáng sợ, nhưng những việc tự nhiên đều do đám tép riu , mà tép riu thì thể mấy tên lợi hại?

Nhiều nhất là trong một khu vực nào đó, một tu vi cao cường dẫn đội.

Nghĩ đến đây, Chúc Ương đến mặt ba , nháy mắt tung hai cước, dẫm gãy cổ hai , kết liễu mạng sống của họ.

Người còn trọng thương sợ đến vỡ mật: "Tha mạng, tha mạng, chúng tiền bối ở đây, vô tình mạo phạm—"

Chúc Ương một chân dẫm lên lưng đối phương, ngăn gã bò về phía : "Tao hỏi, mày trả lời, nếu một chữ dối, tao sẽ dẫm xuyên lồng n.g.ự.c mày, hiểu ?"

Đối phương tự nhiên nước mắt nước mũi giàn giụa, vội vàng gật đầu ngừng.

"Tông môn!"

"Huyết Nguyên Tông."

"Lần ngoài bao nhiêu , phạm vi hoạt động thế nào?"

"Chỗ khác , trong ba tỉnh gần đây bốn mươi ."

 

 

Loading...