"Tạo phản? Tạo phản kiểu gì? Quyết chiến với những phụ nữ khác ? !" Diệp Kiều bỗng nhiên ghen, chằm chằm phản bác, dáng vẻ thở phì phò giống như cô vợ nhỏ, còn là phụ nữ mạnh mẽ g.i.ế.c dứt khoát và quả quyết bình thường nữa!
Lục Bắc Kiêu nặng nề đánh cái m.ô.n.g của cô!
"Anh ——" Diệp Kiều tức giận, binh lính đều đang thao luyện cách đó xa, đánh m.ô.n.g cô!
"Ngoại trừ em, còn quyết chiến với phụ nữ nào nữa? Hả? Nói chuyện suy nghĩ, đáng đánh!" Sĩ quan Lục nghiêm mặt .
Cố Diệp Phi
"Mẹ cha đánh m.ô.n.g !" Lục Tiểu Vũ chạy trong nhà từ lúc nào, giọng của tiểu nha đầu từ phía truyền đến, Diệp Kiều nhất thời mặt đỏ tới mang tai!
Sợ khác , cô lập tức tiến lên, một tay bế tiểu nha đầu lên: "Không phép bậy!"
"Con bậy! Vừa quả thực là cha đánh m.ô.n.g của một cái! Nhất định là lời!" Lục Tiểu Vũ vẻ mặt ngây thơ , Diệp Kiều đưa tay che miệng của cô bé!
Bị ngoài thấy, cô còn mặt mũi nữa ? !
"Cha! Cha! Tia Chớp từ Uông Tinh trở !" Lục Tiểu Vũ giang hai tay gọi cha mà cô bé sùng bái nhất, vẻ mặt ngây thơ.
Lục Bắc Kiêu đón lấy con gái bảo bối từ trong n.g.ự.c của Diệp Kiều: "Mẹ lừa các con chứ? Tia Chớp thực sự trở về !"
Đại lão gia gần ba mươi tuổi, vì dỗ tiểu khuê nữ vui vẻ, tình nguyện láo, hơn nữa còn tâng bốc bà Lục một chút.
"Các cháu xác địnhl, thật sự lấy chú chó nhỏ thể chất yếu nhất , hơn nữa còn thường xuyên sinh bệnh?" Bác sỹ thú y hai đứa nhỏ yêu thương như , đẩy gọng kính, hỏi.
Lục Tiểu Cổn và Lục Tiểu Vũ cùng gật đầu!
"Hai đứa bé , thật là lương thiện!" Bác sỹ thú y về phía Lục Bắc Kiêu và Diệp Kiều, cất giọng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-859.html.]
"Chỉ đạo Trần, con !" Lục Bắc Kiêu cất giọng , nghĩ thầm, những con thể trạng và khỏe mạnh hơn thì nhất nên nuôi chó quân đội !
"Có ngay! cho tìm chiếc lồng nhỏ tới! Ít nhất ba tháng, nhất nên tiêm vắc xin phòng bệnh!"
"Chuyện chúng !" Diệp Kiều cất giọng .
Chỉ một lát , Lục Tiểu Cổn mang theo chiếc lồng nhỏ, bên trong chứa Tiểu Tia Chớp, cùng cha lên xe việt dã.
Lục Bắc Kiêu đưa Lục Tiểu Cổn và Lục Tiểu Vũ tìm Đại Ngốc, lúc đó, Đại Ngốc đang ở xe tăng.
Nhìn thấy hai đứa bé, Đại Ngốc vui vẻ, ôm Lục Tiểu Vũ mãnh liệt hôn hai cái: " Chú Đại Ngốc, cháu xe tăng chơi, ?"
"Đương nhiên là ! Tiểu Cổn, cháu chơi ? Hôn chú Đại Ngốc một cái, chú mang cháu chơi!" Đại Ngốc Lục Tiểu Cổn luôn luôn cao lãnh thiết, đùa nói.
Lục Tiểu Cổn lời nào, bóng nhỏ bé trực tiếp bò lên xe tăng: "Cháu thể tự chơi!"
Đại Ngốc: "..."
"Đồng chí Trần Nhị Đản! giao hai đứa nhỏ cho , một lát nữa đến đón bọn họ!" Mắt Lục Bắc Kiêu đồng hồ cổ tay, gần mười một giờ, trầm giọng với Đại Ngốc.
"Để cho dẫn theo đứa nhỏ, hai các cái gì?" Vẻ mặt Đại Ngốc vô cùng nghi hoặc.
"Anh Đại Ngốc, ký túc xá của Kiêu đồ em mang về nhà! Em lấy!" Diệp Kiều cất giọng .
"Nói nhảm cùng gì, mau lên xe!" Lục Bắc Kiêu dứt lời kéo cổ tay của cô , dáng vẻ vội vàng hận thể lập tức ăn cô!
Đang là hơn mười giờ trưa, ký túc xá một mảnh yên tĩnh, cửa đều khóa , Lục Bắc Kiêu cũng thường ở đây, đến một gian nhà mái bằng phía đông, rút chìa khoá mở cửa, Diệp Kiều theo phía , tuy là vợ chồng, nhưng cô vẫn ngượng ngùng xung quanh, dáng vẻ tật giật !