Cái gối đập , né mà cũng thấy đau, tiếp tục về phía cô, Diệp Kiều tiếp tục túm lấy mấy cái gối đập từng cái từng cái một!
Chỉ một lúc vài cái gối rải rác sàn phòng khách, bước tới ghế sô pha , Diệp Kiều ghế sô pha khua tay khua chân tán loạn để tránh .
“Bảo bối , cẩn thận một chút, coi chừng ngã đó!” Anh nhắc nhở cô.
“Lục Bắc Kiêu! Đứng đó! Đừng nhúc nhích! Anh mà cử động một cái là em ngã cho xem!” Thật sự gì để uy h.i.ế.p nên cô đành lấy sự an của uy h.i.ế.p .
Dáng cao lớn vững chãi của đàn ông đó, nheo mắt, nhếch khóe môi cô gái nhỏ bày đủ trò nghịch ngợm!
“Bảo bối , đừng nhúc nhích nữa, cẩn thận, đừng để ngã!” Giọng điệu của đầy vẻ cưng chiều.
Diệp Kiều ghế sô pha, cao hơn , khí phách hiên ngang, hai tay chống nạnh, bộ dạng vô cùng ngang ngược!
“Lục Bắc Kiêu! Anh xem đánh m.ô.n.g em mặt nhiều như sai ?! Em là một đứa trẻ ba tuổi! Em là một phụ nữ 3… 21 tuổi ! Em với vợ chồng bình đẳng” Xém chút nữa là cô tuổi của kiếp , cô chằm chằm , tỏ vẻ tức giận.
“Anh sai nha!” Lục giáo quan giữ vững quan điểm: “Bảo bối, chuyện gì chứ chuyện là nhận sai , đương nhiên là em thể giận ! Những chuyện như nhất là nên tái diễn nếu sẽ mặt nhiều hơn đánh cho m.ô.n.g em nở hoa luôn! Như em mới nhớ dai !”
! ! !
Diệp Kiều nên lời, cô nhảy khỏi ghế sô pha: “Lục Bắc Kiêu, em sống cùng nữa ! Bây giờ em sẽ thu dọn đồ đạc về nhà ngoại!”
Anh lao tới ngay lập tức, ôm lấy vòng eo thon thả của cô: “Ngoan nào, để cho em phạt ? mà nhận sai đấy, chuyện là em sai mà!”
Chiều chuộng thì chiều chuộng, nhưng mà về nguyên tắc thì vẫn giữ vững lập trường của .
“…” Diệp Kiều.
“Bảo bối, im cho em phạt để em nguôi giận nha!” Anh dịu dàng dỗ dành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-457.html.]
Diệp Kiều đầu , nghi hoặc : “Anh phạt một năm động em!”
“Vậy thôi em g.i.ế.c luôn , chờ xíu qua phòng lấy s.ú.n.g cho!” Anh bộ qua phòng ngủ
Cấm dục , còn bằng g.i.ế.c luôn cho !
Diệp Kiều thấy điều khiển từ xa rơi mặt đất lúc mới tới nhặt lên, mở ti vi lên, ti vi vẫn còn đang chiếu phim “Tân Bạch nương tử truyền kỳ”.
Cô đặt điều khiển từ xa xuống đất: “Được , cấm dục cũng , bây giờ quỳ lên cái điều khiển , cho nó đổi kênh đấy!” Dù nếu cấm dục thì cô cũng sẽ cảm thấy khó chịu mà!
! ! !
Mẹ nó, bọn Diệp Thành đúng mà!
Mấy ngày nay bọn họ đều ngăn cản cho về nhà, bây giờ về đến nhà thì tai họa ập đến, vợ phạt quỳ!
Lục Bắc Kiêu nghiến răng nghiến lợi, nhưng mà, quỳ điều khiển từ xa đối với một lính như mà thì đúng là trò trẻ con mà!
Anh quỳ xuống thật, giữ một cách nhỏ giữa đầu gối và các nút của điều khiển từ xa, giữ cho phần của thẳng, tất cả trọng tâm dồn ngón chân, như đúng là khá tốn sức!
Cố Diệp Phi
Diệp Kiều kéo một cái ghết đẩu tới, đặt một rổ hạt óc chó bóc vỏ lên: “Xem rảnh rổi kìa, bóc !”
Quân nhân Lục phạt quỳ lên điều khiển từ xa còn bắt bóc vỏ quả óc chó cho vợ!
Diệp Kiều bên cạnh ăn quả óc chó, xem ti vi, giám sát , một lúc cô mới nhớ điều gì đó.
“Tèn ten tén ten! Hôm nay là ngày 31 tháng 7 năm 1998, hiện tại là 11 giờ tối ! Mau Lục Bắc Kiêu chồng phạt quỳ lên điều khiển từ xa a! Ha ha!” Chỉ trong chốc lát, Diệp Kiều chạy đên, trong tay cầm máy phim, phim . Những năm điện thoại di động để nên cô đành dùng cái máy nhỏ nhắn thôi!
! ! !
Một lúc lâu Lục Bắc Kiêu mới nhận vợ đang video , tức giận cô chằm chằm, dậy ngay lập tức!