Anh để trần, cánh tay và bả vai đều quấn băng vải đang thẳng quỳ, hai đầu gối đặt điều khiển TV đụng nút, TV vẫn đang ở kênh thời sự, hình ảnh vẫn từng đổi!
Thực sự là động tác độ khó cao, ngoại trừ lính thì bình thường đúng là khó thể !
Đại Ngốc và Phương Trác trợn mắt hốc mồm. Hai tay Phương Trác ôm ngực, giơ ngón tay cái với Diệp Kiều phong phạm nữ vương, "Chị dâu, bội phục! Bội phục!"
Sắc mặt Lục Bắc Kiêu âm trầm, ánh mắt lạnh lẽo, trừng mắt cháu trai trèo cửa sổ ào. Nếu như ánh mắt thể g.i.ế.c thì hai bọn họ c.h.ế.t cả trăm ngàn !
"Trần Nhị Đản, Phương Trác, các hạn lập tức mất trí nhớ, cút ngay !” Anh cam tâm tình nguyện vợ phạt quỳ như hai tên thấy, g.i.ế.c !
Đại Ngốc và Phương Trác dọa sợ đến mức vội vàng trốn lưng Diệp Kiều, "Chị dâu, và Đại Ngốc ý thành phố thăm . Quầy lễ tân tầng một ban đêm cho tới thăm, và Đại Ngốc bất chấp nguy hiểm leo từ tầng 1 lên tầng 6 đây! Em xem thái độ gì đây?! Cứ như và Đại Ngốc mất mặt bằng!"
Phương Trác sợ c.h.ế.t , Lục Bắc Kiêu bên cạnh trừng rụt lưng Diệp Kiều.
Cố Diệp Phi
"Ông cần mấy đến thăm ?! Rốt cuộc cút ?!" Lục Bắc Kiêu nghiêm nghị , cũng gặp bọn họ nữa!!!
", cút!" Đại Ngốc cố ý đến mặt Lục Bắc Kiêu, nâng cằm vênh vang đắc ý , xong sợ nhanh chân chạy
"Trần Nhị Đản! Cậu nhớ đấy cho ông! Hai thằng cháu cáo mượn oai hùm!"
"Lục Bắc Kiêu! Anh ngoan chút !" Diệp Kiều lạnh lùng .
" ! Ngoan một chút di!" Đại Ngốc tiếp tục cáo mượn oai hùm , thực sự khó khi một bắt nạt Tiểu Lục!
"Anh Đại Ngốc! Em nhớ lầm hôm qua dối em ở trong điện thoại!" Diệp Kiều Đại Ngốc nghiêm túc hỏi.
"Tiểu Kiều! Anh Tiểu Lục uy hiếp! Lúc thương tối hậu thư cho bọn là ai dám với em sẽ kết cục giống ! Anh thực sự cố ý, oan mà! Đều là do Tiểu Lục!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-598.html.]
"Chị dâu! Đại Ngốc sai! Đều là do Kiêu gia uy h.i.ế.p bọn !" Phương Trác giúp .
Hai thằng cháu ! Mẹ nó còn đổ thêm dầu lửa!
Sắc mặt Lục Bắc Kiêu càng tệ hơn, sắc mặt Diệp Kiều cũng âm trầm hơn.
"Lục Bắc Kiêu, ngoan ngoãn cho em!" Diệp Kiều tức giận đến mức thực sự nên gì , lớn tiếng lệnh.
Rốt cuộc vẫn thương , sợ quỳ mệt!
Hai gót chân chạm đất dễ dàng lên, về phía giường bệnh.
"Anh Đại Ngốc, Trác Tử, cảm ơn các muộn còn đến thăm . Đã muộn , để em bảo đưa các về!"
"Cảm ơn cái gì! Ai thèm bọn họ đến thăm, ghét còn hết!" Lục Bắc Kiêu ngoan ngoãn giường lớn tiếng . Anh thật, cho dù đêm nay quỳ điều khiển TV bọn họ thấy thì cũng bọn họ đến thăm!
Cánh tay chịu một phát đạn thôi mà, kiểu cách cái gì!
"Tiểu Kiều, xin em, vì yểm hộ cho mà Tiểu Lục..."
"Bốp", Lục Bắc Kiêu ném quyển nặng bên cạnh gối về phía Đại Ngốc, "Trần Nhị Đản, nó còn kiểu cách nữa, ông buồn nôn quá, tin ông ném từ tầng 6 xuống !"
"Anh xuống ngay!" Diệp Kiều lạnh giọng.
Anh thực sự xuống dám động đậy.
Thấy một câu của Diệp Kiều thể Kiêu gia của họ thể ngoan ngoãn, Phương Trác khỏi cảm khái: "A ~ hỏi thế gian tình là gì, nhưng vỏ quýt dày móng tay nhọn!"
Chỉ chốc lát khi Diệp Kiều tiễn đám Đại Ngốc về, tay cô thêm hộp cơm, đặt nó chiếc bàn ăn nhỏ thể gập và lệnh: "Dậy ăn !"