Sâu trong hang động, mỗi bước đều đèn tường sáng lên, thể thấy, đây là thông đạo mà Bò Cạp chuẩn để thoát , Đường Thiếu Đình chạy cùng, trong lòng luôn nghĩ cách để g.i.ế.c c.h.ế.t Bò Cạp.
Nhóm của Lục Bắc Kiêu tìm cách trong hang động chỉ đành lên trực thắng tìm cửa của hang động.
“Lục Bắc Kiêu, hỏi bên Hông Kông, Đường Thiếu Đình là bọn họ phái nội ứng, càng là của chúng ” Trong bộ đàm truyền tới lời của Lục tư lệnh, Lục Bắc Kiêu trực thăng, hai mắt nhắm .
Đường Thiếu Đình là nội ứng của chính phủ. Như chỉ một giải thích là là nội ứng của Diệp Kiều.
Trong não hiện lên rỏ rảng “N”, màn hình điện thoại hiện lên mã Morse, màn hình máy tính cũng hiện lên mã Morse.
Cố Diệp Phi
Anh nắm chặc tay, tuy rằng khó tin nhưng mà lúc đoán “N” là cô thì chắc não vấn đề.
Đoán bao nhiêu năm, điều tra bao nhiêu năm, luôn cung cấp tin tình báo cho , thế mà là bên cạnh , là vợ của , là cô nhóc của , Diệp Kiều.
Nhiều năm khi thấy cô mật gọi “N”, trong đầu chút nghi ngờ, nhưng nhanh liền phủ định, cô là cô nhóc, tin tình báo, mà hiểu kỹ thuật truyền tin, đến cả cục thông tin cũng theo dõi phát tin mà.
Cô chính là N
N chính là cô.
Trong lòng Lục Bắc Kiêu ngoài chấn kinh còn cảm giác khó mà tin , đầu dựa trực thăng, trong lòng vô nghi ngờ.
Máy bay trực thăng bay một vòng quanh ngọn núi tìm kiếm cửa hang nhưng mà vẫn tìm .
Đường Thiếu Đinh ngờ , trong động lối , bọn họ trong động luôn xuống , so với mặt đất như một thế giới khác .
Điện thoại của Bò Cạp vẫn sóng, ông một cuộc điện thoại.
“Ngươi cái gì?” Ông bộ dạng như g.i.ế.c , hung hăn chất vấn.
“Ông chủ, căn cứ của chúng khống chế , là Diệp Thành dẫn đến khống chế!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1052.html.]
Nghe thủ hạ báo cáo vẻ mặt của Bò Cạp càng hung ác hơn vứt điện thoại , s.ú.n.g trong tay chỉa Đường Thiếu Đình.
Đường Thiếu Đình vẻ mặt hoang mang hỏi, “Ông chủ, ông đây là…”
Bò Cạp màu đen, đang ở tuổi trung niên, lúc thái dương trắng bệt, khóe miệng nhếch lên dữ tợn, “Đình Tử, Diệp Thành khống chế, hang ổ của tao tiêu , mày , Lục Bắc Kiêu c.h.ế.t do mày báo tin ?”
Bò Cạp hét lớn, s.ú.n.g chỉa thẳng thái dương Đường Thiếu Đình, Đường Thiếu Đình yên tại chổ, Bò Cạp để hai thủ hạ cướp lấy s.ú.n.g của Đường Thiếu Đình.
“Ông chủ, ông hoài nghi ?” Đường Thiếu Đình vẻ mặt tổn thương phản bác .
“Đình Tử, Thuốc khống chế Diệp Thành là do mày rót miệng , tác dụng, mày gọi điện thoại cho ai, đừng cho rằng tao thấy!” Bò Cạp hung ác .
Giây phút sinh tử, Đường Thiếu Đình đột nhiên chộp lấy vai Bò Cạp, lưng ông , hai tay dùng lực khống chế vai Bò Cạp, tay cầm s.ú.n.g của Bò Cạp chỉa thẳng đầu ông , vì tay ông Đường Thiếu Đình khống chế,
“Đừng manh động!” Đường Thiếu Đình khống chế Bò Cạp lệnh cho hai thủ hạ của Bò Cạp.
“Được cho mày lắm Đình Tử!” Bò Cạp lạnh, “Muốn g.i.ế.c tao cũng xem mày bản lĩnh đó !”
Vừa xông ông chủ động bóp cò.
Sau đó tiếng s.ú.n.g vang lên.
Sắc mặt Đường Thiếu Đình lặng ngắt, hai thủ hạ của Bò Cạp trang đầy đủ chỉa s.ú.n.g thẳng thái dương của .
Đường Thiếu Đình nhắm hai mắt , ngờ Bò Cạp thử bằng một khẩu s.ú.n.g rỗng, trong tối quá, lúc khẩu s.ú.n.g của vẫn đạn nhưng Bò Cạp tháo lúc nào thấy.
“Muốn g.i.ế.c thì nhanh một chút!” Anh còn gì để .
Từ khi nội ứng cho Diệp Kiều, từng nghĩ qua sẽ ngày .
Bò Cạp từ trong túi của mò lấy chiếc điện thoại, Đường Thiếu Đình mở hai mắt , Bò Cạp cập nhật nhật ký cuộc gọi, trong đó điện thoại lưu tên, liền gọi cho điện thoại đó.