Triệu Nghị Thần Hạ Hòa ngã lên giường bằng ánh mắt âm hiểm. Ban đầu lộ , chỉ bỏ thuốc mê cho cô, nhắm h.i.ế.p cô, ai ngờ cô phát hiện !
Chiếc khăn đầu cô rơi , mái tóc dài vẫn còn ướt nhẹp xõa tung, một mùi thơm thoang thoảng bay tới.
Nhìn mỹ nữ lạnh lùng, tà niệm trong lòng Triệu Nghị Thần càng trở nên phát tướng!
Yêu nhiều năm như , ngoài nắm tay , còn chạm cô …!
Khi còn bé, Hạ Hòa trong mắt chính là một con thiên nga trắng, thanh thuần, trong sách, luôn đuổi theo cô, nịnh bợ đủ thứ; thời niên thiếu, cô là công chúa nhỏ, thanh lịch, cao quý; , cha cô mất, cô vẫn là một vật phẩm còn giá trị để lợi dụng!
Không là cô, thường xuyên xuất hiện tà niệm, nhưng mà, mỹ nhân lạnh lùng là cô nay đều giống như núi băng, nghi ngờ cô lãnh cảm .
Cố Diệp Phi
“Triệu Nghị Thần! Anh là trưởng thành, hậu quả!”. Hạ Hòa tỉnh táo nhằm lý với , nghĩ rằng Triệu Nghị Thần cũng đến nỗi ngu đến mức đó!
“Hạ Hòa! Mẹ kiếp nợ nần chồng chất , suốt ngày các công ty đòi nợ rượt đuổi, cuối tháng trả nổi nợ ngân hàng, kiếp sắp tù ! Trước khi , vui đùa với cô một chút cũng xem như đủ vốn!”. Triệu Nghị Thần cắn răng , xong, ngay khi cô mới nhổm dậy, đẩy cô ngã lên giường!
Hạ Hòa thấy khuyên cũng vô dụng, hai chân liều mạng đá, hai tay cũng đánh đấm, miệng ngừng hét to!
“Cô còn hét! Hạ Hòa, sụy bại đến kết quả ngày hôm nay, cũng thiếu công lao của cô !”. Triệu Nghị Thần hung ác , mạnh mẽ xé , nút áo ngủ của Hạ Hòa bung hai cái!
“Triệu Nghị Thần! Bạn trai sắp tới ! Anh chạy thoát !”. Hạ Hòa lừa , một cảm giác tuyệt vọng xông não.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1411da-that-dot-nhien-nhu-than-tien-giang-tran.html.]
“Bạn trai cô? Hạ Hòa, đừng đùa! Cô nghĩ rằng sẽ thật sự tin thằng nhóc là bạn trai cô ?! Cho dù ý với cô, thì với cái bối cảnh của cô mà cũng thể gả nhà họ Lục ?!”. Triệu Nghị Thần tiếp tục , tay kéo quần ngủ của Hạ Hòa xuống, hai tay Hạ Hòa nắm chặt quần!
“Cứu mạng với!”. Cô tuyệt vọng hết lên, hy vọng cha cô suối sàng thể thấy tên súc sinh đang ức h.i.ế.p cô mà đến đây cứu cô!
“Hạ Hòa! Bớt tốn sức !! Mẹ kiếp hầu cô nhiều năm như , cũng nên hầu hạ một…”
Một tiếng “rầm” lớn vang lên, cửa phòng ký túc xá dường như đạp đổ, nện lên tường!
Ở cửa, một trai trẻ tuổi trai mặc bộ đồ vest thủ công, tay xách túi đồ, mặt lạnh như núi băng!
Triệu Nghị Thần sững sờ cảnh tượng , chỉ thấy sắc mặt sầm xuống, phi về phía bên như thần chết.
Hạ Hòa tuyệt vọng lắm , thế nào cũng ngờ là Dạ Thất đột nhiên như thần tiên giáng trần…
Trong tích tắc, nội tâm cô tràn ngập hy vọng, một dòng nước nóng chảy trong lòng, viền mắt cũng ấm nóng.
Mặt chút cảm xúc, ném túi thức ăn trong tay lên giường bên cạnh, lạnh lùng tàn khốc về phía Triệu Nghị Thần.
“, , , tới gì?! Là Hạ Hòa hẹn …”. Triệu Nghị Thần ý đồ Hạ Hòa, nhưng còn dứt lời thì cảm thấy cơ thể một luồng sức mạnh xách lên!
Dạ Thất với vóc dáng cao gầy, trông nhã nhặn nhu nhược, như con gà con là thế, nhưng xách Triệu Nghị Thần hình to con hơn , đó tóm lấy vạt áo , vung nắm đ.ấ.m má , đó dùng hai tay giữ chặt hai vai Triệu Nghị Thần, co đầu gối lên, thúc một cái bụng , cuối cùng đá một cái lên bụng , Triệu Nghị Thần đá bay ngoài!
Toàn bộ quá trình, vẻ mặt Dạ Thất đều lạnh lùng đáng sợ, một lời nào, mí mắt cũng từng chớp một cái!