“Không dám dám, em là Kiều nữ vương”, vội vàng đáp, khóe miệng nở nụ cưng chiều.
“ mà bà Lục, nếu em còn tỉnh , sẽ thực sự cho chúng xem đó” Anh uy h.i.ế.p .
Uy h.i.ế.p vô hiệu.
“Em xem, nếu thấy video thật sự em phạt quỳ điều khiển từ xa, hai tiểu quỷ sẽ phản ứng gì?” Anh cầm lấy máy , , nụ đó một tia chua xót.
Cô vẫn phản ứng, đây là điều mà cô luôn chứng minh cho hai đứa nhóc, mà vẫn động tĩnh.
“Bảo bối, lì lợm lâu như còn đủ , sợ tỉnh sẽ ảnh đánh đòn , ảnh đảm bảo sẽ đánh, tỉnh ?” Anh đặt cằm lên đỉnh đầu cô, khàn giọng .
“Cho dù em bảo quỳ điều khiển từ xa, quỳ vỏ sầu riêng mặt hai tiểu quỷ, cũng bằng lòng” Anh , dụ dỗ cô.
Đáo vẫn là một căn phòng im lặng.
Người , bạn bè lượt đến tứ hợp viện thăm Diệp Kiều, Kiều nữ vương thường ngày quát tháo trong giới kinh doanh nay trở thành thực vật chút ý thức nào, ai là cảm thấy buồn bã, đau lòng.
Cố Diệp Phi
Diệp Kiều thích , lúc Hoa Nhụy đến còn mang mặt nạ cho cô, bảo Lục Bắc Kiêu hàng ngày đắp cho cô, đừng để đến lúc cô tỉnh thấy da dẻ sẽ vui.
Vì , khi Lục Tiểu Cổn và Lục Tiểu Vũ về đến nhà, thấy cha sắt đá đang đắp mặt nạ, mặt Diệp Kiều cũng đắp mặt nạ.
Anh , chăm sóc thật , thể đợi đến lúc Diệp Kiều tỉnh , thấy xí nuôi nữa.
Lục Tiểu Vũ lúc mới rằng hóa kiếm tiền nhiều nhất trong nhà là Diệp Kiều, cha là “ăn bám vợ” cô nuôi.
Lão tham mưu trưởng Diệp ngã quỵ khi tin Diệp Kiều trúng khí độc mất tích, hôm nay, ông cụ chống đỡ thể yếu ớt để đến thăm đứa cháu gái bảo bối.
Diệp Kiều ô che nắng trong sân, cô xe lăn, đắp chăn đầu gối, nghiêng đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1087.html.]
“Kiều Kiều, con như là lấy mạng của ông nội ! Nghe Hoa Nhụy , con là vì cứu nên mới gặp kiếp nạn , con…” Ông cụ , trái tim đau đớn chịu nổi, vốn vấn đề về tim.
Cảnh vệ bên cạnh vội vàng cho ông cụ uống thuốc trợ tim.
“Ông nội, ông đừng quá buồn, nhóc con sẽ tỉnh . Nếu cô tỉnh , ông tìm con khỉ ngang ngược là con đây tính sổ, trách con bảo vệ cho cô , năm đó thề với ông sẽ do con bảo vệ cô .” Lục Bắc Kiêu mặt ông cụ, tự trách .
Ở cả hai kiếp, đều từng như mặt ông cụ.
“A Kiêu, chuyện thể trách con.” Ông cụ đau lòng , “Kiều Kiều, sẽ tỉnh ! Kiều Kiều , con luôn thương ông nội, đừng nhẫn tâm nhé.”
Ông nội tuổi già sức yếu đến , cô vẫn phản ứng gì, Lục Bắc Kiêu khổ.
Bờm Sư Tử Tiện Tiện khi nước ngoài album về chuyện của Diệp Kiều đến thăm cô, liên tục rằng cô đang giả vờ, liền bật .
Một ngôi tiếng hàng vạn chú ý, nhếch nhác giống như lúc nhỏ cô đánh cho .
Thời gian từng ngày trôi qua, Diệp Kiều vẫn dấu hiệu tiến triển, dần dần còn tự lừa dối , chỉ Lục Bắc Kiêu vẫn tự lừa dối tin rằng, cô sẽ tỉnh .
Lục Tiểu Vũ dám mặt cha, chỉ thể trốn một , tiểu nha đầu trốn trong ngõ, xé ruột xé gan.
Dạ Thất tới, cau mày cô bé, “Đừng nữa, Diệp Kiều sẽ tỉnh .”
Gần đây thường đến con ngõ.
“Tiểu Thất, cần an ủi , là trẻ con nữa .”
Cô bé phả là trẻ con thì là gì?!
“Không an ủi nhóc, cô thật sự sẽ tỉnh .” Dạ Thất vô cùng chắc chắn, bởi vì sự thật.