NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1359

Cập nhật lúc: 2024-10-04 06:49:42
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Đề: Đời c.h.ế.t cũng thể nào buông tay em!

“Vừa cái tên Mục Dã , đang suy nghĩ xem đánh như thế nào cho thoải mái hơn! Cậu là cái quái gì?! Dám mơ tưởng đến phụ nữ của Đường Thiếu Đình ! Ưu Ưu, đời c.h.ế.t cũng thể nào buông tay em!”. Anh hùng hồn .

Cánh tay ôm cơ thể cô siết chặt nữa, chặt đến mức cô cách nào thở nổi, vẫn ôm chặt cô, chỉ như thì trống nơi lồng n.g.ự.c mới lấp đầy!

Nghe cách độc chiếm của , cảm nhận cái ôm siết chặt của khiến cô khó thở, sự uất ức trong lòng cô rốt cuộc cũng an ủi. Vừa cô còn tưởng rằng những lời của bà nội và Mục Dã đả kích, cần cô nữa chứ, nên cô mới chua xót khó chịu trong lòng!

Đầu cô cúi thấp hơn, cũng gì, ánh mắt mơ màng thấy rõ từng cành cây ngọn cỏ, chỉ là một mảng xanh mờ mờ thôi.

Anh xoay , nâng mặt cô lên, đầu cô cúi thấp hơn, ôm mặt cô, cô né tránh, cô thở phì phò, trông như một đứa trẻ khó chịu đang dỗi lớn .

“Ngoan, xin . Đừng cho rằng cần em nữa, ? Em xinh như , gợi cảm đáng yêu, còn là một lính đặc chủng thể, là công chúa, quan trọng nhất là, vẫn một lòng yêu , Đường Thiếu Đình trừ khi mù, nếu thì cần em chứ? Không em, sống nổi, thật sự sống nổi”. Anh vuốt ve gáy cô, dịu dàng từng câu từng chữ, giọng điệu tràn ngập tình yêu đối với cô.

Anh thử ôm mặt cô nữa, cô lập tức vùi khuôn mặt lồng n.g.ự.c , lúc mới cảm nhận cơ thể cô đang run rẩy, cô .

Cũng chỉ mặt , cô mới thể như một đứa trẻ, đau lòng ôm chặt cô nữa.

Được cô cần, cảm thấy hạnh phúc gấp bội, cũng giận bản lúc kiêu ngạo!

Quả đ.ấ.m của cô đánh từng cái lên lưng , mạnh, trút hết ấm ức trong lòng!

“Đường Thiếu Đình! Anh thật đáng ghét!”. Cuối cùng cô rống lên, ôm chặt , ngừng nức nở.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1359.html.]

Cố Diệp Phi

Là uất ức, cũng là nũng.

Bàn tay đè gáy cô, cánh tay ôm cô, miệng ngừng : “, đáng ghét! Anh chính là tên khốn kiếp! Cho em treo ngược lên đánh đó, ?”

lời nào, vùi đầu, thấp giọng nức nở, qua bao lâu, Ưu Ưu mới ngẩng đầu lên, lùi về một bước, ngước đôi mắt còn đẫm nước lên chằm chằm: “Đường Thiếu Đình! Sau cứ thử cần em một nữa xem, em chắc chắn sẽ tha thứ cho ! Anh đối xử với em thật ! Cung phụng em như công chúa! Em cái gì thì chính là cái đó, phản bác phản đối!”

Cô mạnh mẽ lệnh cho .

Anh liên tục gật đầu, đồng thời gia hai ngón tay lên thề.

Giải tỏa xong, tâm trạng của Ưu Ưu mới thoải mái hơn nhiều, còn chuyện của kiếp , cô so đo với nữa.

Từ đến nay cô là một luôn rõ ràng, chỉ cần đối xử với cô đủ , cũng đủ yêu cô là !

“Ngày đó g.i.ế.c c.h.ế.t con ch.ó thì cha em mới thể tỉnh táo ?”. Vấn đề cô nghĩ nên hỏi .

Lúc đó con ch.ó nhào về phía cô, cuối cùng l.i.ế.m cô một cái, như hôn !

Cô nghĩ ngay đến câu của Y Thần lúc chết, cô cảm thấy Y Thần cũng nhớ chuyện kiếp . Lẽ nào, giấc mơ kiếp của cô cũng do Y Thần ?

Gã cố ý ngăn cách cô và Đường Thiếu Đình!?

“Cha cho , cụ thể thế nào cũng . Năm đó vương hậu là kẻ thứ ba phá hoại gia đình , cha cũng từng mê hoặc!”. Anh nghiêm túc : “Anh đồng ý với ông là sẽ tiếp nhận Đường Minh, ông mới bằng lòng cho ! Ông chính là kẻ mà đời cũng tha thứ, vì em, còn việc giúp ông ! Nhóc con, em còn cảm thấy đủ yêu em nữa ?”

Thì , trở về Đường Minh là vì cô.

Loading...