Nghe thấy tiếng xé rách, Ưu Ưu bèn “oa” một tiếng lên, trừng phạt, báo thù sắp xảy của dọa đến sợ hãi . Cũng cô sợ hãi nhiều cỡ nào, mà là nào cũng cực kỳ mãnh liệt, tiết chế, một một , cô ngất thì mới chịu buông tha.
Nhìn thấy cô thật sự đang nức nở, Đường Thiếu Đình giương miệng chọc ghẹo: “Nhóc con thối, chú còn chạm em, mà .”
“Huhu… Đường Thiếu Đình thương em gì cả, chỉ bắt nạt em giường thôi, em ghét .” Ưu Ưu lóc , giọng điệu nửa là nũng nửa là trách móc.
Đường Thiếu Đình lạnh lùng hừ: “Lúc chú thương em, em đem chú đùa bỡn. Nhóc con thối, em em đáng phạt ?”
“Em chỉ ăn miếng trả miếng lúc đối xử với em thế nào thôi, em báo thù thì trong lòng mới cân bằng.” Ưu Ưu lớn tiếng phản bác, nước mắt vẫn rơi ngừng.
Nghe cô , tức buồn : “Được , chú trách em treo chú lên, còn dùng chổi lông gà chọc chú. mà ban nãy em xem thứ phim đó, còn khen cơ thể của đàn ông khác , đáng phạt.”
Nói xong, trong máy tính truyền đến tiếng rên rỉ yêu kiều của con gái mà thiếu nữ nên , âm thanh gợi tình đó Ưu Ưu đỏ mặt, mà tay của …
Cô phát tiếng rên mẫn cẩm, gương mặt nhỏ xinh đỏ đến nhỏ máu, tay cô nắm chặt lấy cánh tay : “Đừng mà.”
Anh túm tay cô kéo lên đỉnh đầu cô, híp đôi mắt sâu thẳm khóa chặt mềm mại : “Ngoan ngoãn nhận lấy , chú sẽ tận lực dịu dàng một chút, nuốt lời, ok?”
Giọng đầy từ tính như đang mê hoặc cô.
Trong lòng Ưu Ưu , nếu em còn tin , em là con heo.
Thế nhưng, trái tim đáng thất vọng mê hoặc đến ngứa ngái.
Cô vô thức nuốt nước bọt, còn lắc đầu: “Ưm… Không…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1279.html.]
Cố Diệp Phi
Không hề đơn giản là trực tiếp trừng phạt cô một cách thô bạo, thật sự dùng một cách dịu dàng, Ưu Ưu nhanh trầm luân sự khiêu khích dịu dàng của , thấy âm thanh ái bất giác truyền đến từ máy tính, cơ thể càng ngày càng nhạy cảm.
Người đàn ông vốn như cầm thú, nhẫn nại, cám dỗ, trêu đùa, phục vụ cô.
Sau đó, cô cầu xin “trừng phạt” cô.
Bộ phim kết thúc từ lâu, mà thực chiến của họ như chỉ bắt đầu, giương, cô gái đang chế ngự , mặc một chiếc đầm ngủ trắng hai dây áo ngọc trai, đôi tay đặt đầu, gương mặt như thống khổ như vui sướng, một bên dây áo rơi xuống bên vai…
Nhìn cô xinh gợi cảm dụ , thật là một bảo vật.
Điều vui mừng kinh ngạc là lúc cô đánh , xinh đến thế.
Anh dậy, ôm chặt lấy cô, điên cuồng chiếm hữu, phảng phất như chỉ thế mới thể phơi bày sự yêu thích cách thoát của dành cho cô.
Vốn dĩ một đêm dịu dàng, yêu thương bạn gái nhỏ bảo bối của thật , kết quả đến phần , thắng xe dược, lòng hỏng chuyện, cô đến hu hu ngừng mắng , còn ngừng uy h.i.ế.p đòi chia tay.
Người đàn ông dục vọng chiếm hữu mãnh liệt, nào chịu cô hai chữ “chia tay”, trở nên trừng phạt cô nặng hơn, mãi đến khi cô kiệt sức nữa.
Hồ ly nhỏ rơi cạm bẫy của sói xám lớn dịu dàng, ăn đến còn mảnh xương, cũng bao lâu, khi tỉnh , Ưu Ưu giường, đáng thương nghi ngờ cuộc đời.
“Ring ring ring” Tiếng rung động của điện thoại truyền đến, cô tìm thấy điện thoại gối đầu.
“Bà nội.” Nói chuyện mới nhận giọng củ khàn bao nhiêu.
“Ôi chao, cục cưng ngoan của bà, bệnh ?” Hoàng Thái Hậu quan tâm hỏi thăm trong điện thoại, xưng hô khiến Ưu Ưu nổi da gà.