Vì , lời , n.g.ự.c cô đau thế ?
Đau đến mức thở nổi, cảm giác quen thuộc, xa xôi…
Cố Diệp Phi
Hai tháng qua, cái mà cô thấy luôn là một Kiều Sênh dịu dàng ân cần đối với cô và Noãn Noãn, như là một đàn ông phụ bạc vô tình như rể miêu tả!
Cô vì mà khổ sở cái gì?
Cô chỉ cần nhớ, nếu vì thì chị gái sẽ chết!
Diệp Kiều cũng kinh hãi bởi lời của Kiều Sênh, rõ Giang Ca đỏi, còn con gái với khác, cũng thể đến đây mục đích, nhưng đề phòng cô , còn yêu cô như đây, thậm chí là yêu con của cô …
Cô rút tờ khăn giấy bàn lau nước mắt khóe mắt, cô Kiều Sênh cảm động, cũng đau lòng cho .
“Kiều Sênh, tất cả tài sản của cho cô , đủ , cổ phần công ty, thể động . Vết xe đổ, nên hiểu rõ!”. Tuy rõ về quá khứ của Giang Ca lắm, nhưng mà càng tra thì càng chứng tỏ cô đáng nghi, ?
Cô lo lắng, ngộ nhỡ Giang Ca giật dây đằng , liên kết với cô hoặc là lợi dụng cô , cướp Hoa Nguyên giống như Quách Mỹ Anh thì !
“Kiều Kiều, em quá lo lắng , cô trả thù là đủ , thể nào tay với Hoa Nguyên !”. Kiều Sênh .
Kiều Sênh, yêu Giang Ca yêu đến mức tẩu hỏa nhập ma, cái gì cũng quan tâm, cũng lời khuyên của cô.
Diệp Kiều thở dài thườn thượt trong lòng, khuyên nữa!
…
Trong phòng tập, Giang Ca mang giày múa ballet, rảnh rỗi múa ballet, quần áo cũng , trong đầu cô hiện lên hình ảnh từng biểu diễn ở sân khấu, khán giả sân khấu vỗ tay nhiệt liệt, trong thính phòng, Kiều Sênh mặc u phục giơ ngón tay cái với cô, vẻ mặt tự hào.
“Bịch” một tiếng, cô ngã xuống!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1003.html.]
Lúc Kiều Sênh tới cửa thì thấy Giang Ca ngã lăn đất!
Cô cố hết sức bò dậy, xách làn váy lên, ôm đầu gối.
Kiều Sênh sớm tới mặt cô, cúi thấp đầu, hai con mắt hề chớp mà chằm chằm dấu vết bắt mắt đùi cô, giống như con rết …
Anh xổm xuống: “Đã xảy chuyện gì?”
Giang Ca ôm chân, thấy giọng của mới nhận đến từ lúc nào, cô vội vã lùi , vô cùng phòng .
Vừa , cô thế mà nhớ đến !
Kiều Sênh tổn thương bởi dáng vẻ né tránh và đề phòng trong vô thức của Giang Ca, như thể như con mãnh thú và dòng nước lũ !
Anh cũng vẫn hiểu, Giang Ca hận thì hận , đề phòng , dường như, thật sự là một xa lạ , cô như thế? Bọn họ từng yêu khắc cốt ghi tâm mà!
“Chân của em, thương?”. Kiều Sênh cô vô cùng phòng , khàn giọng hỏi.
Giang Ca hồn khỏi sự hoảng loạn : “Là vết thương để do vụ tai nạn giao thông đó, trong đây còn gắn thép…”
Giọng cô nhàn nhạt, giống như con d.a.o nhỏ cứa lòng Kiều Sênh!
Trong đầu tưởng tượng đến hình ảnh cô và chị gái khi đụng xe, cô kéo một cái chân thương chạy trối chết, thời điểm đó, cô đau khổ và bất lực bao nhiêu?!
Viền mắt phiếm hồng, đau lòng cô, sự bi thương bao phủ: “Có thương ?”
Giang Ca thử lên, qua đỡ, cô lập tức né tránh, thử mấy bước, ngoài mắt ca chân đau thì ảnh hưởng gì: “Không ”. Cô lạnh nhạt , về phía cửa.
Khi cô sắp tới cửa, Kiều Sênh bước nhanh tới phía , ôm chặt cơ thể gầy nhỏ của cô lòng, hai tháng nay, vẫn luôn lịch sự khách sáo với cô, từng vượt quá giới hạn như bây giờ, ôm chặt lấy cô!