“Cậu khác chúng ? Khác ở điểm nào? Có còn thẳng nữa?” Một lão già chọc n.g.ự.c , chế giễu .
Thằng nhóc trông gầy yếu và nữ tính, phương diện t.ì.n.h d.ụ.c bất lực!
“Ha ha ha ha……”
Tiếng lớn khiến quản ngục chú ý đến, cầm đèn pin và gõ gậy cửa ngục sắt, “Chuyện gì?! Còn xuống nghỉ ngơi?!”
Mấy tên to lớn lên lập tức xuống, họ còn đè Thẩm Hi Xuyên xuống. Thẩm Hi Xuyên đang định giãy giụa thì miệng họ bịt , thể phát tiếng.
“Hey! Đại ca, tên nhóc thật sự là thụ!”
Trong bóng tối, mấy tên đó nhỏ giọng thì thầm, Thẩm Hi Xuyên ngừng giãy giụa, miệng bịt kín, thể phát bất kỳ âm thanh gì, hai chân ngừng vùng vẫy, nghĩ rằng kim chủ bao nuôi đủ hổ, bây giờ mấy tên đàn ông đùa giỡn mới cảm thấy càng hổ hơn……
chỉ thể chịu đựng nỗi nhục , chuyện xong xuôi, cũng dám với kim chủ, nếu để kim chủ còn sạch sẽ thì coi như xong đời!
Ngày hôm , tin tức Thẩm Hi Xuyên bắt gây xôn xao các diễn đàn lớn, cư dân mạng bàn tán sôi nổi, thể hiện tại là nổi tiếng nhất mạng!
Sau lưng chuyện thể thiếu công thêm dầu lửa của Diệp Kiều, cô cũng chuyện Thẩm Hi Xuyên thuê thủy quân tẩy trắng đây, cho dù là đỏ đen, đối với trang web của họ đều là chuyện , thể tăng lưu lượng!
Cô đợi mấy ngày cũng thấy kim chủ nào mặt bảo vệ Thẩm Hi Xuyên.
Vì tình tiết phạm tội nghiêm trọng và thực hiện nên Thẩm Hi Xuyên thả mười ngày giam giữ hành chính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-811.html.]
Thẩm Hi Xuyên thả , liền một cửa trại tạm giam, ngừng đồng hồ và lẩm bẩm chửi thề. Ba phút , một chiếc Rolls: Royce Phantom đầy khí phát dừng mặt .
Tài xế bước đến bên cạnh đạp một phát!
“Không nữa đúng ?! Không nữa thì mau cút !” Trong trại tạm giam khi dễ, bằng một con chó, nhưng ngoài liền mắng nhiếc thuộc hạ của !
Cố Diệp Phi
Lúc , Lý Vận bước xuống xe, đến mặt , mười ngày gặp, Thẩm Hi Xuyên gầy đến mức chỉ còn da bọc xương.
Họ định lên xe, một chiếc Ferrari màu xanh ngọc dừng cách họ xa, Diệp Kiều đeo kính râm, từ xe bước xuống đóng sầm cửa xe .
Nhìn thấy Diệp Kiều giống như một nữ vương, Thẩm Hi Xuyên nhớ đến mười ngày ở trong trại tạm giam chịu đựng sự sỉ nhục dám báo cáo, càng hận cô hơn, hận thể khiến cô quỳ xuống nô lệ của , lăng nhục cô giống như kim chủ với !
“Thẩm Hi Xuyên, tiếp theo, còn định đối phó với như thế nào?” Diệp Kiều , cao giọng . Vừa , cô Lý Vận đang một bên, “Tránh vết xe đổ, chẳng lẽ hiểu đạo lý ? Năm đó Lý Vận như vẫn đủ thảm ? Anh còn theo!”
Nhìn cặp tình địch kiếp hãm hại khiến cô tù, Diệp Kiều tỏ vẻ khinh thường.
“Diệp Kiều, cô thể nào cũng gặp may mắn !” Thẩm Hi Xuyên tức đến mức lời nào, đành xoay rời , tuy nhiên bước của trông vô cùng đau khổ.
Mỗi khi nơi đó đau nhói một chút, nỗi hận trong lòng Thẩm Hi Xuyên dành cho Diệp Kiều càng sâu hơn!
“ ! Diệp Kiều, cô thể gặp may mắn mãi !” Lý Vận cáo mượn oai hùm, Diệp Kiều kiêu ngạo : “Cô chỉ là mệnh thôi, thể cả đời đều sống !”
Mọi chuyện đến bây giờ, Lý Vận càng ghen ghét Diệp Kiều hơn.
Từ khi cô còn là một cô gái xí, cô ghen ghét cô! Rõ ràng cô xinh bằng cô , mà là cháu gái Lão tham mưu trưởng lục quân của đại viện, con nhà binh ba đời danh bất hư truyền! Cô cái gì bì với Lý Vận chứ, chỉ là xuất mà thôi! bây giờ, cô là vợ của Lục Bắc Kiêu và là một nữ doanh nhân!