Nữ Hoàng La Hét - Chương 632
Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:41:04
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảnh cả ngàn chỉ trỏ, cô quen từ lâu. Dùng lập trường đạo đức để công kích cô ư? Nằm mơ còn hơn.
Triển Dao , sắc mặt liền sa sầm. Cô ngờ Chúc Ương vô sỉ đến thế, ỷ tu vi nhỉnh hơn một chút mà ăn ngang ngược.
Nhìn tu vi của cô cũng chỉ lẹt đẹt ở Kim Đan trung kỳ. Lúc rời kết đan, mà bao nhiêu năm trôi qua vẫn giậm chân tại chỗ, đúng là hồi nhỏ lanh lợi chắc lớn nên .
Hiện tại tuy cô mới ở Trúc Cơ hậu kỳ, nhưng đuổi kịp đối phương cũng chỉ là chuyện sớm muộn.
Vì thế, Triển Dao nhạt một tiếng: " là trời cao đất dày, cô cứ lo mà nghĩ xem lát nữa trong để kiếm thêm vài món cơ duyên ."
Con nhỏ chắc chắn cốt truyện. Sau , cô về phân tích lâu, dựa lời và thái độ của Chúc Ương hôm đó, cuối cùng phát hiện chính lừa.
Vậy nghĩa là ưu thế của cô vẫn còn đó. Cô cơ duyên lớn nhất trong bí cảnh là gì, còn cả vị trí cụ thể.
Chỉ cần trong là thẳng đến đó, dùng bảy ngày để luyện hóa, tu vi sẽ tăng vọt hai cấp, y hệt như nữ chính trong nguyên tác.
Đến lúc đó, cô thể cao xuống Chúc Ương.
Lại Chúc Ương đáp: "Sao tự tìm? Không thấy cả đống đàn em đây ?"
"Các cứ cố gắng là , trẻ tuổi nỗ lực một phen để phụ thanh xuân tươi , đúng nào? cuối cùng bảo bối là của , thế thôi."
Cô dứt lời, đám "fan cuồng" phía lập tức nhao nhao hưởng ứng.
Từng một chỉ trời thề thốt, tìm đồ nhất định sẽ dâng cho thiếu chủ, cướp cũng dâng nốt, tuyệt đối giấu giếm, tất cả đều theo sự phân phó của thiếu chủ.
Chúc Ương gật gật đầu, hài lòng : "Được , tối nay cho mỗi đứa thêm cái đùi gà."
Cả đám tự nhiên vui như mở hội: "Thiếu chủ! Thiếu chủ! Thiếu chủ!"
Cảnh tượng tâng bốc trắng trợn của đám tà giáo khiến Triển Dao mà ngây cả , ngờ Chúc Ương uy vọng cao như trong thế hệ trẻ của Ma giáo.
Ban đầu, thấy cô vây quanh, Triển Dao còn tưởng chỉ là vì xinh nổi bật nên nhường nhịn mà thôi. Tu sĩ vì thiên tài địa bảo mà tranh giành đến ngươi c.h.ế.t sống là chuyện thường, gì chuyện ga lăng ưu tiên phụ nữ?
bây giờ xem , sự tình còn vượt xa dự đoán của cô .
Dù gia nhập Ma giáo, Chúc Ương vẫn theo con đường của nữ phụ nguyên tác, địa vị của cô rõ ràng cao.
Nếu , với cái tính mạnh ai nấy sống của Ma giáo, thể nào đồng lòng như , chỉ thể là do địa vị hoặc thực lực áp đảo.
Thực lực thì , nhưng thiếu chủ?
Triển Dao nheo mắt, liền thấy một vị trưởng lão tông môn cách đó xa : "Đó là t.ử chân truyền của Ma Tôn Tô Tinh Vân, bao giờ lộ diện ngoại giới, hóa là cô ."
Xem các tông môn cũng ngóng ít nhiều về Chúc Ương.
"Nghe Tô Tinh Vân vô cùng sủng ái cô , quả nhiên là , riêng bộ quần áo là chí bảo." Một khác : "E là tu sĩ Phân Thần kỳ cũng thể cô thương dù chỉ một sợi tóc."
Thế là ông dứt khoát dặn dò đám t.ử trong tông môn: "Các ngươi trong mà gặp cô thì cố gắng đừng dây dưa."
Tấn công cũng vô dụng, tu vi của cô yếu, mon men đến gần chỉ sợ đ.á.n.h cho trượt phát nào.
Triển Dao liền hít một lạnh.
Cô thể tin nổi mà bộ quần áo của Chúc Ương, vốn tưởng đó chỉ là một bộ váy áo xinh lòe loẹt, dù Chúc Ương từ nhỏ điệu chảy nước.
ngờ đó là một món pháp khí phòng ngự mà cấp bậc của họ còn từng tới. Đối phương là một con cá tạp tùy tiện gia nhập Ma tông nào đó.
Nhìn bộ dạng của cô lúc cô ở Ma giáo sống sung sướng, đừng là chịu khổ.
ngờ cô là một quân cờ bên cạnh nam phụ Ma Tôn, mà là một t.ử sủng ái vô cùng, thậm chí phận thiếu chủ xác lập trong Ma giáo.
Nếu như , tuy chính tà đội trời chung, cô là một t.ử bình thường của Huyền Vân Tông, trong đám đồng lứa tuy tư chất ưu tú, trong tông môn cũng ưu ái.
so với Chúc Ương, địa vị đáng nhắc tới.
Trong lòng Triển Dao ngập tràn ghen tị, thể hiểu nổi tại cùng một cảnh ngộ, cô thể sống như , bất kể là chính đạo ma đạo đều dễ dàng xoay chuyển trong lòng bàn tay.
Những nữ tu vốn đang ghen tị với khí thế của Chúc Ương, cũng dám nhiều về phía đó nữa.
Con vốn mưu lợi tránh hại, đặc biệt là trong Tu Tiên giới.
Nếu đây là một ma tu bình thường thì , nhưng là ái đồ của Ma Tôn thì là chuyện khác .
Giữa lúc cãi cọ ồn ào, thời gian mở bí cảnh cũng sắp tới.
Theo quy tắc, dù cùng một lúc, nhưng điểm truyền tống là ngẫu nhiên.
Rất khả năng hai kẻ thù truyền tống đến cùng một chỗ, lao đ.á.n.h ngay tại trận, chuyện tuyệt đối ít.
bí cảnh phạm vi rộng, nên xác suất đó vẫn khá thấp.
Đương nhiên, các đại tông môn tự nhiên pháp bảo để triệu tập tử, tuy trong bí cảnh loại pháp bảo phần lớn sẽ mất hiệu lực, nhưng khó khăn cũng cản những kẻ thích lách luật.
Hỗn Nguyên Tông tự nhiên cũng đạo cụ , giao cho Chúc Ương, để cô thể tùy ý sai khiến những bí cảnh .
Thứ đó là gì ư? Trong mắt Chúc Ương, nó chính là một chiếc điện thoại di động chỉ một chức năng duy nhất.
Nó khác với truyền âm phù thể dùng ở bên ngoài, lý thuyết chế tạo tuy khác , nhưng bản chất gần với điện thoại hơn.
Quả nhiên khoa học và thần học thể tách rời.
Đến giờ, cũng cần di chuyển, chỉ một luồng sáng chiếu xuống, giây tiếp theo những đủ điều kiện quảng trường liền biến mất, truyền tống bí cảnh.
Còn những dẫn đội quá tuổi tự nhiên vẫn ở .
Bí cảnh mở trong bảy ngày, trong bảy ngày đó, ngoài thể , trong cũng thể .
Chờ đến bảy ngày , các tu sĩ sẽ tự động đẩy ngoài.
Chúc Ương mở mắt , cảnh sắc mặt đổi.
Cô một xuất hiện trong một khe núi tuyệt , cảnh sắc nơi đây như ảo mộng, đến mức nghẹt thở.
Có một thác nước nhỏ đang chảy xuống, dòng suối lấp lánh như kim cương, bên cạnh thác nước mọc một loại quả dại màu xanh lam như pha lê.
Bề ngoài chút giống cà chua bi, nhưng với vẻ ngoài , nếu mang siêu thị nhập khẩu ở thế giới hiện thực để bán, riêng diện mạo thôi cũng đủ để hét giá lên cả chục triệu một cân.
Bởi vì nó thật sự quá .
Chúc Ương hái một quả bỏ miệng, tan, như một ngụm sương mai ngọt lành chảy thẳng xuống thực quản.
Sau đó, cô lập tức cảm nhận linh lực quanh bắt đầu sinh động. Dựa theo kinh nghiệm của Chúc Ương, lúc mà thiền minh tưởng chắc chắn sẽ hiệu quả vô cùng.
Nghĩ đến việc dùng loại quả để phụ trợ tu luyện, đúng là tồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-la-het/chuong-632.html.]
Không gian linh tuyền của Chúc Ương lúc thể mở , chẳng qua linh khí trong động phủ của Tô Tinh Vân dồi dào hơn, thích hợp để tu luyện hơn.
Với Tiểu Kỷ và Long Long bố chúng nó đón , nên gian cũng nhàn rỗi nhiều công dụng.
Chúc Ương tuy mục tiêu là tất cả bảo vật rơi xuống trong bí cảnh, nhưng cũng chỉ nhắm những thiên tài địa bảo đó.
Những loại trái cây, d.ư.ợ.c liệu, thậm chí là rau dại trong bí cảnh, tự nhiên cũng là món khoái khẩu của Chúc Ương.
Bản chất của cô cũng là một nông dân thích trồng trọt, thu hoạch và tích trữ lương thực.
Hái hết đám quả pha lê xanh ném gian linh tuyền, Chúc Ương một vòng, chọn thêm vài thứ đáng giá bỏ , lúc mới rời khỏi khe núi.
Vừa ngoài một bóng dáng màu vàng hồng lao thẳng mặt.
Bộ lông n.g.ự.c ấm áp áp lên mặt cô, cả con gà như phát điên, vặn vẹo cọ cọ cô.
"Mẹ, , !" Tiểu Kỷ gọi nức nở, giọng nhỏ bé đầy uất ức, mà xót cả ruột.
Chúc Ương vất vả lắm mới gỡ nó xuống , cũng kinh ngạc vui mừng vô cùng: "Tiểu Kỷ, con đây?"
Tiểu Kỷ sụt sịt: "Ba đưa con , cũng , nhưng già quá ."
Ặc! Chuyện , Long Long tuy với tuổi thọ của Long tộc thì mới là một thiếu niên mười mấy tuổi, nhưng đổi sang tuổi , đúng là sinh mấy chục năm, vượt xa ba mươi tuổi .
Chúc Ương vuốt đầu Tiểu Kỷ, trấn an nó, thầm nghĩ lúc cũng là Nguyên Anh kỳ, thực lực khôi phục tám phần.
Nuôi Long Long bên chút miễn cưỡng, nhưng Tiểu Kỷ thì tuyệt đối đủ tiêu chuẩn.
Thế là cô gãi cằm con trai nhỏ: "Được, con cứ về với , chờ mạnh hơn một chút, sẽ đón cả con về."
Nói nghĩ đến Lộ đầu to thể chất lô đỉnh, cô l.i.ế.m môi: "Đương nhiên, còn cả ba các con nữa!"
Tiểu Kỷ định ba đang chúng kìa, dựa theo kinh nghiệm, cái biểu cảm đó, ba che mũi mặt đỏ .
Liền thấy tiếng bước chân truyền đến, tự nhiên là vì thất lễ nên cố ý gây tiếng động.
Chúc Ương đầu , thấy một tu sĩ trẻ tuổi mặc hắc y.
Hắn thấy Chúc Ương vẻ vui mừng, nhưng chắc là giỏi ăn .
Có ý chào hỏi, nhưng nghẹn nửa ngày mới thốt một câu: "Đây là sủng vật của Chúc cô nương ? Đẹp quá."
Đương nhiên là , phượng hoàng gì con nào ?
Lâm Phi Vũ lúc ở quảng trường nhàm chán đến phát bực, bên cạnh nữ tu điều cứ sáp gần, đó liền thấy Chúc Ương dẫn một đám t.ử Ma giáo đến.
Lúc đó thể rời mắt , chờ tỉnh táo mới ngốc đến mức nào. Rõ ràng đối phương là yêu nữ Ma giáo, nhưng thể nảy sinh chút ác cảm nào.
Vốn điều chỉnh tâm tư, quyết định chuyên tâm tìm bảo vật, cơ hội khó , thể phân tâm.
Không ngờ lật qua ngọn núi thấy Chúc cô nương đang chơi đùa với một con phượng hoàng. Phượng hoàng thích quang minh lạc.
Mang theo lăng kính thì luôn dễ dàng tự tìm cớ cho , vì thế Lâm Phi Vũ càng cảm thấy cái gọi là yêu nữ Ma giới chẳng qua chỉ là thành kiến của ngoài, Chúc cô nương nhất định như .
Quả nhiên, trong khoảnh khắc lúng túng, Chúc cô nương cũng nhạo, ngược còn hưởng thụ lời khen của .
"Cảm ơn, Tiểu Kỷ nhà đúng là đáng yêu thật."
Hắn nhẹ nhàng thở phào, trong lòng đang vui vẻ, liền đối phương tiếp: " khen thì khen, chuyện chính vẫn ."
Lâm Phi Vũ mờ mịt ngẩng đầu, thấy Chúc Ương mỉm , đôi môi đào khẽ mở:
"Cướp bóc đây!"
"Hả?" Lâm Phi Vũ ngây cả .
Hình tượng nữ thần trong tưởng tượng của thế .
Trong nháy mắt, Lâm Phi Vũ cho rằng lầm, Chúc cô nương cướp bóc, mà là hai chữ khác đúng ? Chỉ là phát âm tương tự, hơn nữa sáng nay cửa vội vàng, ăn sáng nên tinh thần nhầm mà thôi.
ngẩng đầu biểu cảm của Chúc Ương, cái vẻ mặt đe dọa chuẩn bài sơn tặc đó, Lâm Phi Vũ ngày thường cuộc sống thú vị, ngoài tu luyện , thỉnh thoảng cũng sẽ khắp nơi hành hiệp trượng nghĩa.
Hắn tiêu diệt ổ sơn tặc cũng ít, tự nhiên sẽ nhận sai.
Trong nháy mắt, trái tim thiếu nam thuần khiết tan nát .
Hắn chút bi phẫn Chúc Ương, sợ hãi, rốt cuộc tu vi Chúc Ương thể hiện ngoài lúc chỉ ở Kim Đan trung kỳ mà thôi.
Hắn cũng là Kim Đan trung kỳ, hơn nữa vì quanh năm chiến đấu với khác, vũ lực cao, vượt cấp g.i.ế.c c.h.ế.t Kim Đan hậu kỳ cũng một hai .
Lâm Phi Vũ đau lòng khôn xiết, hồng nhan tuyệt sắc như , cớ cướp?
Hắn thất vọng Chúc Ương : "Chúc cô nương, hà tất như ?"
Đang định thuyết giáo vài câu, khuyên Chúc cô nương đừng nghĩ quẩn, bí cảnh kỳ ngộ nhiều vô kể, nếu tìm thiên tài địa bảo một câu nhờ giúp đỡ cũng vui, tội gì ở nơi cao thủ nhiều như mây lung tung đắc tội với khác?
Lâm Phi Vũ ý thức suy nghĩ của đang ngầm thiên vị, nhưng định mở miệng, Chúc cô nương một váy dài kiểu nhân ngư lộng lẫy ở cao.
Lời đến bên miệng biến thành: "... tiền , tán tu nghèo lắm."
Không , định như .
Nói cứ như nếu tiền sẽ hai tay dâng lên , , Lâm Phi Vũ, tuyệt đối loại dung túng cho kẻ khác cướp bóc.
Liền Chúc Ương trả lời: "Vô nghĩa, cũng xem là ai? Mấy đồng bạc lẻ của một tán tu như , còn chẳng thèm để mắt."
"Lần cướp của, cướp !"
Lâm Phi Vũ ngơ ngẩn cô một lúc lâu, đó cả khuôn mặt từ cổ đỏ bừng lên đến tận mang tai.
Mặt đột nhiên , vành tai đỏ ửng, ánh mắt né tránh, cũng dám cô.
Chúc Ương cái biểu cảm phong phú dị thường cùng với tâm lý hoạt động chắc chắn còn phong phú hơn của gã cho mất kiên nhẫn.
Gã ? Cô rõ ràng như thế, mục đích rành rành đấy mà còn thể nghĩ sang chuyện khác ?
Trên thực tế, lăng kính nữ thần đúng là dày đến tám mét tám, chỉ thấy Lâm Phi Vũ mặt đỏ trầm mặc một hồi lâu.
Trước khi Chúc Ương mất kiên nhẫn, mới bất an véo vạt áo , nhẹ giọng : "Vậy, nhẹ tay một chút."
Chúc Ương ban đầu còn phản ứng câu ý gì, nhưng cô vốn nhạy cảm với biểu cảm của khác, chỉ là nghĩ đến hướng .