Thoáng chốc lên đèn, bông tuyết phấp phới ngoài trời, lối bệnh viện càng chật chột, đỗ xe ở một nơi xa che dù xuống xe đón cô.
Vừa đến bên hông tòa nhà chính của bệnh viện, thấy Hạ Hòa mặc áo len màu trắng và Tiêu Nhiên đang che chung một cái dù, Dạ Thất sửng sốt một chút, đó bước nhanh tới.
“Tiểu Hạ Hạ!”. Cậu cất giọng gọi.
Xưng hô , mật cưng chiều.
Hạ Hòa thấy thì lập tức chạy từ dù của Tiêu Nhiên sang dù của , đồng thời mật ôm lấy cánh tay .
Ừm, ham sự sống của Tiểu Hạ Tử mãnh liệt, sẽ nổi giận với cô!!
Nội tâm Dạ Thất nghĩ đủ thứ.
Lên tiếng chào Tiêu Nhiên xong, hai che dù trong tuyết đến chỗ đậu xe, đến xe, bọn họ chỉ thảo luận ăn cơm, ai nhắc chuyện tối hôm qua cả.
Dạ Thất vờ như từng xảy chuyện gì cả, còn tỏ thái độ như bình thường với cô.
Hạ Hòa ở trong mắt Dạ Thất thì càng như chuyện gì xảy , tim phổi, cũng cho một lời giải thích hợp lý!
mà, cô khai báo cái gì đây?
Hai chọn một nhà hàng thể ngắm cảnh đêm, khung cảnh của nhà hàng tao nhã, khách vip mới thể ăn cơm.
Dạ Thất hỏi cô uống chút rượu , Hạ Hòa vội vàng từ chối, đây uống , uống mới khi say kém như , thế mà say rượu đến mức mất lý trí!
“Tiểu Thất, sáu giờ rưỡi sáng bệnh viện gọi ”. Lúc ăn gần xong, Hạ Hòa thản nhiên .
“Thế mà gọi đưa ?!”. Dạ Thất nhướn mày hỏi, nhớ đến chuyện tối qua, mặt bất giác phiếm hồng.
Nghe trả lời như , cô là trách cô.
tối hôm qua vẫn động, cô hiểu.
“ thấy mệt như , nhẫn tâm”. Lúc chuyện, trong đầu Hạ Hòa đều là dáng vẻ của khi cô ăn sạch sẽ, ngủ sâu, thế nào cũng thức.
Nghĩ câu từ nhỏ bệnh tự kỷ, cô cảm giác như bắt nạt !
“, nào mệt?”. Dạ Thất cà lăm, tức giận phản bác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1430-toi-hom-qua-toi-bi-cau-lam-gi.html.]
Đàn ông mà mệt c.h.ế.t ở phương diện thì quá mất mặt ?!
Cậu căn bản mệt!
Thể lực của khỏe!
“Tiểu Thất, tối hôm qua uống nhiều nên mới như thế với , đừng để trong lòng!”. Hạ Hòa .
Giọng điệu thoải mái của một tổng tài bá đạo khi ăn thịt con thỏ nhỏ sạch sành sanh.
Dạ Thất cô trong vẻ mặt ung dung ở đối diện, một lúc lâu mới bĩu môi : “Sau đừng uống nữa…”
Hạ Hòa: “…”
Thằng nhóc thúi, đó rõ ràng cũng phấn khích mà, còn nhân dịp cô chú ý mà phản công cô từ lưng nữa, cô bảo ngừng cũng !
Những thứ , quên hết ?!
Cậu là từng bệnh tâm lý, chắc là vấn đề về sinh lý, tâm hồn vẫn trưởng thành.
Chó con của cô, vẫn lớn…
…
Bên ngoài tuyết phủ một lớp dày, cô hào hứng trong tuyết, ngửa đầu chờ tuyết như những trẻ tuổi khác.
Dạ Thất cau mày, tới , cởi áo khoác khoác thêm cho cô.
“Lại cởi áo cho , lạnh ?”. Hạ Hòa hình phong phanh của , .
“ là đàn ông, lạnh cái gì?!”. Cậu .
“Chắc chắn là đàn ông?”. Hạ Hòa trêu .
Cố Diệp Phi
“, đương nhiên là đàn ông! Tối hôm qua cô còn …”. Dạ Thất tức giận, đến một nửa thì dừng .
“Tối hôm qua ?”. Cô hỏi với vẻ mặt mờ ám, cố ý trêu .
“Tối hôm qua đè …”. Dạ Thất đang thì đám xung quanh, nửa chừng thì nuốt xuống, mặt đỏ lên, vẻ mặt mờ ám của cô, vỗ nhẹ đầu cô một cái!