Nữ Hoàng La Hét - Chương 629

Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:41:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ủa? Chẳng lẽ hai nhận mỗi đại hội, sư phụ bao giờ cho cô tham gia ? Cô với cô giống như tạc, cứ tưởng cô tự nhan sắc đến chứ."

Cô thản nhiên buông tay: "Thực cũng nể tình họ hàng mà châm chước cho qua lắm, một nhà vui vẻ hòa thuận thì còn gì bằng, nhưng sư phụ nghiêm khắc quá, ."

Nữ t.ử tức khắc giận dữ: "Ta thấy ngươi điên , dám cuồng vọng như mặt chúng ."

Nàng chỉ mặt , sắc mặt vặn vẹo: "Sư phụ ngươi là Tông chủ Hỗn Nguyên Tông, là Ma giáo chí tôn, còn là chị gái song sinh của . Con bé là cháu gái ruột của sư phụ ngươi."

"Ngươi là cái thá gì? Chẳng qua chỉ là một đứa con hoang nhặt về, dám mở miệng nhục nhã khác. Thị nữ? Ngươi cũng lời đó , ngươi xứng ?"

"Ủa? Câu nên hỏi cô ?" Chúc Ương vẫn giữ nụ đổi môi.

"Tư chất của cô thì gì, cùng là chị em song sinh, sư phụ tu vi thế nào, tu vi của cô xem..." Chúc Ương nàng với ánh mắt đầy ẩn ý.

Nữ t.ử tức đến c.h.ế.t khiếp, đây chẳng là nỗi đau trong lòng nàng ? Tuy rồng sinh chín con mỗi con một khác, ruột của nàng tư chất cũng chẳng gì.

nàng và Tô Tinh Vân ở chung trong bụng mười tháng trời, tại Tô Tinh Vân thiên tư kinh , còn nàng bình thường đến ?

Lại Chúc Ương : "Còn vị Lăng tỷ tỷ , tư chất khá hơn cô một chút, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi."

"Ngươi cái gì?" Nữ t.ử run lên bần bật, con gái luôn là niềm kiêu hãnh của nàng , mới đầy mười bốn tuổi Trúc Cơ, khắp Tu chân giới cũng coi là thiên tài hiếm .

Thế mà trong miệng con nhóc chỉ là một câu phán xanh rờn "tư chất bình thường"?

Chúc Ương lúc mới mười tuổi, một tu vi Kim Đan kỳ khiến nữ t.ử cảm thấy bất lực, trong lòng vẫn cố gắng thuyết phục rằng đây là do theo Tô Tinh Vân nên mới hưởng lợi.

Thiên tài địa bảo đổ tiếc tay, một đứa ngốc cũng thể nào tiến bộ. Chính vì nàng mới màng tất cả mà mang con gái đến đây, chia một chén canh.

Lại Chúc Ương tiếp: " là bình thường mà, thấy bộ dạng của Lăng tỷ tỷ, chắc là tu hành từ lúc vỡ lòng, mười năm mới thực lực Trúc Cơ."

"Trong vòng năm năm nữa nhiều nhất cũng chỉ lên Trúc Cơ hậu kỳ, đương nhiên như cũng tồi, nhưng chênh lệch với trong thời gian ngắn sẽ ngày càng lớn."

Nói Chúc Ương hai con, vẻ mặt gì khắc nghiệt, nhưng vô cùng khó xử:

" tìm hầu, tuy mong bảo vệ, nhưng ít nhất thực lực cũng hồn, đến mức kéo chân của chứ?"

"Còn hai vị đây..." Cái vẻ mặt khó nên lời đó, như thể đang bảo, cũng gian lận cho nhà lắm, nhưng các đúng là bùn nhão trát nổi tường.

Trong đầu hai con cuối cùng cũng một sợi dây đứt phựt, nữ t.ử áo đỏ lập tức rút một cây trâm dài, mặt mày dữ tợn với Chúc Ương: "Tìm c.h.ế.t!"

Lăng cô nương cũng lộ vẻ khoái trá, tuy gây sự ở đây sẽ chọc cữu cữu vui, nhưng lúc Chúc Ương chọc giận đến mức chỉ thấy cô dạy dỗ một trận cho trò.

Rõ ràng nàng mới là hậu bối huyết thống gần nhất với cữu cữu, dựa cái gì mà đứa con hoang hưởng tất cả những thứ nàng hằng ao ước?

nụ ác ý môi còn kịp lan , cô thấy phun m.á.u bay ngược , đập nát mấy tảng đá lớn dùng để trang trí, cả mềm nhũn rũ xuống, rõ ràng bất tỉnh.

Lăng cô nương kinh hãi tột độ, , Chúc Ương, dường như thể hiểu nổi chuyện gì đang xảy .

Dù con nhỏ tư chất kinh , nhưng nó rõ ràng chỉ ở cảnh giới Kim Đan trung kỳ, còn nàng là Kim Đan hậu kỳ, còn kẹt ở cảnh giới nhiều năm, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, thể như ?

"Mẹ!" Lăng cô nương vội vàng chạy tới.

Liền thấy cao truyền đến một tràng vỗ tay, cùng với tiếng lớn: "Cá con chơi vui thật, quả nhiên xem xiếc thú là đúng."

Mọi lên mái nhà, chẳng là Tô Tinh Vân, đáng lẽ đang ở trong thành ?

Hơn một năm qua, Chúc Ương Tô Tinh Vân hành cho đến mức chai lì.

Nhà cô cũng thiếu trẻ trâu, nhưng từng đứa nào trị . Ở chung lâu như , Chúc Ương ít nhiều cũng nắm tính nết của gã .

Hai con nhà Hợp Hoan Tông đáng thương thấy , cứ như vớ cọng rơm cứu mạng.

Lăng cô nương lúc trong cơn hoảng hốt xen lẫn vui mừng cũng còn vẻ chững chạc lanh lợi như , mặt mày đẫm nước mắt gọi Tô Tinh Vân: "Cữu cữu, là con, con là Lăng Nhi đây, xem nó kìa, nó đ.á.n.h con trọng thương, con là chị ruột của đấy."

Như Chúc Ương lúc , Tô Tinh Vân đối với Hợp Hoan Tông lạnh nhạt, lúc liên minh Ma giáo bàn đại sự, bằng tu vi và thực lực của hai con nàng , tự nhiên tư cách bàn.

Hơn nữa Tô Tinh Vân cũng cái thú vui tao nhã mỗi năm tổ chức họp mặt gia đình, cho nên Lăng cô nương lớn từng , gần nhất thấy Tô Tinh Vân là nhiều năm về .

Chẳng qua cả nhà nàng vẫn luôn đắm chìm trong ảo tưởng rằng, Tô Tinh Vân một đắc đạo, cả nhà thăng thiên.

Mưu lợi tránh hại là bản tính của con , khi Tô Tinh Vân lên nắm quyền, tất cả đều tự động quên những hành vi khắc nghiệt và nhục nhã đối với một đứa trẻ nơi nương tựa khi còn nhỏ.

Phỏng chừng trong lăng kính tự tô vẽ của họ, những ký ức đó trở thành hình ảnh chị em từ nhỏ tình cảm , cãi ầm ĩ mà cùng lớn lên.

Cho nên Lăng cô nương, từ nhỏ tin tưởng vững chắc điều , tự nhiên cũng nghĩ như .

Nàng thậm chí còn cảm thấy cữu cữu thiết với nhà, chỉ là vì tu vi cao thâm nên tình cảm đạm bạc mà thôi. Vì , khi một đứa trẻ nhặt về đãi ngộ như , trong lòng nàng ghen ghét đến phát điên.

Trong mắt nàng , cữu cữu vẫn là hiểu lý lẽ, hướng về nhà , lúc chị gái song sinh của một tiểu bối nhục nhã như , chắc chắn sẽ yên ngơ.

Tô Tinh Vân đang ở mái nhà, hình nhoáng một cái đến mặt Chúc Ương và .

Hắn giơ tay sờ trán Chúc Ương, dứt khoát bế cô lên, vô cùng nghiêm túc hỏi: "Không vui vì ngoài dẫn con theo, nên mới bắt trút giận ?"

Chúc Ương một tay gạt phắt cái mặt to của : "Sao ngươi giỏi xuyên tạc sự thật thế nhỉ? Rõ ràng là ngươi chơi mà rủ ai."

Tô Tinh Vân liền vui: "Cá con càng lớn càng chuyện."

"Đâu , miệng nhỏ của con ngọt như mật chứ."

"Thật ? Ta ngửi thử xem." Nói thật sự dí sát mặt cô mà ngửi, tóc cào đến mặt cô ngứa ran.

Cảnh tượng nếu xét về mặt luân lý thì thật sự chút kỳ quặc, miệng thì nuôi con gái, trông giống như đang nuôi con dâu nuôi từ bé.

Lộ Hưu Từ hôm nay mới mở gương xem phúc lợi — , rình coi, thấy bộ dạng hổ của gã , tức đến mức thiếu chút nữa màng tất cả mà vác đao c.h.é.m thẳng lên sơn môn Hỗn Nguyên Tông.

chỉ Chúc Ương , tên khốn thật sự là...

Quả nhiên, ngửi vài cái xong, Tô Tinh Vân ghét bỏ : "Rõ ràng vẫn còn một mùi sữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-la-het/chuong-629.html.]

Chúc Ương: "..."

Lúc là vấn đề chênh lệch thực lực, cách nào khác. Chờ cô lật chủ , loại trẻ trâu tuyệt đối là đ.á.n.h đủ ba bữa còn thêm một bữa ăn khuya.

Lăng cô nương thấy cữu cữu về chỉ lo cho con nhỏ tạp chủng , dường như thèm quan tâm đến thương thế của , thể tin nổi mà kêu lên: "Cữu cữu?"

Tô Tinh Vân lúc mới đầu , nhíu mày, đến mặt nữ t.ử áo đỏ, nhấc chân đá đá "thi thể" của nàng : "C.h.ế.t ?"

"Chưa, tuy cũng một là , hai là cho tới cùng lắm. c.h.ế.t thì khác, lúc rảnh tốn thời gian dây dưa với một tông môn."

Tô Tinh Vân gật gật đầu, đó hỏi một câu Chúc Ương cũng chút bất ngờ:

"Đây là... ?"

Mọi cau mày, cố gắng tìm kiếm trong trí nhớ, thật sự nửa điểm giả vờ, gã là thật sự ấn tượng gì với mặt.

Tim Lăng cô nương lúc như rơi xuống hầm băng: "Bà con, là chị gái song sinh của đó cữu cữu!"

Hóa nãy giờ luôn miệng cũng thể nhận phận ?

Tô Tinh Vân liền một bộ dạng bừng tỉnh đại ngộ, nhưng cái biểu cảm rõ ràng là lệ trong giao tiếp xã giao: "Ồ ồ, là nàng , nhớ nhớ ! Trí nhớ của vẫn lắm."

Cái bộ dạng , y hệt như đường đụng một lạ, đối với thiết vô cùng, giải thích quá chi tiết, nếu nhớ thì thật hổ, cho nên mới một phản ứng khoa trương như .

Tiếp theo hỏi Lăng cô nương: "Vậy ngươi là... ?"

"Con là cháu gái của mà." Lăng cô nương phỏng chừng sắp sụp đổ đến nơi.

Tô Tinh Vân : "Ta giỏi mấy cái quan hệ lắm."

Lại thấp giọng lẩm bẩm: "Hóa con gái của chị gái là cháu gái, cứ tưởng là cháu ngoại chứ."

Nói tủm tỉm hỏi nàng : "Vậy ngươi với ngươi đến đây gì?"

Lăng cô nương chút chột , tâm cơ của nàng thể hơn nhiều, nhưng rốt cuộc tuổi còn nhỏ, hơn nữa thấy bộ dạng của Tô Tinh Vân, dường như giống như lời cha và các thúc bá ngày thường vẫn , rằng vẫn còn tình cảm với nhà.

Vì thế đối mặt với một vị tôn giả Đại Thừa kỳ, nàng còn cái tài ăn chỉ hươu bảo ngựa như lúc nãy.

nàng , bên Chúc Ương mở miệng: "Hai vị là một ngày nào đó ngươi sẽ đuổi , nếu đến lúc đó lưu lạc đầu đường, thì nên sớm mắt mà nịnh bợ họ."

"Đến lúc đó dựa quan hệ thích với ngươi, thể giúp cầu xin nọ."

Tô Tinh Vân , tỏ vẻ vô cùng khó hiểu: "Tại đuổi khỏi cửa, bọn họ cầu xin là thể thu hồi quyết định?"

"Đồ vứt , khác nhét trả cho , đổi là ngươi tức giận ?"

Chúc Ương mặt cảm xúc chằm chằm : "Khóc cho ngươi xem nhé."

Có ai an ủi trẻ con như ? Nếu là một đứa trẻ thật sự, đảm bảo càng thêm mất cảm giác an .

Tô Tinh Vân liền vui vẻ: "Được thôi thôi, còn thấy cá con , dùng xiên tre đ.á.n.h ngươi ngươi cũng ."

"Cho nên bây giờ ngươi thừa nhận ? Lần đó cái gọi là chỉ đạo kiếm thuật căn bản là lấy trò vui?"

Tô Tinh Vân tự lỡ lời, liền mặt Chúc Ương.

Lăng cô nương vốn thấp thỏm bất an vì cữu cữu trở về chỉ lo cho con nhỏ tạp chủng , dường như thèm quan tâm đến thương thế của .

Lúc đối diện với ánh mắt của , nàng thấy rõ sự chán ghét đối với hai con họ.

Không đúng, là chán ghét còn xem như là vinh hạnh, rốt cuộc một lão tổ Đại Thừa kỳ đối với hai con kiến Kim Đan kỳ và Trúc Cơ kỳ mà cảm xúc mãnh liệt như , xem như sủng ái mà lo sợ.

Hắn bây giờ họ, giống như hai con giun cơn mưa chui từ trong bùn, vô cớ bực .

Tô Tinh Vân mở miệng : "Cá con sai, thị nữ của nó đúng là đủ tư chất, tu vi và ngoại hình."

"Đứa trẻ tư chất thấp kém, diện mạo , thể ở đây ?"

Nói lệnh cho tả hữu hộ pháp: "Ném ngoài ."

"Cữu cữu?" Phía truyền đến giọng thể tin nổi.

Chẳng những an ủi bồi thường, ngay cả chút thể diện cơ bản cũng cho?

tả hữu hộ pháp trung thành với Ma Tôn, đừng là ném chị ruột của ngoài, chính là bảo các nàng lúc c.h.é.m ruột của , hai cũng chút do dự.

Thế là hai con một lớn một nhỏ thật sự túm tóc ném khỏi sơn môn, chỉ trong một ngày mà chật vật đến mức , truyền khắp cả liên minh Ma giáo, mất mặt đến nước cũng là xui xẻo.

Rất nhiều tâm cơ thâm trầm, thậm chí còn cho rằng đây là dấu hiệu Ma Tôn bắt đầu chán ghét mẫu tộc của .

Chuyện ruột của Tô Tinh Vân, cũng chính là đại trưởng lão đương nhiệm của Hợp Hoan Tông tức đến c.h.ế.t khiếp.

Nàng giống những kẻ ngu xuẩn khác, đầu óc vẫn còn tỉnh táo, thực tế đứa con của đối với họ nhiều tình cảm.

Chẳng qua là dựa huyết thống để mượn oai hùm mà thôi, thêm việc nắm bắt tính cách của Tô Tinh Vân chuẩn, thế nào để , nổi điên, đạt mục đích tương ứng.

Nàng thành công, đừng các tông môn khác, chính là những trưởng lão và phong chủ của Hỗn Nguyên Tông, tuy trong lòng khinh thường họ, nhưng bề ngoài ít nhất cũng chừa một đường.

sự cân bằng khổ tâm kinh doanh bấy lâu nay, chỉ trong một ngày hai con ngu xuẩn phá vỡ .

Lăng cô nương và khi trở về tông môn phạt thế nào tạm thời nhắc đến, tóm đó một thời gian dài, ai dám ỷ cái gọi là bối phận địa vị mà đến mặt Chúc Ương tác oai tác quái.

Chuyện chỉ là một đoạn nhạc đệm nhỏ con đường tu hành của Chúc Ương ở Hỗn Nguyên Tông, bất kể đương sự ghi hận thế nào, thậm chí hận đến tận xương tủy, nhưng đối với cô mà , ngày hôm gần như quên sạch.

Theo thời gian trôi , tu vi tăng trưởng, địa vị của Chúc Ương cũng ngày càng củng cố.

Ban đầu kính trọng vẫn là vì Tô Tinh Vân và thiên tư của cô, mấy năm , chỉ cần dựa thực lực, cô thể một chỗ nhất định trong tông môn.

 

 

Loading...