Cái đó chắc đang bay một trường tiểu học nào đó, chỗ đó sân tập thể dục rộng rãi, chắc là trực thăng thể hạ xuống .
“Em đau bụng kinh ?” Anh , mặt cô, nghiêm túc hỏi.
Diệp Kiều sững sờ, ngay lập tức, hai má đỏ lên, trai mặt quân phục nghiêm trang, mà hỏi cô về vấn đề tế nhị như !
y da, thật là ngại quá!
Cố Diệp Phi
mà, dù họ cũng là vợ chồng còn gì!
“Không …” Cô đỏ mặt, cúi đầu .
“Ngại ngùng cái gì? Chuyện em thể với tên tóc vàng thì với ? Hả?” Anh nâng khuôn mặt ửng đỏ của cô lên, giọng đầy sự ghen tuông.
“Nói thì cũng đau. Anh Kiêu, đừng giận nữa, nha? Do vô tình nên em mới với Tiện Tiện mà!” Diệp Kiều rưng rưng nước mắt .
“Ngoan, là do thất trách, quanh năm suốt tháng chẳng ở bên em mấy ngày, nên mới hiểu rõ em!” Anh cũng trách cô, ngược âm thanh dịu dàng, còn chút áy náy với cô.
Diệp Kiều cho cảm động, đỏ mắt , : “Anh Kiêu, đừng thế! Anh là quân nhân! Em hiểu, em ủng hộ việc mà! Em sẽ tự chăm sóc bản !”
Anh nâng mặt cô lên, cúi đầu xuống, hung hăn cắn môi cô một cái: “Nhớ kĩ lời em đó, tự chăm sóc cho ! Đừng nghịch ngợm nữa! Phải cho tên nhóc tóc vàng sổ đen, ?”
“Ừm!” Diệp Kiều , hai mắt hồng hồng như con thỏ.
“Không phép ! Dù em cũng đang là vợ quân nhân đấy!” Anh xong, xoa xoa hai cánh tay cô.
Nhìn thấy đàn ông mặc đồ màu ô-liu , Diệp Kiều buồn bã, bèn tiến lên: “Anh Kiêu, em tiễn !”
“Em chắc chắn chứ, gặp bọn Đại Ngốc ?” Anh , vẻ mặt đầy sự cưng chiều.
!!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-465.html.]
“Thôi bỏ !” Diệp Kiều cong môi lên , còn sờ sờ lên cái mông.
“Quay về ! Ngoan!” Anh trầm giọng .
Cô dáng , càng lúc càng xa dẫn, cùng, biến mất chỗ con hẻm…
−−−
Lục Bắc Kiêu ngờ nhiệm vụ là cứu , g.i.ế.c ! Bây giờ họ đang đến tuyến đầu chống lũ lụt!
Một năm , đội Huyết Lang A tham gia cùng ba thành viên nữ để thành lập đội tìm kiếm và cứu nạn khẩn cấp đặc biệt ngày ! Ba nữ quân nhân đều là bác sĩ quân y.
“Thành Tử, với Lãnh Dao là bác sĩ quân y ?” Lục Bắc Kiêu, một bộ quân phục rằn ri, hỏi Diệp Thành bên cạnh. Lãnh Dao ngày hôm đó chuẩn cùng nổ s.ú.n.g b.ắ.n Hà Sơn, phản ứng của cô nhanh và b.ắ.n chuẩn, giống như một lính chỉ tham gia huấn luyện đặc biệt một năm.
Mà giống như một cựu chiến binh dày dạn kinh nghiệm!
“Uầy! Cậu xem, nếu em dâu đang ngóng tin tức của một nữ binh khác thì cho quỳ điều khiển từ xa nữa ?” Diệp Thành buồn bã hỏi.
“Sao về nhà quỳ điều khiển?!” Lục Bắc Kiêu tức giận hỏi, giọng càng lớn hơn, để thấy!
“Mẹ nó! Kiêu gia, danh tiếng rạng rỡ của đời ! Bị hủy , hủy !” Phương Trác đang ngủ cũng bật dậy chạy chỗ Lục Bắc Kiêu trêu ghẹo.
“Lục Bắc Kiêu, sợ chị dâu đến thế cơ ?!” Thời Vũ nhịn nên mới to gan hỏi.
Đối với Thời Vũ mà , Lục Bắc Kiêu chính là thần tượng của cô, cho nên cô hết tất cả về !
Lục Bắc Kiêu vẫn cứ lạnh lùng như cũ, một lời, trừng từng , mỗi một cái!
Trong đầu bây giờ là hình ảnh Lục Bắc Kiêu quỳ điều khiển từ xa, Đại Ngốc che miệng, lén , .
“Trần Nhị Đản! Mẹ nó, còn dám ! Có bản lĩnh thì tìm vợ bắt quỳ điều khiển từ xa !” Lục Bắc Kiêu lấy mũ sắt xuống, đập !