Màn vũ đạo cuồng nhiệt , cả hai đều đổ mồ hôi đầy đầu, thấy cô do dự, iền khom lưng xuống, bàn tay to lớn vén sợi tóc bên cạnh lên cho cô, đôi môi nóng bỏng dán sát bên tai cô, thở hổn hển mà : “Ngoan, chú sẽ ăn em thật dịu dàng!”
Anh như một ông chú xa đang dụ dỗ một cô bé đơn thuần.
Nhất định sẽ dịu dàng mà ăn em……..
Lời , trong tai cô chính là một loại mê hoặc, thấy dáng vẻ kiêu ngạo gợi cảm của , cô nhịn mà nuốt nước bọt, gật đầu.
Nhận cái gật đầu của cô, lập tức năm lấy cổ tay, kéo cô bước !
Cố Diệp Phi
Cửa quán bar đột nhiên đẩy từ bên ngoài với một lực mạnh, một đám đàn ông mặc một bộ sơ mi cùng quần dài đen tuyền bước , tên cầm đầu trực tiếp bước tới chỗ DJ, đoạt lấy micro, cất tiếng : “Bang Hắc Ưng đến thu phí quản lý, ông chủ mau đây!”
Giọng điều của đàn ông vô cùng hống hách, thậm chí còn thể là kiêu ngạo!
Trong quán bar lập tức bật đèn lên, sáng như ban ngày, của bang Hắc Ưng tới, còn ai dám lộn xộn nữa, sợ sợ lưỡi đao loạn lạc c.h.é.m chết!
Bang Hắc Ưng là băng đảng phi chính phủ lớn nhất nước T, cả vùng đều do bọn họ quản lý, nhưng cái gọi là quản lý, bất quả cũng chỉ là sự ngang ngược hoành hành mà thôi! Mà thứ gọi là “Phí quản lý”, thực thế chính là phí bảo hộ.
Quán bar ở vùng , môi ba tháng một nộp phí quản lý bất hợp pháp!
“Ông chủ ?! Đừng con rùa rút đầu chứ! Đêm nay, nhất định nộp đủ tiền!” Tên cầm đầu đến quầy bar, đưa tay lên phóng con d.a.o găm lên quầy, cánh tay còn xăm ba chữ “Bang Hắc Ưng”!
Cứ như tiếp tục kiêu ngạo mà .
Lúc , Đường Thiếu Đình mặc chiếc áo thun đen nắm lấy tay Ưu Ưu, bước khỏi đám .
“Tao là ông chủ ở đây! Tụi bây đến nhầm chỗ , quán bar Căn Cứ từng đóng phí gì cho bất cứ tổ chức phi chính phủ cả!” Đường Thiếu Đình bước lên, thấp giọng mà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1267.html.]
Trong giọng của bất kỳ cảm xúc nào, nhưng cho bộ khách hàng mặt ở đó khiếp sợ.
Tuy rằng Đình danh tiếng vang dội khắp phố Hoa, nhưng mà, đây là bang Hắc Ưng đó!
Không bất cứ ông chủ kinh doanh tư nhân nào dám đắc tội với bọn họ, tất cả đều ngoan ngoãn nộp tiền, nếu , thì đừng mơ thể ăn nữa.
Ưu Ưu nheo mắt mấy tên côn đồ , bang Hắc Ưng chính là nhờ hai con hoàng hậu che chở!
Tên cầm đầu mặc một bộ đồ đen, ánh măt khinh thường mà qua Đường Thiếu Đình, hai tay đút túi quần, đến nơi , “Mới tới ? Bang Hắc Ưng mà mày cũng ? Đồ quê mùa!”
Anh sang tên đàn em ở bên cạnh mà hiệu, tên đàn ông liền cầm gậy bóng chày, quét một lượt qua bình rượu cùng ly rượu của bàn gần đó, cho vị khách nữ sợ hãi đến mức hét lên chói tai.
Đường Thiếu Đình buông tay Ưu Ưu , bước lên vài bước, đến bên cạnh tên cầm đầu, khóe miệng cong lên thành một nụ khinh miệt, “Tao quan tâm mày là bang gì đó, ở chỗ của tao, chỗ cho tụi bây hống hách!”
Anh nở nụ mà , đó bước đến mặt đàn ông mới dùng gậy bóng chày mà quét lên bàn , tới gần đối phương, đối phương liền hất mặt lên mà trừng mắt với .
“Nếu hống hách, thì nhận lấy hậu quả!” Anh dứt lời, đối phương còn kịp phản ứng , đưa tay trái lên bắt lấy tay , tay kéo bắt lấy đầu vai của , tay trái dùng sức đẩy cánh tay về phía , tay bắt lấy đầu vai bên !
Tiếng xương cốt thanh thúy vang lên, đó, đối phương hét lên một tiếng thật thê thảm!
Bàn tay đưa lên giữ bả vai trật khớp, đau đến mức nhảy cẫng lên!
Không đánh thì sẽ hiểu chuyện gì đang xảy , nhưng mà, Ưu Ưu hiểu rõ, rằng Đình phế bả vai của đối phương , cũng nghĩa là bả vai của trật khớp!
Lúc , nụ khóe môi vẫn còn nguyên vẹn, nhưng nụ đó chút biến thái, âm độc.
Mà mấy tên lưu manh trời cao đất dày , lúc Đình của cô bước chân xã hội đen, bọn họ vẫn còn đang nghịch bùn kìa!
“Ngây hết gì?! Đánh cho tao, đánh c.h.ế.t nó mới thôi!” Tên cầm đầu thấy Đường Thiếu Đình động thủ, liền át chế cơn giận mà kiêu ngạo cất tiếng.