Lúc Diệp Kiều về nhà ông bà nội, thấy Lục Bắc Trì trừng mắt một cái.
Lục Bắc Trì hai tay nắm tay, bộ dạng ân ái, vì chuyện mà nãy sinh bất kỳ mâu thuẩn nào, nhưng thật sự tò mò chính là vì Diệp Kiều như một nhà tiên tri, cái gì cũng hiểu.
“Chị dâu, chị xem, chị mà ” Lục Bắc Trì bộ mặt khao khát tri thức hỏi.
“Hỏi lão đại của em ý, chị hết với ” Diệp Kiều vẻ mặt âm trầm, thèm để ý đến .
Lục Bắc Trì về lão đại kính yêu của , ai , Lục Bắc Kiêu đang ở bên Lục Tiểu Vũ và Lục Tiểu Vũ, giáo huấn , “Chuyện của chị dâu , tư cách hỏi ”
Lục Bắc Trì cặp vợ chồng đang ân ái, mặt đầy dấu chấm hỏi.
Chết tiệt, nhưng bài đăng đó rỏ ràng là Diệp Kiều đăng mà.
Anh mà hỏi rỏ ràng chứ.
“Hai cho em , là quân nhân, em chỉ thể báo cáo cho các cơ quan liên quan” Lục Bắc Trì sợ c.h.ế.t , nhưng lời hết, lão đại nhà đang chơi với con liền đánh một chập.
“Lục Bắc Trì ngứa da , cha đánh là đáng đời” Lục Tiểu Vũ Lục Bắc Trì cha dọa sợ chạy khắp nhà, lớn tiếng , cô bé ăn kem, là chú lúc nãy cho cô tiền mua.
Lục Tiểu Cổn hai tay khoanh ngực, cực kỳ ghét bỏ nhị hoa công tử Lục Bắc Trì, xem còn trưởng thành hơn cả Lục Bắc Trì.
Nà ní, nên về nhà, về chỉ rướt bạo hành về thôi.
Đang lúc Lục Bắc Trì chán nản thì bà cụ từ trong phòng , cho sắc mặt , “Lục Bắc Trì, con đem cháu dâu về thì đừng về đại viện nữa, sắp 31 tuổi ”
Lục Bắc Trì tổn thương, trong cái nhà đúng là địa vị gì mà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1044.html.]
Diệp Kiều hả hê Lục Bắc Trì vẫn là công tử nhị hoa như kiếp , kiếp trược khi kinh doang nhưng lợi nhuận gì, lúc đó vẫn vợ, khi cô tù thì vợ là ai.
“Bà Lục hôm nay thật là nhiệt tình, thật hiếm thấy” Dưới vòi hoa sen, đàn ông ở phía ôm lấy phụ nữ, cơ bắp rám nắng cùng cơ thể trắng nõn quấn lấy , bàn tay to mơn trớn đường cong vô cùng nóng bõng của cô, đầu ngón tay chạm nốt chu sa ngực.
“Bởi vì yêu đủ a” Diệp Kiều ngẩng mặt lên, một ít tóc dính lên gương mặt cô, cô như thế trong cực kỳ quyến rũ và gợi cảm, những lời cô càng sôi sùng sục.
Cái cô là thế , cùng ngọt ngào đến thiên hoang địa lão.
Lục Bắc Kiêu dùng sức ôm lấy cô, thở hỗn hển , “Ông đây cũng yêu em đủ” xong, đẩy cô bức tường sứ, cô dựa bức tường lạnh, phía là sự đụng chạm kịch liệt khiến cô ngừng rên rỉ.
Đêm nay, Diệp Kiều dồn hết sức giải phóng hết sự nhiệt tình của dành cho Lục Bắc Kiêu
Khi ngủ cô vẫn bám quấn lấy như bạch tuột, một chút rời.
“Anh sẽ mà, nhất định sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t Bò Cạp để báo thù” Cô ôm chặt lấy , khó chịu lẩm bẩm.
Chẳng lẽ cô mơ.
Trên cởi trần, đàn ông dựa đầu giường, trong lòng ngủ cũng yên, thấy cô cau mày, trong lòng đều là thương tiếc.
Nếu cô thật sự năng lực như lời cô thì mệt nhọc.
“Anh Kiêu, đừng chết, bẫy, cẩn thận với Cò Cạp” Anh xuống định ôm cô ngủ, Diệp Kiều ôm chặt lấy , ngừng .
Có bẫy ?
Anh híp mắt, đối với lời cô nữa tin nữa ngờ.
Cố Diệp Phi
Chỉ là qua một lúc nhận điện thoại của Lục tư lệnh.