Nữ Hoàng La Hét - Chương 662

Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:43:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cũng đừng c.h.ử.i chúng ." Một chơi khác run lẩy bẩy.

Xem dọa sợ đến mức nào .

Chúc Ương lý lẽ của riêng : "Tuy chị Vỏ Sò sai, đợi đến ngày cuối cùng cướp một lượt cho tiện cũng , nhưng đá quý gom một chỗ thì hai ngày đầu vẫn tạo chút áp lực, khuấy động tinh thần thi đấu của lên chứ."

"Rốt cuộc cũng là một cuộc thi, thể để về trong tiếc nuối ."

"Ừ, ai cũng dễ dàng gì." Lộ Hưu Từ .

Người chơi của tam đại Trò chơi kinh qua bao nhiêu sóng gió để rèn luyện tinh thần, chứ đám chơi của mấy game nhỏ đè đầu cưỡi cổ ba ngày, chắc về sẽ sốc tâm lý mất.

"Mà gã Hoàng Đế nhỉ?" Chúc Ương nhịn hỏi: "Chẳng lẽ Trò chơi thừa với mà gặp là choảng trượt phát nào, nên cố tình để dành màn kịch lớn đến cuối cùng, tách hai đứa thật xa ?"

họ cũng qua ít nơi, bản đồ ghé qua cũng đếm xuể, nhưng vẫn thấy bóng dáng đám .

Từ Kiêu và Tiểu Thế T.ử cũng gặp đại quân của , cho nên cách giữa họ hẳn là xa.

Thế nhưng, những chuyện đúng là ghét của nào trời trao của . Câu "nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới" quả nhiên linh nghiệm.

Vừa mới xong, họ liền cảm nhận một trận đất rung núi chuyển, như thể một trận chiến cực lớn đang diễn .

Mấy liền tăng tốc đến trung tâm của cơn địa chấn, liền thấy hai chơi đang chiến đấu với . Cả hai bên đều là những chơi cao cấp mạnh mẽ, dù trận chiến mới chỉ ở giai đoạn khởi đầu, động tĩnh hề nhỏ.

ở trung tâm trận đấu chắc chắn Hoàng Đế, mà rõ ràng là một thuộc hạ của . Đối phương mặc một bộ cổ trang màu đen, vũ khí là một cây trường thương, gì hoa mỹ, trông như một võ sĩ đơn thuần.

chính lối đ.á.n.h thuần túy đó ép cho đối thủ tung đủ loại năng lực và vũ khí uy lực cường đại, mà vẫn thể chiếm thế thượng phong.

Hoàng Đế và đám của đang cách đó xa, ung dung theo dõi trận chiến.

Gã trai cầm trường thương lẽ là một thuộc hạ mà đối phương đang dốc lòng bồi dưỡng, thực lực cường hãn nhưng việc sử dụng năng lực huyết thống vẫn còn non nớt.

Cho nên Hoàng Đế đang dùng những chơi khác để cho gã hắc y cầm thương luyện tập.

Thế nhưng, Chúc Ương dù chỉ mới gặp Hoàng Đế một , cũng là một kẻ cầm quyền phong kiến điển hình, chẳng hề coi trọng mạng sống của kẻ , thể kiên nhẫn như với một chơi mà thực lực trong phe cánh của cũng tính là đỉnh cấp?

Chúc Ương nhếch môi , một ý nghĩ lóe lên trong đầu.

Sự xuất hiện của họ hề che giấu, Hoàng Đế và đám của tự nhiên cũng sớm phát hiện .

Đối phương sang, liếc mắt một cái liền thấy nhóm đỉnh núi, nổi bật nhất ai khác ngoài Chúc Ương đang dẫn đầu.

Lần cuối Hoàng Đế gặp Chúc Ương là hai năm . Lúc đó ở trong gian Vô Hạn, họ chỉ gặp một , đó cộng thêm thời gian trải qua trong các phó bản, lẽ cũng mấy năm trôi qua.

Theo lý mà , với phận của Hoàng Đế, thể nào mấy năm mà vẫn còn ấn tượng với một con kiến trung cấp .

Chúc Ương là ngoại lệ. Nàng là con kiến duy nhất từng tát một cái mà vẫn còn sống, quên cũng khó.

Tuy lúc đó con nhãi lợi dụng quy tắc của Trò chơi và sự kiêng dè của , nhưng sự thật vẫn là sự thật.

Có điều, ấn tượng của Hoàng Đế về đối phương vẫn dừng ở mức nhiều mưu mẹo vặt vãnh, nhưng thực lực đáng nhắc tới.

Hắn Trò chơi từ một thời điểm nào đó bắt đầu xem trọng chơi , thậm chí còn nhiều tỏ ý tiếc nuối vì thể lôi kéo về .

Hoàng Đế lúc đó cũng chỉ cho rằng tư chất mà đối phương thể hiện khiến Trò chơi ưu ái, nhưng trăm triệu ngờ, chỉ trong hai năm ngắn ngủi, đối phương thật sự trở thành chơi cùng cấp bậc với .

Hắn rõ, khí thế và thần quang toát từ đối phương tuyệt đối là thứ mà một chơi cao cấp bình thường thể , cộng thêm cảm giác nguy cơ mơ hồ mà trực giác của mách bảo.

Năm đối diện, đến ba cùng đẳng cấp với .

Hoàng Đế nhíu mày, chỉ là một giải đấu cạnh tranh mà thôi. Nói thật, việc giữ gìn uy nghiêm của tam đại Trò chơi đúng là quan trọng, nhưng cũng quan trọng đến mức huy động nhiều chơi cấp bậc như .

Game Kinh Dị định gì đây?

Là thần t.ử của , những biến đổi cảm xúc dù là nhỏ nhất của đế vương đương nhiên cũng thể bỏ qua.

Lần theo Hoàng Đế, ngoài chơi hắc y đang chiến đấu , hai còn cũng là quen cũ của Chúc Ương, chính là vị cung trang nữ t.ử và gã thái giám tiếp dẫn nàng lên lầu lúc .

Hai ngẩng đầu, thấy nhóm Chúc Ương xuất hiện, sắc mặt tức khắc đại biến —

"Con tiện dân xuất hiện ở..."

Lời còn dứt, liền thấy hình Chúc Ương chợt lóe lên, biến mất ngay tại chỗ.

Cung trang nữ t.ử kinh hãi, theo bản năng cho rằng nàng định tập kích bệ hạ: "Hộ giá!"

đòn tấn công của đối phương mãi tới, ngược trung tâm trận chiến bên đột nhiên xuất hiện thêm một bóng .

Bóng đó một tay tóm lấy cây trường thương của chơi hắc y, tay đ.á.n.h văng quả cầu năng lượng đang bay tới từ phía đối diện, cả hai kinh ngạc.

Chúc Ương thèm để ý đến chơi , tay thuận thế theo cây trường thương lao tới, nháy mắt bắt chơi hắc y, đó giật phăng mặt nạ của đối phương xuống.

Vóc của đối phương tuy tồi, nhưng mặt là ngay, tuyệt đối vẫn là một đứa trẻ mười sáu, mười bảy tuổi, non nớt vô cùng.

"Ồ! Vẫn còn là một đứa trẻ con ? Không tồi, tồi, tiền đồ."

Người chơi hắc y dường như ghét khác lôi tuổi tác , trừng mắt giận dữ Chúc Ương. Đáng tiếc, khuôn mặt quá non, tức giận đến hai mắt ngấn nước, chẳng chút uy h.i.ế.p nào, cũng khó trách trong lúc chiến đấu che mặt.

Chúc Ương thiếu niên, Hoàng Đế, hai giống ít nhất bảy phần, nháy mắt hiểu tại Hoàng Đế phá lệ thiên vị một chơi cao cấp bình thường như .

Gương mặt rõ ràng là quan hệ huyết thống gần, em trai? Nói chừng là con trai cũng khả năng.

Rốt cuộc theo lời Từ Kiêu, tuy Hoàng Đế đến ba mươi tuổi, nhưng tốc độ thời gian trong các phó bản khác , sủng hạnh ái phi nào đó trong một phó bản nào đó.

Sau đó mười mấy năm chốn cũ, phát hiện Hạ Vũ Hà bên hồ Đại Minh mòn mỏi chờ cha của con mười năm.

Chúc Ương thiếu chút nữa chính cái não của chọc cho phá lên, khuôn mặt thiếu niên càng thể nghiêm túc nổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-la-het/chuong-662.html.]

Thiếu niên lòng tự trọng cao, cho rằng con mụ đang chế giễu , càng tức đến thất khiếu bốc khói.

Lúc Hoàng Đế và đám của tự nhiên sớm phản ứng , cung trang nữ t.ử tức khắc giận dữ: "Tiện nhân, ngươi dám..."

Nói một nửa, còn đợi ả rút kiếm xông lên, trong khí liền một luồng lực đạo vô hình, tát cho mặt ả lệch sang một bên.

Cung trang nữ t.ử thể tin nổi mà ngẩng đầu lên. Ấn tượng của ả về Chúc Ương vẫn còn sâu sắc, một chơi trung cấp như con kiến trong tay ả lúc , lúc chỉ cần nhấc tay thể tát cho ả kịp né tránh.

Sao cô ? Trong một thời gian ngắn như ?

"Ở đây chỗ cho tiện dân lên tiếng." Đây chính là câu mà ả với Chúc Ương lúc .

Hoàng Đế nhíu mày, sắc mặt vẫn còn khá bình tĩnh: "Là ngươi , hai năm gặp, quả thật khiến trẫm bằng con mắt khác."

Chúc Ương nhạo: "Chỉ là một tên hoàng đế quèn mà thôi, gì mà hổ thế? Đừng tự đề cao bản quá, ngươi thấy thế nào thì liên quan gì đến ."

"Hả? Chỉ là một tên hoàng đế thôi ?" Tô Tinh Vân : "Thế tỏ cái vẻ gầm trời là thứ dân ? Cái loại đó chúng thống trị qua một ngàn thì cũng tám trăm nhỉ?"

Đây thật sự khoác lác. Thế giới phàm tục trong Tu chân giới cực kỳ rộng lớn, siêu cường quốc đương nhiên ít, nhưng nhiều hơn vẫn là các quốc gia lớn nhỏ, theo thống kê đầy đủ, thật sự hơn một ngàn quốc gia.

Trước khi Chúc Ương đến, những quốc gia đều thần phục Ma giáo, cho nên nếu chỉ xét về chức năng của một hoàng đế, ở chỗ Tô Tinh Vân thật sự chẳng đáng giá chút nào.

Có điều, hiển nhiên tên hoàng đế thể nào so sánh với những kẻ , nhưng cà khịa thôi mà, cần gì nghiêm túc thế?

Quả nhiên Hoàng Đế thì phản ứng gì, nhưng cung trang nữ t.ử và gã thái giám thì đúng là mang lòng căm phẫn của kẻ bề trung thành.

Chúc Ương cũng phí lời nhiều, xách thiếu niên trong tay lên hỏi: "Con trai ngươi ?"

"Bổn vương là em trai của !" Thiếu niên trong tay nàng nghiến răng nghiến lợi: "Em ruột cùng một sinh ."

Chúc Ương cúi đầu, đứa trẻ bằng ánh mắt chút thương hại: "Này nhóc, chị còn hỏi đến mức đó, em khai tuốt tuồn tuột thế?"

Nói liếc mắt Hoàng Đế, Hoàng Đế lắc đầu, mà còn tâm trạng tự giễu: "Hết cách , ruột thịt, bóp c.h.ế.t ."

Tâm trạng của , Chúc Ương thật thể hiểu , cũng giống như đôi khi nàng nhét Chúc Vị Tân về bụng để đúc . Có điều, điều cũng cho thấy tình cảm của đối phương dành cho đứa em trai sâu đậm.

Thiếu niên lẽ còn cảm nhận , chắc là bảo vệ quá , mấy câu để lộ bao nhiêu thông tin c.h.ế.t cũng .

Nếu Chúc Ương thật sự là kẻ thù đội trời chung với Hoàng Đế, chỉ bằng những thông tin cung cấp, đừng là lợi dụng tầm quan trọng của để giăng bẫy đả kích đối phương, thậm chí thể thu hẹp phạm vi thế giới gốc của Hoàng Đế đến một mức độ nhất định.

Đối phó với một cường giả, việc tìm hiểu và phân tích là bước đầu tiên. Hoàng Đế một đứa em trai ngốc như cũng đủ khiến đau đầu.

Thiếu niên còn ấm ức : "Huynh trưởng, mắng ?"

Vẻ mặt Hoàng Đế còn gì để , đối mặt với ba cường giả cùng cấp bậc với như Chúc Ương mà vẫn bình tĩnh, lúc thái dương giật thon thót.

Cũng mặc kệ mục đích của Chúc Ương là gì, dù cũng đoán . Đối phương tư thái của một cường giả, tâm chí chắc chắn kiên định, mà tâm chí kiên định một đặc điểm, đó là thù dai và kiên nhẫn.

Câu "quân t.ử báo thù mười năm muộn" chính là để về loại . Có điều chút lầm, bởi vì Chúc Ương là loại thù báo ngay tại trận, báo đủ sảng còn ghi sổ để , chiếm hết lợi thế, còn quá đáng hơn nhiều.

Tóm Hoàng Đế hiểu rõ, đối phương đơn giản là đến gây sự. Dựa sự tôn sùng của Trò chơi đối với con nhãi , cộng thêm việc liên tục tỏ ý tiếc nuối vì thể lôi kéo về, đối phương tuy biểu hiện khắc nghiệt, tiểu nhân đắc chí, nhưng cũng hiểu đại cục.

Vì thế dứt khoát với đứa em trai ngốc của : "Quy tắc của giải đấu là chơi thể tàn sát lẫn , nhưng dù ngươi g.i.ế.c, trẫm cũng bản lĩnh hồi sinh ngươi."

"Dù ngươi thần hồn câu diệt, Trò chơi vì giữ gìn quy tắc cũng sẽ mang ngươi trở về nguyên vẹn."

"Đi theo cô nhiều nhất chỉ chịu chút khổ nhục da thịt, ngươi cứ yên tâm mà , ngày cuối cùng trẫm sẽ vớt ngươi về. Nếu thể giúp ngươi sáng mắt một chút, cũng tồi."

Đừng là thiếu niên hắc y, ngay cả Chúc Ương cũng màn thao tác của Hoàng Đế cho ngớ cả

"Đậu má! Ai mượn ngươi dạy em trai hộ ? Này! Làm gì đấy? Đừng , đệt!"

Chúc Ương hiếm khi nào lường sự việc, lúc chỉ c.h.ử.i thề một trận.

Nàng vẫn luôn cho rằng Hoàng Đế là một quân chủ phong kiến điển hình, ai ngờ tùy cơ ứng biến như , xem cái thói vẻ chỉ nhằm kẻ yếu, đúng là lừa .

Lúc đối phương mở gian chuồn một cách gọn gàng, thái độ dứt khoát đến mức những ở đây cũng kịp ngăn .

Nếu hai bên đ.á.n.h , phe của Hoàng Đế chắc chắn thể nào địch phe của Chúc Ương lúc .

nếu chỉ đơn thuần là chạy trốn thì vẫn dễ dàng. Tức khắc, bóng mắt biến mất sạch sẽ, chỉ để một thiếu niên vẻ mặt ngơ ngác, cùng Chúc Ương mắt to trừng mắt nhỏ.

Chúc Vị Tân chạy tới, ghét bỏ đạp hai cái, liền thiếu niên trừng mắt : "Làm gì? Lũ thứ dân các ngươi đừng nhục ."

Đều là em trai, còn là những đứa em thường xuyên chị/ cả ghét bỏ đá bay, Chúc Vị Tân đối với gã hề chút đồng cảm nào.

Ngược , trong tay xuất hiện một con d.a.o nhỏ, thằng nhóc nhếch miệng , với chị : "Chị, , chúng cứ nửa tiếng xẻo một miếng thịt của thằng gửi cho nó, sẽ ngoan ngoãn ngay thôi."

Đây là thủ lĩnh của băng nhóm bắt cóc nào ?

Thiếu niên hắc y lập tức lùi lưng Chúc Ương: "Các đừng bậy, chúng chơi của các Trò chơi hợp tác, thể g.i.ế.c hại lẫn ."

Chúc Ương "chậc" một tiếng, Hoàng Đế đúng là đoán tình hình chuẩn, nàng thể nào chuyện quá đáng.

Rốt cuộc đây Trò chơi Cực Đoan đ.á.n.h lén, Trò chơi Vô Hạn về phía Game Chó, trận Sinh Hóa Nguy Cơ đó cũng giúp nàng hưởng lợi ít, tính nàng thật sự cũng ít nhiều nợ chút nhân tình.

Gây sự tìm mặt mũi đ.á.n.h một trận đều , cạnh tranh lành mạnh thì , nhưng tuyệt đối thể quá.

Chúc Ương ghét bỏ đá đứa em trai ngốc của Hoàng Đế xuống đất: "Lăn, lăn, lăn! Giữ ngươi còn lo cơm nước. Bảo ngươi hai ngày rửa sạch cổ chờ đấy, là thất sách, lẽ nên vác d.a.o c.h.é.m thẳng mặt mới ."

Ai ngờ thiếu niên chịu: "Không , trưởng của lời đùa, bảo ở với ngươi hai ngày thì tuyệt đối ở đủ thời gian mới , nếu về cũng đá ngoài."

Thiếu niên ngốc nghếch bắt lấy cánh tay Chúc Ương, sợ nàng chống cự: "Bổn vương từ nhỏ đến lớn đều hầu hạ, ngay cả quần áo cũng từng tự mặc. Ngươi đuổi trưởng của , Ôn công công cũng mất , hai ngày ai chuẩn cơm nước, ai hầu hạ đây?"

 

 

Loading...