Nữ Hoàng La Hét - Chương 668

Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:43:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Ngoại truyện

Cơ duyên đưa Tạ Dịch đến với Trò chơi cũng đơn giản.

Quê ở nông thôn. Tuy dọn lên thành phố từ nhỏ nhưng ông bà chịu , nên hè nào cũng về thăm.

Hè năm lớp mười một, Tạ Dịch về quê nghỉ mát như năm, nhân tiện cứu hai học sinh cấp ba suýt c.h.ế.t đuối khi bơi ở đập chứa nước.

Hai học sinh giãy giụa nước quá dữ, suýt nữa còn kéo chìm theo, nhưng may mà cuối cùng vẫn .

Chỉ là khi về nhà, lớn mắng cho một trận, cũng vì họ quá lo lắng.

Tạ Dịch cũng thấy hú vía, nhưng chuyện qua thì thôi, cũng nghĩ nhiều.

Ông bà trong nhà tuy sức khỏe còn như xưa nhưng vẫn trồng trọt ít nhiều. Tạ Dịch là một thanh niên trai tráng, đương nhiên thể hưởng mát ông bà đầu tắt mặt tối ngoài đồng.

Thế là cũng xắn tay phụ giúp việc đồng áng mấy ngày. Cũng may trời sinh da , chẳng đen chút nào, vẫn là hot boy của trường.

Một buổi chiều nọ, trong làng cúp nước, bèn xách hai cái thùng giếng nước đầu làng để múc nước về.

Lúc ngang qua bờ ruộng, gặp một ông lão rằng mất bò và nhờ tìm giúp.

Tạ Dịch đương nhiên nhận lời giúp một tay. Thấy trời sắp tối, bảo ông lão cứ tìm ở ngoài, còn thì rừng trúc.

Cũng may điện thoại thời nay nhiều chức năng, rừng trúc rậm rạp ánh sáng, nhưng Tạ Dịch bật đèn pin lên cũng đến nỗi thấy đường.

Lúc là tháng tám, đúng thời điểm nóng nhất trong năm. Tuy nông thôn mát mẻ hơn thành phố nhiều, nhưng thành phố của họ vốn là một trong những nơi nóng nhất cả nước.

Vậy mà lúc , Tạ Dịch cảm nhận từng luồng khí lạnh len lỏi trong rừng trúc. Đây cái mát rượi sảng khoái của mùa hè, mà là cái lạnh thấm tận xương tủy, khiến rợn tóc gáy.

Cứ như lúc đang căng thẳng tột độ, đột nhiên áp một lon Coca lạnh gáy bạn .

lúc đó Tạ Dịch tưởng là gió trong rừng trúc, dù rừng trúc vốn là nơi mát mẻ, cũng nghĩ nhiều.

Sau khi tìm một vòng trong đó, xác nhận kết quả gì, mới khỏi rừng trúc, ai ngờ thấy ông lão mất bò nữa.

Tạ Dịch lẩm bẩm, chắc là tìm chứ gì? tìm cũng gọi một tiếng chứ. Nghĩ , cũng tự về.

Múc nước xong về nhà, Tạ Dịch liền kể chuyện cho bà nội, còn miêu tả đặc điểm của ông lão, mới trong làng căn bản nào trông như .

Tạ Dịch thấy kỳ lạ, nhưng cũng nghĩ nhiều, thể là miêu tả sai, hoặc cũng thể bà nội hiểu, tóm thấy thì cũng xác định .

Tưởng rằng đó chỉ là một chuyện vặt, ai ngờ hôm Tạ Dịch gặp đúng ông lão đó ở chỗ cũ. Ông vẫn mất bò và nhờ tìm giúp.

Vừa Tạ Dịch vẫn còn bực chuyện hôm qua, liền : "Bác ơi, hôm qua bác tiếng nào thế? Cháu tìm trong rừng trúc hơn nửa tiếng đồng hồ, thì thấy bác , ít nhất cũng với cháu một tiếng chứ. May mà cháu thông minh, chứ gặp đứa ngốc nào thì khi nó tìm cả đêm cũng nên?"

Ông lão trả lời câu hỏi của , chỉ đờ đẫn , lặp lặp câu mất bò, tìm giúp.

Tạ Dịch thấy cảm thấy gì đó , ông bác cứ như con rối gỗ .

lúc vẫn nghĩ sang hướng khác. Dù ở nông thôn cũng ý thức về y tế, nhiều già mắc bệnh chỉ cần ảnh hưởng đến việc thì đều sẽ bỏ tiền chữa.

Liệt nửa trúng gió dẫn đến ngũ quan cứng đờ, thậm chí là bệnh đãng trí của già, làng nào cũng vài trường hợp.

Tạ Dịch thấy bèn cho rằng ông lão vấn đề về thần kinh, nhưng cũng , đành gọi với một bác nông dân đang ở xa: "Bác ơi, bác xem đây là nhà ai thế ạ? Gọi nhà họ đến đón về , trời sắp tối ở ngoài đồng nguy hiểm lắm."

Bác nông dân vác cuốc ở bờ ruộng đối diện ngạc nhiên : "Người nào ? Bác còn đang định gọi cháu đây, thấy cháu cứ một lẩm bẩm cái gì thế? Mới nãy bác còn bà nội gọi cháu về ăn cơm mấy ."

"Bác gì thế? Đây là..." Vừa đầu , thấy ông lão cách đầy hai mét biến mất.

Tạ Dịch thấy lạnh gáy, bờ ruộng tuy rộng rãi, hai ba song song cũng thành vấn đề, nhưng cũng đến mức một ông lão cứng đờ thể biến mất trong nháy mắt mà hề chứ?

Thực , Tạ Dịch từ nhỏ sợ ma, vì vốn tin những chuyện đó. Hồi bé, còn lấy những câu chuyện ma lớn kể để dọa bọn trẻ con khác.

Ngay cả ông bà nội cũng đùa rằng thằng bé dương khí nặng, kính quỷ thần, từ nhỏ đến lớn từng gặp chuyện ma quỷ.

lúc thì gặp .

Tạ Dịch về nhà, trằn trọc ngủ , liền hỏi ông bà xem trong làng một năm gần đây chuyện gì lạ , ví dụ như nhà ai già mất, nhà ai mất bò.

"Sao là bò?" Bà nội gõ đầu : "Trong làng bây giờ gì còn con bò nào? Ruộng về cơ bản đều cho thuê hết , bây giờ sửa sang nhà kính trồng rau cháu thấy ?"

"Mấy mảnh ruộng gần đây chia , mỗi nhà bao nhiêu ? Cứ để thì hoang phí nên mới trồng ít đồ, mà còn máy móc nữa, cần gì đến bò?"

Cũng, cũng , bây giờ nông nghiệp cũng cơ giới hóa .

Tạ Dịch hỏi manh mối gì, đành ngủ, vì chuyện mà cả đêm ngủ ngon.

trăm triệu ngờ, ngày thứ ba vẫn gặp ông lão đó ở chỗ cũ.

lời ông cuối cùng cũng chút đổi, ông cứ hì hì ngớt, nụ mang theo ác ý:

"Ba ngày, ba con bò, mày nợ tao ba con bò, hì hì hì!"

"Này bác, ăn vạ cũng thế , cháu tìm thấy bò thì đền cho bác ? Có cháu mất ."

Tạ Dịch dứt lời, đối phương liền nổi giận, đẩy về phía rừng trúc: "Tìm cho tao!"

"Này, bác gì thế? Cháu ..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-la-het/chuong-668.html.]

Trong nháy mắt, cảnh vật đổi. Lúc nãy Tạ Dịch còn đang ở bờ ruộng cách rừng trúc chừng hai mươi mấy mét, nhưng lúc ở trong rừng trúc.

Lần thì đúng là gặp ma thật , thế giới quan xây dựng bao năm qua sụp đổ Tạ Dịch sợ c.h.ế.t khiếp.

Cậu run rẩy móc điện thoại , ánh sáng ít nhiều cũng cho chút cảm giác an . Trước đây từng sợ bóng tối.

Cậu khỏi rừng trúc, nhưng loay hoay hơn nửa ngày cũng tìm lối . Rõ ràng nơi cũng xa lạ gì, mảnh rừng trúc cũng lớn lắm.

Cứ cho là bừa theo một hướng, nhiều nhất mười phút cũng ngoài , nhưng Tạ Dịch nửa tiếng vẫn còn ở trong đó, mặc kệ hướng nào, cuối cùng cũng sẽ về chỗ cũ.

"Bò, bò của tao! Tìm bò."

Không là ảo giác , Tạ Dịch cứ thường xuyên thấy câu đó bên tai.

ở nơi tối tăm mà thấy, một đám bóng đen kịt đang tụ tập với , bên cạnh những bóng đen đó còn những móng vuốt sắc nhọn như của dã thú.

Mắt thấy sắp vồ về phía Tạ Dịch, lúc Tạ Dịch đột nhiên đầu .

Có lẽ trong mắt thường, thậm chí chính Tạ Dịch cũng nhận .

khi đối diện trực tiếp với đám tà vật đó, những bóng đen như đột nhiên gặp ánh sáng mạnh, hoảng sợ tan tác.

"Hửm? Sao nãy cảm giác như lưng ?" Tạ Dịch lẩm bẩm một cách khó hiểu.

Mà lúc , con đường vốn như quỷ ám chặn cuối cùng cũng hiện . Tạ Dịch như đại xá mà chạy khỏi rừng trúc, còn thề trong thời gian tiếp theo, tuyệt đối dạo ngoài đường chập tối, càng đến gần nơi .

Kết quả ban đêm, Tạ Dịch liền thấy ông lão đó ở đầu giường.

Nhà điều kiện tồi, nhà ở quê cũng sửa sang , đồ đạc điện máy cần đều , phòng ngủ cũng điều hòa.

Đang ngủ trong phòng điều hòa, Tạ Dịch cảm giác thứ gì đó ươn ướt nhỏ lên mặt , ban đầu còn tưởng là nước điều hòa thổi tới.

trong lúc mơ màng đột nhiên nghĩ , điều hòa treo tường cách giường xa, mà cũng mùi .

Một mùi bùn đất và lá trúc mục rữa.

Tạ Dịch mở choàng mắt, liền thấy ngay mặt đột nhiên xuất hiện một cái đầu trâu. Cái đầu đó thối rữa một nửa, từ mồm mũi nó đang nhỏ giọt thứ chất lỏng, chính là thứ rớt lên mặt .

Tạ Dịch dọa c.h.ế.t khiếp, hét lên một tiếng bật dậy, trực tiếp trèo lên nóc cái giá sách ở đầu giường.

Nỗi sợ của giống thường. Người khác sợ thì chân tay bủn rủn, cứng đờ, còn Tạ Dịch hễ sợ là bộc phát một nguồn năng lượng hành động cực mạnh.

Đương nhiên, biểu hiện rõ nhất là ở khoản chạy trốn.

Cậu giá sách xuống cái đầu trâu, đầu trâu , quần áo đúng là kiểu của ông lão , dáng cũng tương tự, đều còng lưng.

"Đền bò cho tao, tại đền bò cho tao, tìm bò cho tao."

Gã đầu trâu phá phách khắp phòng, tuy đầu trâu thối rữa, nhưng cặp sừng sắc bén lạ thường, trực tiếp đ.â.m một lỗ thủng lớn giá sách.

Chắc chỉ cần thêm vài cú nữa là thể đ.â.m sập nó. Tạ Dịch gọi ông bà, nhưng sợ hai già tùy tiện xông sẽ thương.

Mà động tĩnh lớn như , ông bà ngủ ở phòng bên cạnh vốn thính ngủ cũng hề , bản điều đó lên vấn đề.

Mắt thấy cái tủ sắp sập, Tạ Dịch sợ đến run bần bật, nhưng đúng lúc , trong phòng ngủ khôi phục sự yên tĩnh. Cậu cúi đầu xuống, bên gì còn bóng dáng gã đầu trâu nào?

Tạ Dịch thở phào nhẹ nhõm, đang định dò dẫm trèo xuống.

Bỗng nhiên, cổ truyền đến một luồng thở, mục rữa, âm lạnh, nhưng mang một sự ấm áp mâu thuẫn đến khó hiểu.

Đó là thở của một sinh vật khác đang ở ngay gần, ngay mặt bạn.

Tạ Dịch tim thắt , chậm rãi ngẩng đầu, thấy cái đầu trâu đó đang cắm bức tường lưng .

Giống như một vật trang trí đầu trâu, chỉ là cái miệng của vật trang trí đang há , khuôn mặt thối rữa nhỏ xuống những mẩu thịt vụn, một con mắt trong đó cũng lộc cộc rơi xuống.

Vừa rơi tay Tạ Dịch.

Tạ Dịch sợ đến mức da đầu tê rần, cũng .

Cậu một tay nhét con mắt trở , đồng thời bật nhảy dựng lên, kết quả đập đầu trần nhà, đầu óc ong ong.

Cậu theo bản năng túm lấy thứ gì đó, kết quả một tay túm chặt sừng trâu. Gã đầu trâu cả trọng lượng của kéo xuống, bộ cạy khỏi tường.

Còn rơi xuống đất cả Tạ Dịch, tiếp theo trán Tạ Dịch đập mạnh đầu trâu.

Cái trán tràn ngập dương khí, trời sinh ma quỷ thể xâm phạm của trực tiếp đập nát cái đầu trâu.

Gã đầu trâu vốn kiêng dè dương khí của , cẩn thận đối mặt trực diện, tức khắc hét lên một tiếng, đầu vỡ nát thể duy trì hồn phách chỉnh, mang theo cam lòng và oán khí mà tan tác.

Chỉ Tạ Dịch, kẻ duy nhất dựa vận may ch.ó ngáp ruồi, trời xui đất khiến những thoát nạn mà còn phản sát, nhận đ.á.n.h giá cao, đang sõng soài giữa nhà, mãi đến hôm mới tỉnh .

Game Chó theo dõi bộ cảnh qua một phân , tâm trạng dành cho Tạ Dịch ghét bỏ phức tạp.

Thiên phú tổng hợp của gã xuất sắc, nhưng nhát như cáy, chơi bình thường cũng đến mức yếu bóng vía như .

vận khí của nghịch thiên đến khó tin, thật nên đ.á.n.h giá thế nào.

Thôi kệ, cứ cho trải qua thêm vài rèn luyện, chắc là xem nhiều sẽ sợ nữa.

điều mà Game Chó ngờ tới là, gã cứ thế dựa cái vận may vô địch nghịch thiên đó mà sống sót qua sân chơi sơ cấp đến trung cấp.

Mãi cho đến khi trở thành chơi cao cấp, trở thành chơi trụ cột, vẫn là cái đức hạnh đó.

Loading...