Dạ Thất nhớ rằng, chỉ cần Lục đại ma vương ở bàn rượu thì đều là uống rượu Diệp Kiều.
Trong phòng, thấy Dạ Thất ngăn Hạ Hòa uống bia, còn uống cô, tất cả đều ầm ĩ, nhất là các cô gái, một nữa hành động ấm áp của Dạ Thất rung động.
“Trời ơi, ngài Tiểu Thất thật thương ! Nếu uống , cũng một ly , ít nhất ba ly!”. Hàn Húc lên, ồn ào .
Mặt Dạ Thất chút cảm xúc.
“Mấy bớt ồn ào , lát nữa Tiểu Thất còn lái xe đấy!”. Hạ Hòa , cô bưng chặt ly bia, nhưng sức tay của cô nào so với Dạ Thất, dĩ nhiên giành lấy ly bia!
Dạ Thất ngửa đầu, uống một cạn sạch!
Tư thế uống bia thẳng thắn hào phóng, khi uống một ly, cầm chai lên rót thêm ly nữa, tiếp tục uống một cạn sạch…
Thấy Dạ Thất sảng khoái uống bia, một câu chối từ, nháo nhào vỗ tay.
“Không hổ là con trai của ngài Kiêu, đàn ông đích thực!”. Hàn Húc vỗ tay .
Anh xong, Hạ Hòa đột nhiên nhớ buổi sáng hôm đó, Dạ Thất uất ức siết chặt tấm chăn, nếu cho bọn họ thấy dáng vẻ của Dạ Thất giường thì e là bọn họ sẽ chê là “đàn bà đích thực” quá!
“Em cái gì?”. Sau khi uống liền ba ly bia, Dạ Thất thấy Hạ Hòa đang , nhẹ giọng hỏi.
“Hả? Không gì, gì”. Hạ Hòa , vội vàng .
Sao cảm thấy “bên hồ Đại Minh” đang chế giễu cái gì nhỉ?!
“Được , chúng chơi tiếp !”. Thọ tinh Cương Tử reo lên, xuống hết, xóc bài nữa, mỗi rút một lá.
“Lần chúng đổi , ai cao nhất thì sẽ chọn sự thật mạo hiểm!”. Cương Tử đề nghị.
Tất cả ý kiến gì!
Lúc lật bài, Dạ Thất cao nhất!
Mọi hầu như đều trúng một , chỉ là trúng, cơ hội đến , hưng phấn vỗ tay ào ào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1405da-that-hon-co.html.]
Cương Tư ngài Tiểu Thất lạnh lùng xa cách, đúng là khiếp đảm, sợ sơ suất chọc giận mất vui, nhưng Dạ Thất nguyện thua cuộc lên.
“Ngài Tiểu Thất của chúng đúng là chính trực!”
Mặt Dạ Thất vẫn chút cảm xúc, chỉ thản nhiên, kiệm lời : “ chọn, mạo hiểm”.
Cậu xong, các cô gái thất vọng.
Cố Diệp Phi
“Còn định hỏi là nụ hôn đầu trao cho Hạ Hạ nữa chứ!”
“ càng hỏi bọn họ …”
Khả Khả và một cô gái khác nhỏ giọng thì thầm, lúc Hạ Hòa thấy lời bọn họ thì tức giận trừng mắt bọn họ!
Cương Tử và Hàn Húc đang nhỏ giọng bàn xem phạt Dạ Thất thế nào, bọn họ rốt cuộc vẫn sợ đắc tội với , dù cũng quen , hơn nữa, Dạ Thất trông lạnh lùng.
“Thế , chúng cũng khó ngài Tiểu Thất, thế , phạt ngài Tiểu Thất hôn lưỡi Hạ Hạ, ba phút!”. Sau khi bàn bạc xong, Cương Tử , tự cho là nhân nhượng ngài Tiểu Thất lắm .
Họ thật sự , Dạ Thất g.i.ế.c luôn !
Thế mà bảo hôn bên hồ Đại Minh!
Cái đó mà gọi là khó ?
Khí lạnh từ tới thế nhỉ?!
Cương Tử run rẩy, tưởng Dạ Thất quăng ánh mắt lạnh lẽo tới, thấy suy nghĩ nhiều !
Lúc Hạ Hòa lên, cầm lấy áo khoác: “Không loạn với mấy nữa, sáng sớm còn trực!”. Cô tỏ vẻ như bận rộn, gấp, giải nạn cho Dạ Thất.
“Hạ Hạ! Cậu vui gì hết! Bạn bè trai gái, chơi trò chơi một tí thì ? Quỷ hẹp hòi! Không đúng, lẽ nào hai thật sự là giả ?!”. Hàn Húc reo lên.
“Là mấy chơi quá…”. Hai chữ “biến thái” của Hạ Hoa còn thành lời thì khuôn mặt đột nhiên ôm lấy, một khuôn mặt dễ khác đè xuống…!
Dạ Thất hôn cô!