Cô dâu đêm tân hôn hành hạ đến mức mệt mỏi dậy nổi, khó khăn lắm mới thức dậy, kết quả tên yêu nghiệt nào đó mới sáng hóa cầm thú đè bẹp!
Chị đại ngang ngược tàn phá đến mức hoa lệ mà .
Dáng vẻ lê hoa đái vũ, vô cùng xứng với cái tên của cô: mềm đáng yêu!
Thấy Nhuyễn Manh Manh thật, đồng chí Đỗ Quân đau lòng, một bao giờ an ủi khác như , cứng đờ : “Manh Manh, đừng mà, sẽ nhẹ chút!”.
Nhìn cái “xuống giường là đàn bà, lên giường là đàn ông” mắt, madam cảm giác cuộc sống của nhất định sẽ “vô cùng thê thảm”!
Mồ hôi chảy dọc theo cái cằm xinh của , xưa nay trong mắt cô, là vô cùng yếu ớt, bây giờ trông gợi cảm như thế, cô khỏi đưa tay vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của .
Anh nào chịu nổi khi cô vuốt ve yêu thương như thế, khỏi nặng thêm…
Ngày hôm tân hôn, cô dâu ngủ thẳng đến khi mặt trời lặn!
Đồng chí Đỗ Quân tìm cháu trai để khoe khoang, kết quả bay !
“Bận rộn như thế !”. Đồng chí Đỗ Quân oán trách.
“Cậu nhỏ, Kiêu bận rộn thế nào, còn ?”. Diệp Kiều híp mắt .
“Đương nhiên ! Cho nên, Kiêu Kiêu vẫn yêu !”. Đồng chí Đỗ Quân đắc ý .
Diệp Kiều: “…”
“Cậu nhỏ, madam với Kiêu, yêu ai hơn?”. Diệp Kiều cố ý trêu cái tên đần độn .
“Đương nhiên là Kiêu Kiêu!”. Đồng chí Đỗ Quân đáp lời hề nghĩ ngợi, madam nào đó phía , lúc xoay , quả thật hoảng hồn!
Nhuyễn Manh Manh thật sự thấy chua trong lòng, bởi vì cái tên mặc dù là bạn với cô, nhưng vẫn biểu hiện tình yêu của một đàn ông đối với một phụ nữ, luôn lời ác độc, cao ngạo!
Cô cố ý xoay về phía khu vườn nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1214.html.]
“Cậu nhỏ nhỏ, madam đau lòng ! Cậu mau dỗ cô ! Phụ nữ nào thể bằng lòng chấp nhận chồng yêu khác, yêu chứ!”. Diệp Kiều vội vã đẩy , khuyên nhủ .
Đồng chí Đỗ Quân bóng lưng cô đơn của Nhuyễn Manh Manh, nghĩ tối hôm qua cô mới yêu , thế là vội vàng chạy nhanh tới.
Xa xa, thấy Nhuyễn Manh Manh xổm bên góc tường, dáng vẻ đó trông như một cô gái đau lòng khổ sở, trái tim của đồng chí Đỗ Quân như thắt …
“Nhuyễn Manh Manh! Em khó chịu cái gì ?! Tấm lòng của dành cho em thế nào, em vẫn ?!”. Anh mặt cô, cúi đầu cô đang xổm, lớn tiếng .
Giọng điệu hung dữ.
Nhuyễn Manh Manh lời nào, hít mũi, tỏ vẻ khó chịu.
“Em ngốc, em mới ngốc! Ngay từ đầu tiên thấy em, rung động với em , từng một phụ nữ nào khiến rung động! Em kiểu em thích, còn đau khổ nửa năm! Sau đó đến Hong Kong, cố ý dạo trong khu vực việc của em, trộm em, ai ngờ thật sự ăn trộm, còn đánh…”
Đồng chí Đỗ Quân những lời mà những tưởng sẽ chôn giấu trong bụng cả đời, madam đang chồm hổm đất cũng sững sờ…
“Thấy em bạn trai, trong lòng khó chịu chết, đó em còn xem mắt, ngoài mặt thì tham mưu giúp em, nhưng trong lòng khó chịu thế nào cần !”. Đồng chí Đỗ Quân , hai tay siết chặt.
Madam đột nhiên lên, ôm lấy , chặt, mấy năm nay, mặc dù là một “bạn ”, nhưng vẫn giúp đỡ cô, lúc cô thương, lúc nhà cô xảy chuyện…
Được cô ôm, trái tim dần yên , giống như đầu tiên gặp cô, xe cảnh sát của cô, ôm cô thật chặt, giống như lúc theo cô cứu Kiều Kiều, cái cảm giác kiên định vững vàng !
Cố Diệp Phi
Như thế định sẵn, cô là bạn đồng hành khác của …
“Nhuyễn Manh Manh, em đừng buồn, yêu nhất đương nhiên là em!”. Đồng chí Đỗ Quân nghiêm túc .
Anh thấy trong lòng haha!
“Em buồn , cố ý lừa lời trong lòng thôi!”
Đồng chí Đỗ Quân: “…”
Hừ, đêm nay tiếp tục bắt nạt cô !
Sau mỗi tối đều bắt nạt cô !