Bảo vệ thể Diệp Kiều?! Nữ giám đốc nổi tiếng mạnh mẽ vang dội, phán đoát dứt khoát quyết liệt trong tòa nhà , nữ vương Kiều! Nào dám đắc tội với cô, cô cãi thì phản đối.
Diệp Kiều nhếch môi, mạnh mẽ thang máy.
“Có ai thang máy nữa ? Vào đây cùng !!”. Sắp tới hai giờ , nữ vương Kiều đống nhân viên vẫn đang cực khổ chờ thang máy, bụng .
Có nữ vương Kiều bảo vệ, sẽ chuyện gì nhỉ?
Mấy nữ nhân viên do dự một chút, đó nhanh chóng qua, tiếp đó vài nam nhân viên thật sự thể chờ nữa, cũng ùa thang máy như ong vỡ tổ.
Sau khi mỗi nhấn một nút, thang máy thế mà chạy xuống tầng hầm !
“Có khi nào là tổng giám đốc tầng 36 nhấn xuống ?!”. Có một nhân viên nữ sợ .
“Chắc là thế , thiết lập dành riêng cho mà, lẽ hai ngày nữa, những tầng khác cũng bấm mất!”
“Thật là!”.
Các nhân viên nữ bàn luận.
Diệp Kiều thử xem, tổng giám đốc của cái gì Đế rốt cuộc là thần thánh phương nào, con nó thật là hỗn xược mà! Bảo vệ thế mà cũng để mặc gã, ép chủ và nhân viên chỗ khác ?!
Quả nhiên, thang máy dừng ở tầng hầm, mở .
Vài nhân viên nam .
Cố Diệp Phi
“Đừng ai ngoài cả! Sự sắp xếp hợp lý như thế, chúng cần thiết nhường bọn họ!”. Diệp Kiều chính giữa trong cùng, gian bên cạnh cô lớn, cô giữa một đống nhân viên, đeo kính râm, vô cùng khí thế!
“Giám đốc Kiều, công ty trâu bò! Tổng giám đốc tên là Oen nghiệp từ viện Công nghệ Massachusetts của Mỹ, là nổi tiếng trong giới kinh doanh!”. Một nhân viên nam mặc u phục với Diệp Kiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-765.html.]
Oen?
Chẳng qua cô chỉ mới nước ngoài nửa tháng, trong giới thêm một gọi là nổi tiếng mà cô , còn vẻ kiêu ngạo !
“Này! Sao mấy thang máy ?! Đây là thang máy dành riêng cho tổng giám đốc chúng ! Tất cả ngoài nhanh!”. Một đàn ông mặc đồ Tây màu đen khiển trách bọn họ trong thang máy, tỏ vẻ phách lối.
Một chiếc Bugatti Veyron màu đen dừng cửa thang máy, một đàn ông mặc Tây trang ở ghế phụ bước xuống xe, nhanh chóng vòng qua bên trái xe, mở cửa xe cho ở đằng .
Cái gọi là tổng giám đốc kiêu căng bước từ xe xuống.
Bộ veston thủ công của một thương hiệu lớn quốc tế tôn lên vóc dáng cao gầy của đàn ông, cái trán sáng bóng, khuôn mặt thon dày đeo một cặp kính râm, che nửa khuôn mặt, chỉ thấy thấy làn da trắng, màu vàng nhạt như đàn ông bình thường, là chú trọng bảo dưỡng.
Tổng giám đốc kiêu căng tới cửa thang máy, thang máy vốn dành riêng cho mười mấy , rõ ràng vui, đôi lông mày cắt tỉa gọn gàng nhướn lên.
“Rốt cuộc mấy ?! Nếu , sẽ gọi bảo vệ đuổi mấy !”. Người đàn ông mặc đồ tây quát lên.
“Không ! Rốt cuộc mấy , mấy , chúng đây!”. Diệp Kiều nhịn nữa, cất giọng .
Giọng của cô lọt tai của tổng giám đốc vợt vịt bên ngoài, đôi mắt lớp kính râm phụ nữ mái tóc xoăn, đeo kính râm, toát lên một khí chất vượt trội ở trong thang máy!
“Tổng giám đốc, bây giờ…”. Người đàn ông mặc đồ tây thấp giọng hỏi.
Tổng giám đốc kiêu căng thế mà bước chân thang máy.
Lúc bước , Diệp Kiều chăm chú một cái, chỉ cảm thấy quen.
Vài nhân viên nữ mặt cô tỏ vẻ , thang máy bốc lên một mùi nước hoa cổ điển, cái mùi át cả mùi nước hoa các cô gái, xịt dày bao nhiêu hả?!
Còn Diệp Kiều, lúc nhận , khóe miệng cô nở nụ phức tạp.
Cuộc sống, con nó như một trò đùa!