Lực cánh tay của lớn, mục tiêu chuẩn xác, gậy bóng chày mạnh mẽ lao , vặn đánh rớt khẩu s.ú.n.g trong tay A Uy!
Không đến Diệp Trăn Trăn, ngay cả A Uy cũng c.h.ế.t lặng. Lúc , đàn ông đầy sát khi lao về phía bọn họ, Diệp Trăn Trăn theo bản năng trốn phía A Uy. Khi Lục Bắc Kiêu bước đến chân cầu thang, bước chân của dừng , cởi mũ ném nó xuống đất.
Anh ngẩng đầu, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng ướt đẫm mồ hôi và chút biểu cảm, ngoắc ngoắc ngón tay khiêu khích A Uy.
“A Uy! Xông lên!” Mặc dù Diệp Trăn Trăn đang vô cùng sợ hãi nhưng vẫn phô trương thanh thế, hét lên, cha A Uy là thủ giỏi nhất trong tổ chức!
Nhất định thể đánh bại Lục Bắc Kiêu!
A Uy cởi áo vest khoác ngoài , để lộ áo thun sát nách màu đen. Anh tại chỗ, khởi động hai tay đó gầm lên một tiếng, một tay giữ lấy tay vịn cầu thang để chống đỡ cơ thể, hai chân duỗi thẳng đá Lục Bắc Kiêu.
Người đàn ông vững vàng sàn nhà, chỉ di chuyển nửa dễ dàng né đòn tấn công mạnh mẽ!
Sau khi rơi xuống đất, A Uy liên tục vung nắm đ.ấ.m về phía Lục Bắc Kiêu. Đầu của Lục Bắc Kiêu né trái né , cả lùi về phía , mãi đến lúc sức lực của A Uy càng ngày càng yếu, liền bắt lấy cánh tay A Uy!
Trọng tâm A Uy vững, vật ngã xuống đất, sàn nhà đều rung chuyển.
Diệp Trăn Trăn hét lên “Đánh lắm”, lúc , A Uy ngã xuống sàn nhà!
Cô tức giận, nắm chặt hai tay.
Lục Bắc Kiêu nhân cơ hội để tấn công, mà khinh thường ngoắc ngoắc tay thách thức A Uy, tâm lý “chơi chết” !
A Uy bò dậy, nhổ nước bọt và nắm chặt hai tay, khi bày tư thế chiến đấu liền nhào đến tấn công . Lúc Lục Bắc Kiêu mới bắt đầu hành động một cách nghiêm túc. Anh nắm chặt hai tay, dùng khuỷu tay để chống các đòn tấn công của A Uy, khi A Uy liên tục thất thủ, bắt đầu phản kích.
Nắm đ.ấ.m thép mạnh mẽ vung về phía A Uy, A Uy ngừng lùi , nắm đ.ấ.m của Lục Bắc Kiêu đập sống mũi của , cơ thể cường tráng của A Uy lảo đảo ngã về phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-488.html.]
“Cô chủ! Chạy mau!” Sau khi ngã xuống đất, cắn răng .
Diệp Trăn Trăn cầu thang thấy tình hình , lúc mới nhớ đến việc chạy trốn. Lục Bắc Kiêu sải bước định đuổi theo, A Uy liền dậy tấn công .
“Anh Kiêu! Diệp Trăn Trăn cứ giao cho em!” Cô cũng thể để cô gái nhỏ chạy mất mắt , Diệp Kiều cắn răng đó dùng hết sức lực chạy về phía cầu thang, một tay cầm súng!
Diệp Kiều nhanh chóng bò lên đến tầng hai, Diệp Trăn Trăn chạy phía nên suýt chút nữa té nhào, tốc độ của cô chậm hơn Diệp Kiều nhiều, nhanh cô chặn ở góc tường.
Trong tay Diệp Trăn Trăn vẫn còn cầm khẩu s.ú.n.g đạn , cô liền giả bộ sẽ nổ súng, “Cô bóp cò ! Không đạn đúng chứ?” Diệp Kiều chế giễu cô .
Bị Diệp Kiều đoán trúng, Diệp Trăn Trăn tức đến mức cả mặt đỏ ửng.
Còn khẩu s.ú.n.g trong tay Diệp Kiều nhắm thẳng đầu cô .
“ĐM, Diệp Trăn Trăn, cô nhúc nhích một cái, sẽ b.ắ.n c.h.ế.t cô ngay!” Diệp Kiều thấp giọng .
Diệp Trăn Trăn sợ đến mức hai chân run rẩy, “Cô, nếu cô g.i.ế.c , cô cũng sẽ tử hình!”
“Cô Kiêu ? Anh đặc quyền, hơn nữa, chỉ là phòng vệ chính đáng!” Diệp Kiều , hô hấp càng ngày càng nặng nề, cả cũng càng ngày càng nóng……
Cô bước đến gần Diệp Trăn Trăn. Diệp Trăn Trăn sợ đến mức ôm đầu và xổm xuống đất, Diệp Kiều nhấc chân lên đá cô một cái, “Sợ ? Biết bản tự tìm đường c.h.ế.t ? Dáng vẻ hung hăng, kiêu ngạo ban nãy của cô ? Ấy?! CMN, chuốc thuốc ? Không tiêm heroin ?!”
Diệp Kiều lớn tiếng chế nhạo , chân ngừng đá Diệp Trăn Trăn đang co rúm, xổm đất!
“Diệp Kiều! Nếu cô dám g.i.ế.c , cha sẽ báo thù cho !” Diệp Trăn Trăn hét lên.
Cố Diệp Phi
“Cha cô, cha cô! CMN, rốt cuộc cha cô là ai?! Nói thử, xem hù c.h.ế.t !” Diệp Kiều hung dữ . Cô xong liền đá Diệp Trăn Trăn một cái nữa!