Nhìn thấy dáng vẻ ngây thơ vô tội đó của cô, thật sự chỉ nuốt gọn cô bụng, huống hồ chi cô còn những câu liên tục suy nghĩ!
Cậu liền hung hăng trừng mắt liếc cô một cái, lúc Cổn gia thật sự nhảy xuống hồ sen ở bên mà dập tắt cả rực lửa!
“Anh vẫn còn giận em ?!” Cô đuổi theo , vô cùng bất mãn mà kháng nghị.
Cậu dùng một tay mà ôm gọn lấy bả vai cô, bàn tay to lớn nắm chặt lấy đầu vai thon gầy của cô, “Giận! Sau gặp nữa!”
“Lòng hẹp hòi! Em còn bạn khác giới ? Huống chi, đó còn là lớn trong lòng em!” Cô vẫn cùng lý.
Cậu dừng bước, trừng mắt với cô, trong đôi mắt giống như ngọn lửa đang bùng cháy, cô cũng sợ , đưa tay ôm lấy vòng eo rắn chắc của , nhào trong lòng mà nũng, “Lần em gặp , em sẽ báo cho , ? mà em cũng nhiều cơ hội để gặp , cũng đừng ghen mà!”
Ngẩng đầu, lên gương mặt tuấn tú của , trái tim vốn đang sợ, liền cảm thấy vô cùng ngọt ngào, nếu như cảm giác của cô đối với ngây thơ, cũng luôn động mà yêu thương, che chở, thì hiện tại, cô thể cảm nhận sự mến mộ của dành cho .
Ở bên cạnh , an ấm áp, bên trong ngọt ngào cũng vẫn đam mê khuấy động tâm hồn.
Cậu cưng chiều cô, thương cô, thì thể chịu đựng thỉnh cầu nũng đó của cô chứ, trong lòng cũng còn tức giận gì nữa ?!
“Ai ghen?” Cậu kiêu ngạo mà , ôm cô.
“Được , ghen!” Cô vội vàng đáp , chọc giận nữa.
Mái đình nhỏ đôi tình nhân nào đó giành mất, con gái đùi con trai, vô cùng hết mà hôn , Lâm Dương cúi đầu xuống, gương mặt đỏ như con tôm, rõ ràng là đôi tình nhân còn thấy ngượng nữa mà!
“Anh Lục, lạnh , đừng để cảm lạnh đó!” Nhìn thấy chỉ mặc đồng phục, cô liền lên tiếng quan tâm.
“Bây giờ Lục của em đang thấy nóng đến mức thể nung chảy cả em luôn!” Cậu thấp giọng mà , đến bên máy bán đồ tự động, hỏi mượn cô tiền lẻ, Lâm Dương liền ngoan ngoãn lấy , mua hai chai nước suối, vặn nắm mở đổ thẳng từ đầu xuống.
Lâm Dương: “........” Thật sự là nóng đến như ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1607.html.]
Còn khỏi cổng trường, Lâm Dương thấy tiếng bụng kêu ọc ọc, “Anh Lục, ăn tối ?”
“Em thử xem?” Cậu hỏi ngược .
“Là ăn là vẫn ăn ?”
“Bị em chọc cho tức no bụng , gì còn tâm trạng ăn uống gì nữa chứ?!” Anh vò mái tóc cô, “Sau chỉ cho phép một xoa thôi!”
Lâm Dương: “...........” Thật sự coi cô như đang vuốt mèo !
Cô háo hức mời ăn tối.
Ở gần đây mấy trường đại học cùng cao đẳng, nên trải dọc hai bên đường lớn, đều là mấy quán ăn nhỏ, cửa hàng quần áo, trang sức dành cho sinh viên, còn ít mấy quán ăn vặt.
Có là nữ sinh thường thích ăn mấy thứ đồ lung tung ?
Cổn gia thấy khi bạn gái của cái gì mà bánh rán hoa quả, bánh tráng trứng gà, bánh cuốn thịt kho, mực xiên nướng xèo, lẩu oden, canh mala, mì căn nướng, xiên chiên vân vân, thì nước miếng cứ chảy ngừng, giống y như Diệp Kiều năm đó, đương nhiên, Lục Tiểu Vũ cũng y hệt như thế!
Cố Diệp Phi
Mua bánh rán trái cây, thiếu nữ háo hức mà chạy đến mặt , chia bánh rán thành hai phần cho một nửa, thấy như liền nhíu mày , “Em mời ăn cái ?”
“Không là còn sữa nữa ! Trà sữa Các cô là ngon nhất đó!” lâm Dương chỉ một tiệm sữa ở cách đó xa, trang hoàng vô cùng tinh xảo.
Đó là quán sữa đầu tiên mà cùng bạn học lập nên.
“Em đúng thật là keo kiệt đó, ăn thịt! Cậu thấp giọng mà , nhưng vô cùng đói bụng nên chỉ đành cắn đại một miếng bánh rán, chỉ một miếng nhưng cảm nhận hương vị của rau mùi, trong chốc lát gương mặt biến sắc.
Cuối cùng thì vẫn nuốt xuống, cất tiếng oán giận: “Vậy mà rau mùi cùng hành lá trong !”
Cổn gia lạnh lùng cực kỳ thích ăn rau mùi, hành lá sống cùng với đậu hũ thúi và sầu riêng! Trong mấy năm thể đầu thai đó, thấy Diệp Kiều Kiều ăn, liền vô cùng ghét bỏ!