Vào lúc xem thường , cô cánh tay rắn chắc của ôm chặt vòng eo, mạnh mẽ bế lên xà ngang xe đạp!
Khi cô giãy giụa, lái nhanh chóng, cho cô cơ hội xuống!
Trước xe đạp của , cô từng cảm thấy mật, bởi vì từ nhỏ đến lớn xe thường xuyên như ăn cơm .
Mà lúc , cảm giác giống, mới ầm ĩ như thế, khi thổ lộ, cảm giác của cô với đổi.
Cô giãy giụa nữa, nhưng vẫn chuyện, chuyện với cô, bảo cô đừng nóng giận, cô cũng để ý tới.
Chỉ , cô cảm giác với !
——
Thời điểm Lục Tiểu Vũ trở khu nhà, mới nhà, cô thấy trai sinh đôi Lục Tiểu Cổn của đáng nên ở trường học tiết tự học buổi tối ở phòng khách, xem đồng hồ, như là đang đợi ai.
Lục Tiểu Cổn liếc mắt một cái thấy hai mắt cô sưng đỏ, nha đầu thúi , sắc mặt nghiêm túc, “Tiểu Bạch Thái ? Cậu ở cạnh em?”
“Không !” Lục Tiểu Vũ liền về phía cầu thang.
“Nó bắt nạt em đúng khắng?! Thằng khốn , sống nữa!” Lục Tiểu Cổn nổi giận đùng đùng , về phía cửa.
Đêm nay vẫn luôn tâm thần yên, thậm chí thể cảm giác sự đau lòng.
Không cần đoán cũng , cảm giác đến từ Lục Tiểu Vũ.
Có thể cô đau lòng khổ sở, chắc chắn bên ngoài!
Lục Tiểu Vũ lời việc của Lục Tiểu Cổn khiếp sợ, cô vội xuống cầu thang, đuổi theo ngoài!
Chưa từng thấy Lục Tiểu Cổn để ý đến cô em gái là cô đến !
“Thái Dư Bạch!”
Mới bao xa, Tiểu Bạch Thái Cổn gia gọi , chỉ thấy tức giận tới!
“Thái Dư Bạch! Đầu óc nước ?! Dám bắt nạt con bé!” Lục Tiểu Cổn chỉ thiếu nước túm cổ áo đ.ấ.m cho một cú!
Đứa em gái tim phổi ngốc nghếch của , nay đều theo phái vui vẻ, bao giờ đau lòng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1588dem-nay-anh-bi-ma-cuong-bao-ve-em-gai-bam-vao-nguoi-a.html.]
“ nhất thời tức giận mắng chị , đó thu , dỗ chị .” Tiểu Bạch Thái chút hổ thẹn .
“Lục Tiểu Cổn, đêm nay ma cuồng bảo vệ em gái bám ?” Lục Tiểu Vũ đột nhiên xông tới, mật ôm lấy cánh tay , kích động .
Cô thật sự cảm động !
Cố Diệp Phi
Ngàn năm cây vạn tuế nở hoa, cuối cùng Lục Tiểu Cổn cũng còn cô em gái ruột là cô đây nữa !
Lục Tiểu Cổn: “……”
“Tiểu Bạch Thái, về còn dám bắt nạt , sẽ để trai diệt !” Lục Tiểu Vũ “ỷ thế h.i.ế.p ” .
Tiểu Bạch Thái: “……”
“Lục Tiểu Vũ, em suy nghĩ nhiều, em ghét nhất là cảm giác đau lòng ! Quá mệt!” Lục Tiểu Cổn dùng sức kéo cánh tay Lục Tiểu Vũ , hắt cho cô bát nước lạnh.
Anh xong, xoay rời .
Lục Tiểu Vũ: “……”
“Tư lệnh Vũ, đời , cuối cùng vẫn chỉ thương chị nhất!” Sau khi Tiểu Bạch Thái mở rộng cửa lòng, cũng mở hình thức lời ngon tiếng ngọt, cất giấu chút nào, trắng .
Lục Tiểu Vũ trừng một cái, xoay .
“Đêm nay thật sự xem phim ư?” Cậu hỏi câu.
Lục Tiểu Vũ: “Biến!” Về còn chung một chiếc giường xem phim với thì là đồ ngốc!
Cô đuổi theo Lục Tiểu Cổn, ôm lấy cánh tay , ôm thật chặt, buông !
“Lục Tiểu Cổn, đồ ngạo kiều đấy, em mà, để ý đến em! Năm đó em bắt cóc, còn cố ý để bọn bắt cóc trói , để em chạy trốn đấy!”
Lục Tiểu Cổn trừng cô một cái, “Làm Tiểu Bạch Thái tức váng đầu mắng em, chắc chắn em gây chuyện!”
“Anh ruột đấy!” Lục Tiểu Vũ tức giận đến độ bỏ cánh tay !
Tới tầng hai, Lục Tiểu Cổn theo cô phòng ngủ của cô, “Lục Tiểu Vũ, tương lai em đừng tham gia quân ngũ, em chịu khổ đó!”
“Anh dựa cái gì em thể chịu khổ?!” Lục Tiểu Vũ tức giận .
“Anh khuyên nghiêm túc!” Lục Tiểu Cổn nghiêm túc , cũng cô em gái xinh như hoa chịu khổ.